Edit: Điềm Điềm
***********************
Dung Phi đưa mắt theo xe đón Tiểu Tứ đi, nhẹ nhàng thở dài, cầm lấy điện thoại di động nhắn tin riêng cho Dung Tuyền và Dung Minh: Làm việc xong về nhà.
Hai người nhận được tin tức, trong lòng đều căng thẳng.
……
Dung Ngọc cùng Cố Triều Từ sau khi trở lại khách sạn liền nhận được điện thoại của Hoa Tự Cẩm, điện thoại vừa bắt liền nghe nói: ” Thế nào, thuận lợi không?”
” Đã trở về khách sạn.
” Dung Ngọc nói xong, chợt nghe Hoa Tự Cẩm nói, ” Nhanh như vậy sao, tôi còn lo lắng cậu sẽ bị nhốt lại, cuối cùng lại quậy lên tuyệt thực gì đó chứ!”
” Đã nói rồi, anh không cần não bổ, không thể phát sinh chuyện cẩu huyết như vậy đâu.
” Nói xong nhìn thoáng qua Cố Triều Từ còn đang tắm rửa trong phòng tắm, thấp giọng đem chuyện người đàn ông đã gặp Dung Phi trước nói cùng Hoa Tự Cẩm.
” Thật là, tại sao tôi lại tự tìm thức ăn cho chó để ăn chứ, quá đủ rồi, được rồi, biết cậu không có việc gì tôi cũng yên tâm, không quấy rầy các người nghỉ ngơi nữa.
”
Buông điện thoại xuống, tâm tình Hoa Tự Cẩm rất phức tạp, mà cảm xúc phức tạp này hơn phân nửa đến từ hâm mộ.
Thử hỏi, tình yêu ngọt ngào như vậy, ai mà không hâm mộ?
” Nhất kiếm thành ma” từ sau khi công chiếu, thoáng cái chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, nhân số theo dõi của Weibo Dung Ngọc đã từ ba trăm vạn đột phá đến tám trăm vạn, đột phá ngàn vạn cũng bất quá là chuyện thời gian.
Hoa Tự Cẩm bảo cậu nếu đột phá ngàn vạn, tặng phúc lợi cho fan, livestream một chút.
Dung Ngọc ngẫm lại cũng không phải là việc khó liền đáp ứng.
“Dị năng” quay gần bốn tháng, rốt cục nghênh đón hơ khô thẻ tre.
Sau khi bộ phim này kết thúc, Dung Ngọc dự định nghỉ ngơi trước một tuần, sau đó bên ” Thái tử” còn có một buổi thử vai nữa.
Bất quá trước đó, cậu muốn cùng Cố Triều Từ về nhà.
Vì vậy Dung Ngọc còn lén hỏi thăm Thẩm Bằng Lan sở thích của cha mẹ Cố Triều Từ, về phần lão Phật gia trong nhà, Dung Ngọc đã nghĩ kỷ, bảo Hoa Tự Cẩm giúp cậu đặt mua một hộp kẹo đường xylitol, đây là quà lúc trước cậu đáp ứng lão thái thái, qua lâu như vậy mới thực hiện, mong lão nhân gia đừng trách cậu.
Dung Phi bên kia nghe nói Dung Ngọc muốn đến nhà Cố Triều Từ thăm hỏi, trên mặt tuy rằng không có gì nhưng trong lòng cũng có chút lo lắng bé con nhà mình đi qua sẽ bị khi dễ, cho dù dưới ánh đèn tối đen anh cảm thấy bé con nhà mình chỗ nào cũng tốt.
Nhịn không được trong lòng sinh ra sầu lo, lén lút gọi điện thoại cho Cố Triều Từ vài lần, trong lời nói đều là nhắc nhở, không cho phép bé con nhà bọn họ chịu ủy khuất.
Dung Tuyền cùng Dung Minh bên kia nghe được tin tức, cũng nhao nhao dặn dò Dung Ngọc, đi qua bên kia không cần sợ, nếu bọn họ khi dễ cậu, trở về nói cho bọn họ biết.
Dung gia bọn họ so ra kém Cố gia, nhưng nếu thật sự muốn xé thì không sợ gì cả.
Khiến Dung Ngọc cảm động muốn chết.
Nhưng Dung Tuyền Dung Minh bên này buông điện thoại xuống, vội vàng đi tìm Dung Phi báo cáo, sợ lần này giấu giếm, hai người lại bị đánh.
Lần trước chuyện Dung Ngọc và Cố Triều Từ hai người bọn họ không báo cáo trước tiên với lão đại, sau khi Dung Phi gọi hai người bọn họ về nhà, mỗi người bị ăn hai cây.
Tuy rằng không đau lắm, nhưng đã lớn như vậy, còn bị anh trai đánh mông, nhớ tới liền cảm thấy đỏ mặt.
Cho nên lúc này đây hai người bọn họ đều học ngoan, ai bảo Dung Phi ỷ vào là lão đại trong nhà, đối với bọn họ xuống tay cũng không có gánh nặng tâm lý gì chứ.
Đương nhiên chuyện này, Dung Ngọc cũng không biết, dù sao vô luận là Dung Tuyền hay là Dung Minh đều muốn mặt mũi, loại chuyện này làm sao có thể để cho em trai biết!
Sau khi “Dị Năng” hơ khô thẻ tre, tối hôm đó Dung Ngọc lên xe Cố Triều Từ trở về nhà.
Trước khi rời đi, La Kỳ Sinh đặc biệt tới tạm biệt cậu, lần này sau khi hai người hợp tác, quan hệ càng gần hơn một bước, lúc La Kỳ Sinh đi vỗ vai cậu nói: ” Kết hôn nhớ gửi thiệp mời cho tôi.
”
Dung Ngọc bị những lời này của hắn chọc cười, nghĩ thầm việc cậu và Cố Triều Từ còn chưa công khai, hắn liền nghĩ đến kết hôn, nhưng vẫn gật đầu nói: ” Yên tâm đi, phần tiền này của anh là không thiếu được, có việc có thể gọi điện thoại cho tôi, hy vọng còn có cơ hội hợp tác.
”
Sau khi tách ra cùng La Kỳ Sinh, Dung Ngọc liền lên xe, Cố Triều Từ thấy trên mặt cậu còn lộ ra nụ cười, nhịn không được nói: ” Hắn nói cái gì, làm cho em vui vẻ như vậy?”
Dung Ngọc quay đầu nhìn anh: ” Hắn nói, em kết hôn nhớ gửi thiệp mời cho hắn, em đáp ứng rồi.
”
Cố Triều Từ nhếch khóe môi, trong con ngươi đen nổi lên sung sướng: ” Ừ, anh cũng đồng ý.
”
Hai người nhìn nhau cười.
Sau khi về nhà Cố Triều Từ liền nhận được điện thoại của Hạ Như Mộng: ” Triều triều, bà ngoại con nhất định