"Ngươi thấy trước thì có ích lợi gì?" Coco lập tức lướt qua Lango đứng ở phía trước, trừng mắt nhìn người ghi chép: "ngươi không nghe thấy sao?"
Tiêu Kim bị chọc tức, một tay kéo người ghi chép lại, chỉ vào Coco: "Gia đình công tước các ngươi không dạy quy củ trước sau sao? Hay là nhà ngươi không có gia giáo?"
"Ngươi chửi cũng vô dụng, hôm nay ta sẽ dạy ngươi cách làm người." Coco nói rồi thúc giục người ghi chép.
Tiêu Kim dậm chân: "Mẹ nó, ngươi không đủ tư cách dạy ta, lão tử chẳng những có thể chửi, lão tử còn có thể đánh người!"
Y một phen túm chặt lấy mũ Coco, mũ rơi xuống trên cổ kéo hắn lùi lại vài bước.
Coco ôm cổ ho khan, hắn được nuông chiều hơn hai mươi năm, đừng nói đến người khác, mẹ hắn cũng chưa từng dám đánh hắn, tức khắc phẫn nộ muốn xông lên đánh Tiêu Kim.
Tiêu Kim từ nhỏ đã là một tiểu vương tử Omega, y nếu không phải O, cha y_Marston Bá tước đã đánh chết y.
Lần này gãi đúng chỗ ngứa, Tiêu Kim trực tiếp bày ra kỹ năng, báo thù nhiều năm như vậy chịu sỉ nhục......!
Bên kia dầu sôi lửa bỏng, bên này Bạch Thục đối diện với tầm mắt của Lango, tuy rằng vẫn che nửa mặt như cũ, nhưng cũng không thể giấu được sự khinh thường nồng đậm trong ánh mắt của hắn ta dành cho cậu.
Khinh thường cái gì?
Chẳng lẽ hắn muốn nói, tuy rằng nam nhân của ta ngủ cùng ngươi, nhưng ta vẫn là không để ngươi vào trong mắt?
Nếu như thế thì Bạch Thục còn yên tâm.
Cậu còn tưởng người này cũng nhìn ra cấp bậc của viên đá năng lượng, hóa ra đơn thuần chỉ là làm khó cậu.
Lúc này Đại Tây phu nhân cùng Hách Liên Na từ đằng xa hô to: "Này được rồi, như thế nào lại đánh nhau?"
Tiêu Kim mặt hằn học, "Là hắn động tay trước!"
Coco bị sợi dây mũ siết ngang cổ, thở không ra hơi, nghe Tiêu Kim cáo trạng, hắn ho còn lợi hại hơn nữa!
Đại Tây phu nhân bưng gương mặt tươi cười, giảng giải: "Tất cả đều là khách.
Hôm nay là sinh nhật của ta, coi như cho ta mặt mũi, đừng so đo, hãy làm hoà đi."
"Không đánh cũng được, phu nhân ngươi vừa lúc phân xử cho chúng tôi, bao gồm vị ký lục quan này cũng có thể làm chứng, là chúng tôi coi trọng hòn đá năng lượng kia trước, kết quả vị Lango tiên sinh lại chuẩn bị ngạnh đoạt, xin hỏi đây là đạo lý gì? Chẳng lẽ thành viên hoàng thất liền có thể muốn làm gì thì làm như vậy sao?"
(*)Ký lục quan= người ghi chép
Bạch Thục thấy Tiêu Kim thong thả ung dung, logic rõ ràng, nói có sách mách có chứng, dựa theo bình xem như nắm chắc thắng lợi.
Bạch Thục nghĩ Mễ Cách Luân sẽ hỗ trợ vào những thời khắc mấu chốt, nhưng cậu ta toàn bộ quá trình đều vô cùng bình tĩnh.
Đại Tây phu nhân trầm ngâm trong chốc lát rồi mở