Tác giả: Tam Thập Tái
Bản edit chỉ đăng tại wattpad và truyện yy.
Edit: yuikomori33
Beta: NhuocPhong4
_____________________
"Muốn tẩy đánh dấu sao?" Nếu nói nỗi đau khi sinh con là hình phạt của việc ăn trộm trái cấm, thì nỗi đau khi tẩy dấu chính là hình phạt của việc không kiềm chế được bản thân mà để bị đánh dấu.
Dù chỉ là ấn ký tạm thời thì ít nhất cũng phải mất hơn nửa cái mạng.
Đạo Cách thấy nghẹn khuất thay Bạch Thục, một Omega tiêu trừ ấn ký có nghĩa là Alpha kém cỏi.
Huống hồ không có người nào so với ông rõ ràng hơn đây là Omega đầu tiên của thái tử, biết hắn đây là vì mặt mũi hoàng thất, nhưng ông vẫn như cũ nghẹn khuất.
_________________
Bạch Thục không ăn sáng, ngồi trong kho hàng ở trường đua ngựa xem lại ký ức của nguyên chủ.
Thuốc ức chế nguyên chủ đột nhiên mất đi hiệu lực, khẳng định là do có người cố ý làm, mà người làm là ai không cần nói cũng biết.
Mục đích của việc đổi thuốc ức chế là khiến cậu tiến vào kì phát tình, lấy tình huống thân thể nguyên chủ, chết cũng tốt, không chết cũng bị buộc tội gian dâm vụng trộm.
Yêu đương vụng trộm không đáng sợ, đáng sợ chính là nếu đối tượng thật sự là Charles, cậu sẽ trở thành tình nhân của Charles.
Bởi vì Charles đã kết hôn, là loại người có những lá cờ đỏ đặc trưng và những lá cờ màu bay phấp phới.
Ấn ký vĩnh viễn hoàn toàn không tẩy được, O bị đánh dấu chỉ có thể ỷ lại vào người đã đánh dấu mình.Đối với người khác bất luận là ai cũng không nửa điểm hứng thú.
Nếu thành tình nhân của người khác, cậu chỉ có thể từ bỏ vị trí người thừa kế.
Chỉ là, do sai sót nào đó nên đã khiến mục tiêu ban đầu bị thay thế thành Thái Tử, nhưng cũng chính sai sót này đã đánh tan hoàn toàn tính toán của bọn họ.
Nghĩ đến đây, Bạch Thục có chút ảo não, cái văn ngốc bạch ngọt này thật ra có mưu đồ gì?
Ảo não trong chốc lát, cậu liền chấp nhận sự thật.
Nguyên chủ bởi vì vị trí người thừa kế nên chết không minh bạch, có thể thấy được nhiều hiếm lạ.
Còn nữa, mặc dù cậu đối với vị trí này không có hứng thú, Halena cũng sẽ không khách khí với cậu.
Một khi đã như vậy, không bằng chủ động tiến công.
Định ra mục tiêu sau này, cậu hít sâu một hơi, mùi mốc lại xộc vào khoang mũi, mắc kẹt trong cổ họng một đường đi xuống, dường như khơi dậy trong cậu tất cả sự đồng cảm và sự quen thuộc đối với thế giới này.
Cậu cảm thấy cơ thể mình dính nhớp muốn đứng dậy đi tẩy rửa một phen, kết quả phát hiện kho hàng này căn bản không có phòng tắm, chỉ có một cái bồn cầu vừa hôi vừa bẩn, cái nắp đã hỏng một nửa.
Ngược lại, có một cái bồn rửa tay, còn có một cái gương, cậu lấy tay lau cái gương hình vuông, đưa lên đối diện khuôn mặt.
Bạch Thục phát hiện mặt của nguyên chủ cư nhiên rất giống với mình.
Càng hoàn mỹ chính là, gương mặt tinh xảo hoàn toàn cùng gương mặt chính mình giống nhau như đúc, ngay cả nốt ruồi đỏ ở phía bên trái lông mày cũng giống.
Cậu kiểm tra thân thể chính mình một chút, không dám dùng tay chạm vào bởi vì trên người dày đặc vết đỏ vẫn còn đau, khi ngón tay lướt qua, chúng giống như những cái miệng nhỏ, không ngừng hút lấy cậu.
Sau khi lướt qua hết những vết đỏ một đường xuống phía dưới, phát hiện đại khái mấy cái nốt ruồi cũng giống nhau, con bướm xanh trên bàn chân phải cũng chính là năm đó Người thợ xăm xăm lên dưới ánh mắt của cậu.
Cho nên trừ bỏ gáy có thêm một cái tuyến thể cùng một đoạn ký ức, thân thể này kỳ thật vẫn là chính cậu?
Vui vẻ vỗ vỗ ngực, xem ra xuyên qua đại thần vẫn chiếu cố cậu, ít nhất cậu cũng không dùng thân thể ốm yếu của nguyên chủ.
Lúc này, cánh cửa lại lần nữa được mở ra, một hầu gái trung niên bước vào.
Là bà Pende.
Trong một trang viên rộng