Edit: Điềm Điềm
**********************
Buổi sáng Dung Ngọc từ khách sạn đi ra, xuống dưới lầu gặp Tôn Yêu Nhiêu từ thang máy bên kia đi ra, nhìn thấy cậu, đối phương lập tức cười đi tới: ” A Ngọc, sớm a, sáng nay khí sắc rất tốt, hôm qua ngủ rất tốt sao?”
“Sớm, chị Yêu Nhiêu, cũng được.
” Dung Ngọc hướng Tôn Yêu Nhiêu cười gật gật đầu, bước nhanh từ khách sạn đi ra, lên xe chờ ở cửa, Tôn Yêu Nhiêu lúc lên xe thân thể đột nhiên trọng tâm bất ổn, nhào về phía Dung Ngọc, bị Dung Ngọc nắm lấy cánh tay mới không nhào vào trong ngực cậu: ” Chị Yêu Nhiêu, cẩn thận.
”
Tôn Yêu Nhiêu gật gật đầu: ” Xin lỗi, vừa rồi chân trượt xuống.
”
Dung Ngọc gật gật đầu không nói nhiều.
Tôn Yêu Nhiêu ngồi trở lại ghế, mím môi dưới, thần sắc nổi lên không thoải mái.
Hoa Tự Cẩm nhìn thấy Dung Ngọc và Tôn Yêu Nhiêu cùng nhau từ trên xe đưa đón đi xuống, nghênh đón Dung Ngọc dẫn người về phía phòng hóa trang, trên đường nhẹ giọng hỏi: ” Sao lại cùng cô ấy?”
” Buổi sáng ra khỏi khách sạn đụng phải.
”
” Tôi vừa mới nghe nói, hợp đồng giữa cô ta và Bách Hoa Tư Phóng sắp hết hạn, đang tìm kiếm nhà khác.
”
” Anh Hoa không có hứng thú sao?”
” Cậu cho rằng tôi là thùng thu gom rác sao, loại yêu tinh này, tôi cũng không chịu nổi, nên cùng cô ta bảo trì khoảng cách.
”
” Tôi sẽ làm vậy.
”
Nghiêm Nhất Luật cùng Mạc Thủ Thành thấy cậu tới, nhao nhao ngước mắt nhìn cậu.
Dung Ngọc cùng hai người gật gật đầu, xem như chào hỏi, cùng Hoa Tự Cẩm vào phòng hóa trang, đóng cửa lại nghe Hoa Tự Cẩm nói: ” Tôi làm sao cảm thấy hôm nay Nghiêm đạo cùng Mạc đạo ánh mắt nhìn cậu có chút không thích hợp?”
” Đêm qua khi Nghiêm đạo đến gõ cửa, Cố tiên sinh ở đó.
”
“…….
.
” Hoa Tự Cẩm dừng lại một chút phảng phất như mới tìm được thanh âm, ” Cho nên bọn họ biết quan hệ của cậu và Cố tiên sinh?”
” Cụ thể hẳn là không biết, nhưng chắc là sẽ đoán được vì sao Cố Triều Từ đầu tư ba trăm triệu.
”
Cậu vừa nói xong, chỉ thấy Hoa Tự Cẩm há miệng, nửa ngày mới ổn định trái tim đập thình thịch, giơ tay vỗ vỗ bả vai Dung Ngọc: ” Đời này nếu có một người đàn ông vì tôi vung vàng như đất, tôi cũng sẽ động tâm.
”
Dung Ngọc bị câu nói này của Hoa Tự Cẩm chọc cười: ” Cố tiên sinh không vì tôi tiêu tiền, tôi cũng thích anh ấy.
”
Hoa ( bị cưỡng ép nhét một miếng thức ăn cho chó) Tự Cẩm chắp tay về phía cậu.
Dung Ngọc trang điểm xong từ phòng trang điểm đi ra, vừa vặn La Kỳ Sinh cũng đẩy cửa ra, nhìn thấy Dung Ngọc La Kỳ Sinh đi tới nói: ” Sớm, đêm qua Tôn Yêu Nhiêu có đi gõ cửa phòng cậu không?”
Dung Ngọc sửng sốt một chút, sau đó nhìn về phía hắn: ” Gõ cửa cậu?”
” Ừm, lúc ấy người đại diện của tôi vừa vặn ở đó.
” Lúc La Kỳ Sinh nói lời này, thanh âm đè thấp, nhưng cũng đủ để Dung Ngọc nghe thấy, ” Cô ấy muốn cùng tôi scandal, bị người đại diện của tôi cự tuyệt.
