Bạch Thục bĩu môi, ngay từ đầu cậu đã cảm thấy vị bác sĩ này có gì đó kì quái, bất quá những người bên cạnh Thái Tử đều kì quái, vật họp theo loài, cậu cũng không để tâm lắm.
Nhưng thật ra cậu cảm thấy cái dụng cụ này giúp cậu rất nhiều, cậu còn đang lo không tìm được manh mối đây.
Sau khi tắm rửa xong, cậu đem tất cả những nơi khả nghi trong phòng kiểm tra qua một lần, kể cả trên tường cũng không bỏ qua.
Đến khi Bạch Thu cầm quần áo cậu bước vào, rồi gấp gọn để vào trong tủ quần áo!
Đây là công việc mỗi ngày của người hầu, chỉ là hôm nay trên quần áo lại có một loại mùi lạ không tả được, giống như mùi vị sau khi phản ứng của chất hoá học nào đó.
Truyện Hot
Liền hỏi: "Quần áo kia còn chưa khô sao?"
Bạch Thu sờ vào quần áo một cái, trả lời: "Đã khô rồi, hai ngày nay đều đem ra phơi.
"
Bạch Thục thấy biểu cảm của hắn không có gì gọi là không ổn, không khỏi nhớ tới hôm ở trang viên Fettery, mũi của người thường vẫn tốt hơn, khi nãy lúc cậu nhận quần áo, sau đó đưa lên mũi ngửi thử!
Trời ạ, suýt chút nữa buồn nôn chết cậu!
Giống như nội tạng bị ăn mòn vậy, cổ họng thắt lại, bên trong dạ dày như sóng cuộn biển gầm, nhưng vì sáng không ăn gì nên không có gì để nôn cả.
Một suy nghĩ vừa ra, cậu đem máy đo đặt trên mặt quần áo, lập tức máy đo liền kêu "Píp--" liên tục.
Cậu lại đem máy đo đặt trên mặt tủ quần áo, kết quả máy đo lại phát ra một tràng tiếng "Píp--" lần nữa, chỉ là tiếng này nghe có vẻ nhỏ hơn rất nhiều, lúc này câu thử đo trên mấy bộ cũ hơn, càng ngày càng nhỏ, thậm chí còn không phát ra tiếng nào nữa.
Điều này chứng minh thứ này trộn lẫn với nước giặt quần áo, hơn nữa còn biến mất dần theo thời gian.
Kẻ này thật sự dùng không ít tâm tư nha!
Cậu híp mắt, nói với Bạch Thu: "Ngươi đi hỏi xem quần áo của ta là ai giặt, ở giữa là ai xử lí, giữa trưa đến nói cho ta, nếu bọn họ cố tình không nói, ngươi đi tìm bà Pende nhờ giúp đỡ.
"
Lần này, như thế nào bọn họ cũng đành phải buông tay rồi.
*
"Bạch Thục mang thai.
"
Đạo Cách nói một câu, không thêm bất kì biện pháp tu từ nào, đơn giản mà thẳng thắn mà trần thuật một sự thật.
Sau đó.
Cả căn phòng chìm trong yên lặng, không phát ra tiếng động.
Tiếp theo toàn bộ người có mặt trong phòng đều nhìn về phía đương sự, Thái Tử Lạc Thần.
Lạc Thần nói với vẻ mặt vô cảm: "Triệu tập toàn bộ thành viên Quân đoàn 7, trong vòng mười ngày phải giải quyết xong vấn đề cảng Nepal cộng với việc giải trừ hôn ước với Lango.
"
Charles với tư cách là một trung úy, bối rối đáp: "Còn Hoắc Lực tinh thì phải làm sao bây giờ? Nhỡ đâu quân còn sót chạy tới đây! "
"Để lại toàn bộ cho Quân đoàn 2 xử lý.
"
"Còn tinh cầu nơi Quân đoàn 2 đang đóng quân thì sao?"
"Để bọn chúng tự mình chơi trước, khi nào rảnh rỗi xử lý sau.
"
Karl đứng một bên thở dài, không lâu trước thái tử còn nói bọn họ không xứng tới đây, hiện tại vì một đứa nhóc còn chưa thành hình mà đã tự nguyện bị vả mặt.
Khi mọi người đều đi làm nhiệm vụ, trong phòng chỉ còn Lạc Thần và Đạo Cách, người trước qua đầu đối diện người sau nói: "Ông vậy mà dám cãi mệnh lệnh của tôi?"
Đạo Cách biết hắn là đang nói đến việc thuốc tránh thai, tuy rằng chuyện này ông thực sự cảm thấy có lỗi, nhưng mà ai biết "vật kia" lại lợi hại như thế chứ? Bệnh vô sinh trong hoàng thất đã bị hắn trong một đêm đập nát.
"Chuyện này là lỗi của tôi, Ngài muốn xử phạt tôi như thế nào là tùy Ngài, nhưng đứa bé là có thật, không phải Ngài cũng rất thích trẻ con sao?" Trong quá