”
” Sao lại là người đại diện của cậu cự tuyệt, kỳ thật cậu không muốn cự tuyệt?”
Dung Ngọc nghe vậy chọc hắn một câu, quả nhiên chỉ thấy La Kỳ Sinh nâng đôi mắt phượng đẹp lên lạnh lùng liếc cậu một cái: ” Không cần phải cùng cô ta sa vào loại này, bộ phim này nếu bán chạy, tôi không lo không hot, cho nên không cần phải cùng cô ta làm loại chuyện bức bách này, hơn nữa ngực cô ta thật sự quá lớn, nhìn mệt mỏi.
”
Dung Ngọc: “……….
”
Cậu cự tuyệt thì cự tuyệt đi, vì sao nhất định phải giẫm lên ngực người ta một cái, thích ngực nhỏ, cậu đúng là có lý do!
” Vậy chúng ta cùng nhau chờ đợi bộ phim bán chạy nhất.
”
Dung Ngọc nói xong, chỉ thấy La Kỳ Sinh nhướng mày: ” Tôi tới đây nói với cậu những thứ này là nói cho cậu biết, cô ấy gõ cửa cậu không nên mở cửa cho cô ấy, càng đừng để cô ấy vào phòng, cậu là diễn viên chính, ngàn vạn lần đừng làm chuyện ngu xuẩn!”
” Ở một khía cạnh nào đó, tôi cũng giống như cậu, tôi cũng thích ngực nhỏ.
”
Dung Ngọc nói xong lấy tay đưa mu bàn tay gõ lên ngực hắn, cất bước đi ra ngoài.
La Kỳ Sinh tụt lại phía sau một bước sờ sờ ngực mình, chớp chớp mắt, có ý gì, cậu đang ám chỉ tôi cái gì?
Nghĩ đến liền nhịn không được giật mình một cái.
Nhanh chóng theo kịp để giải thích: ” Tôi nghĩ rằng có một điều tôi phải tuyên bố, mặc dù tôi thích ngực nhỏ, nhưng tôi vẫn thích em gái, cậu biết không?”
” Yên tâm, tôi không thích cậu.
”
Dung Ngọc nói xong liền thấy La Kỳ Sinh nhìn nhìn cậu, xoay người đi về phía người đại diện của hắn.
Người đại diện của La Kỳ Sinh rất coi trọng bộ phim này, tự mình đi theo cùng hắn quay.
Hoa Tự Cẩm thấy cậu và La Kỳ sinh ở phía sau cọ xát nửa ngày như vậy mới đi tới, nhịn không được nói: ” Hai người ở bên trong nói cái gì mà nói lâu như vậy?”
Dung Ngọc ngồi xuống uống một ngụm nước: ” Đêm qua Tôn Yêu Nhiêu gõ cửa phòng La Kỳ Sinh, vừa vặn người đại diện của cậu ta cũng có mặt, Tôn Yêu Nhiêu muốn cùng cậu ta liên hợp xào scandal, có thể vì đề cao lộ diện, để nâng giá với công ty mới, cậu ấy nhắc nhở tôi, để cho tôi chú ý một chút, quý trọng danh dự.
”
” Cô ta cứ như chờ không kịp vậy, bộ phim này sau khi công chiếu vạn nhất mà hot, cô ta còn cần phải giày vò như vậy sao?” Hoa Tự Cẩm có đôi khi cũng rất không hiểu mạch não của một số người.
” Anh cũng nói vạn nhất, tôi nghĩ cô ta đối với bộ phim này cũng không có tin tưởng gì nhỉ?”
Dung Ngọc uống hết nước trong ly, đứng lên: ” Tôi đi quay, Nghiêm đạo kêu rồi.
”
” Đi đi, chú ý an toàn.
”
” Được.
”
Vở kịch này là …
Tin tức tiến sĩ X đưa chip cho tiểu đội của bọn họ bị rò rỉ ra ngoài, bọn họ đụng phải tổ chức hủy diệt truy sát.
Đối với tổ chức này mà nói, khởi động lại mạt thế chẳng khác nào thanh lọc nhân loại, người thích hợp sinh tồn, mới là phép tắc tự nhiên nên tuân theo.
Trong quá trình chạy trốn cùng ẩn nấp, Cố Phi bởi vì dị năng tiêu hao quá lớn, phát động sốt cao.
Tiêu Sơn là dị năng giả duy nhất trong tiểu đội, cho dù là hệ trị liệu, đối với Cố Phi lâm vào hôn mê cũng chỉ có thể phát huy tác dụng phụ trợ, mà trong đội còn có một người bình thường không có dị năng.
Sau khi vào ban đêm, bọn họ ẩn thân ở trong một sơn động, bên ngoài mưa rơi xuống, Tiêu Sơn châm lửa giúp Cố Phi hôn mê sưởi ấm.
Khổng Nguyệt ngồi ở một bên phảng phất như sợ hãi khóc lóc.
Tiêu Sơn cầu nguyện cho mặt trời xuất hiện, bọn họ có thể vượt qua đêm tối như vầy.
Tuy nhiên, khi xui xẻo, làm bất cứ điều gì sẽ không được thuận lợi.
Tổ chức một mực đuổi theo bọn họ, tìm được sơn động, Tiêu Sơn cõng Cố Phi chạy vào trong sơn động, Khổng Nguyệt đi theo phía sau hai người, dần dần thể lực không chống đỡ nổi, rốt cục sụp đổ khóc nói: ” Thực xin lỗi, thực xin lỗi Tiêu Sơn tôi xin lỗi các người.
”
Cuối cùng ý thức được sự tình không đúng, Tiêu Sơn xoay người khàn khàn hỏi Khổng Nguyệt ngã xuống đất khóc lóc: ” Lần trước mất tích, cô đi đâu?”
” Tôi không phải cố ý bán đứng các người, nhưng bọn họ nói, tôi không nghe lời liền giết tôi, tôi muốn sống Tiêu Sơn, tôi muốn sống, tôi chỉ là một người bình thường, Tiêu Sơn bọn họ đáp ứng tôi, chỉ cần cậu đem chip cho bọn họ, bọn họ liền thả chúng ta, chúng ta đều là người thường, vì sao phải gánh vác trách nhiệm lớn như vậy, chúng ta bình thường trải qua cuộc sống không tốt sao?”
Tiêu Sơn né tránh đụng chạm của Khổng Nguyệt, ngẩng đầu nhìn người đuổi theo cách đó không xa: ” Tôi là người bình thường, nhưng có đôi khi, tôi cũng muốn làm chút chuyện không bình thường.
”
Dứt lời, Tiêu Sơn quay đầu nhìn Cố Phi đang hôn mê trên vai cậu: ” Lão huynh, lần này hai chúng ta có thể sẽ chết cùng một chỗ, nhưng cũng tốt hơn là bị những người này bắt được anh nói có đúng hay không, nếu anh không có phản ứng, tôi coi như anh đồng ý!”
Thanh âm hạ xuống, Tiêu Sơn cõng Cố Phi dứt khoát nhảy xuống vực sâu…
Sau khi cảnh quay kết thúc, Dung Ngọc từ trên đệm đứng lên, La Kỳ Sinh nằm trên đệm cười.
Dung Ngọc đi qua đá đá chân hắn: ” Đứng lên đi, còn giả bộ cái gì nữa!”
La Kỳ Sinh ngồi dậy nói: ” Vất vả rồi!”
” Ăn ít một chút, nặng chết đi được.
”
Nói xong trở về, chuẩn bị đi nghỉ ngơi, Tôn Yêu Nhiêu lau sạch nước mắt đi tới: ” Cũng may cảnh quay này không có NG, bằng không Tiểu Ngọc chúng ta có thể mệt chết đi được.
”
La Kỳ Sinh từ trên mặt đất nhảy dựng lên: ” Chị Yêu Nhiêu có ý gì, nói tôi mập sao?”
Tôn Yêu Nhiêu nhất thời cười nói: ” Tôi cũng không nói, là cậu tự nói.
”
Dung Ngọc sau khi trở về, trước tiên trang điểm, lại ăn chút gì đó, mới cảm thấy thoải mái không ít.
Bởi vì một lát nữa còn phải tiếp tục quay, cho nên cậu cũng không trở về phòng trang điểm bên trong, ngồi nghỉ ngơi ở gần hiện trường.
Tôn Yêu Nhiêu sau khi trở về, cũng không trang điểm, trực tiếp mở điện thoại di động, chụp một tấm ảnh, vừa mới khóc qua, hốc mắt còn đỏ hồng, thoạt nhìn đáng thương hề hề.
Gửi ảnh đến Weibo——
Tôn Yêu Nhiêu V: # Đoàn làm phim Dị năng #Vừa mới quay cảnh này, thật sự cảm giác nhân tính không chịu nổi khảo nghiệm, đáng thương cho các diễn viên chính của chúng ta ~ [Ảnh] [Ảnh]…
[ Oa, tỷ tỷ thoạt nhìn thật đáng thương, trò gì ngược như vậy? ]
[ Đúng vậy, thế đạo này làm sao còn có thứ yếu ớt hơn nhân tính, tỷ tỷ không cần nghĩ quá nhiều!!! ]
[ Không nghĩ tới tỷ tỷ cư nhiên cũng nhận bộ phim này, nếu như tôi không đoán sai, diễn viên chính là Dung Ngọc cùng La Kỳ Sinh phải không? ]
[ Lúc trước còn nghe đồn Dung Ngọc cùng La Kỳ Sinh quan hệ không tốt, không tốt còn có thể hợp tác lần thứ hai sao??? ]
[ Các người không nhìn thấy, hình ảnh phía sau của tỷ tỷ sao, người ngồi kia có phải là Dung Ngọc hay không, đứng đi tới không phải là La Kỳ Sinh chứ??? ]
[ Vì sao Ngọc Bảo chúng ta luôn có thể trở thành bối cảnh của người khác? ]
[ Ha ha ha, những lời này của trên lầu, làm cho tôi nhớ tới lần trước Cổ Lộ Trần phát hình ảnh, muốn bôi nhọ Dung Ngọc, kết quả cuối cùng làm cho mình kết cục thê thảm, hy vọng tỷ tỷ không có loại tâm tư này, chỉ là ngoài ý muốn chụp vào, bằng không ai đụng ai chết còn chưa biết ha ha!!!!! ]
[ Bị trên lầu nói như vậy, tôi thật sự còn có chút chờ mong là chuyện gì xảy ra vậy nè, ha ha ha!!!! ]
……
Đối với Tôn Yêu Nhiêu có độ chú ý khá cao, Hoa Tự Cẩm mở bức ảnh này ra, nhìn trong ảnh, Dung Ngọc và La Kỳ Sinh bị chụp được trong cùng một bức ảnh, không thể không nói, Tôn Yêu Nhiêu có chút cao minh hơn Cổ Lộ Trần nhiều.
Nhưng tất cả đều là một giuộc.
Dung Tuyền ngày hôm qua từ chỗ Dung Minh nghe nói Cố Triều Từ đầu tư cho đoàn làm phim ” Dị Năng” của Dung Ngọc, thế nào cũng ngồi không yên, buổi chiều không có việc gì liền lái xe tới trường quay.
Trước khi đến cũng không có thông báo cho Dung Ngọc, có ý muốn xem tình huống như thế nào.
Chỉ là trong lòng hắn cũng rõ ràng, Cố Triều Từ cùng Dung Ngọc cho dù ở cùng một chỗ, cũng không có khả năng nhanh như vậy cùng song song ra vào, loại tâm tư bắt gian này của hắn, căn bản không thành lập, mà không làm chút gì, tâm tư này của hắn khó chịu như bị móng vuốt mèo cào.
Lúc hắn tới, Dung Ngọc còn đang quay phim, Hoa Tự Cẩm nhìn thấy hắn thì hoảng sợ.
Vội vàng đi qua nói: ” Nhị thiếu?”
” À, xin chào, tôi tới đây xem một chút, không quấy rầy các người chứ.
”
” Không có, không có, chỉ là làm thế nào mà anh được vào?”
” Tôi cùng người bên ngoài nói tôi là anh trai Dung Ngọc, đăng ký rồi vào.
”
” Anh gọi điện thoại cho tôi, tôi ra ngoài đón anh, cũng không cần phiền phức như vậy.
”
” Không có việc gì tôi cũng thuận đường, a, đây là đồ mua cho các người, gần đây thời tiết nóng, các người đi theo cũng vất vả.
”
” Không vất vả, đều là bình thường, nhị thiếu ngồi bên này.
”
Hoa Tự Cẩm đưa người đến nơi nghỉ ngơi, trong lòng đã bắt đầu vẽ hồn, suy đoán mục đích Dung Tuyền tới.
Chỉ là không để cho hắn suy đoán quá lâu, Dung Tuyền liền nhìn như tự nhiên nói: ” Tôi nghe nói bộ phim này, Cố tiên sinh cũng đầu tư, phải không?”
Vị Cố tiên sinh này, không cần nói tên, Hoa Tự Cẩm liền biết là người giàu nhất.
” Vâng, Cố tiên sinh cũng rất coi trọng kịch bản này.
”
” Là kịch bản tốt hay là coi trọng người khác?”
Dung Tuyền nói những lời này phi thường trực tiếp, hơn nữa ánh mắt cũng vẫn chú ý biểu tình của Hoa Tự Cẩm.
Hoa Tự Cẩm bị nhìn đến tim run rẩy, cũng may hắn cũng không phải ngày