Edit: Điềm Điềm
**********************
Từ khinh khí cầu đi xuống trở lại phòng, cửa phòng phía sau vừa mới đóng lại, Cố Triều Từ liền phủ lên người cậu, một khắc được hôn, Dung Ngọc vui vẻ tiếp nhận tất cả chuyện kế tiếp.
……
Sáng sớm khi ánh nắng ban mai ấm áp len lỏi qua rèm cửa sổ chiếu vào, Dung Ngọc nằm sấp trên giường mở mắt ra, đưa bàn tay trắng nõn lên, ánh mặt trời nhảy múa giữa những ngón tay cậu.
Cánh tay vòng quanh eo cậu, siết chặt vào trong ngực, chọc cho Dung Ngọc nhếch khóe môi, nghiêng đầu nhìn qua, liền va vào ánh mắt Cố Triều Từ.
Hai người nhìn nhau cười, Cố Triều Từ tiến lại gần hôn lên trán cậu, trong giọng nói mang theo cảm giác khàn khàn sau khi thức: ” Ngủ ngon không?”
Dung Ngọc vùi đầu cọ cọ vào cổ anh: ” Thắt lưng mỏi.
”
Cố Triều Từ đưa tay nhẹ nhàng giúp cậu xoa bóp.
Sau khi cùng người đàn ông hưởng thụ khoảng khắc nhẹ nhàng, Dung Ngọc vén chăn lại ngồi dậy, trên cổ lộ ra những dấu vết ái muội, Cố Triều Từ mắt đen nặng nề đảo qua, theo bản năng liếc mắt: ” Muốn lấy cái gì, anh giúp em.
”
Dung Ngọc ngồi trên giường chỉ vào vali mở ra trên mặt đất: ” Áo sơ mi trắng quần jean đi.
”
Cố Triều Từ đưa tay lấy quần áo cậu muốn cùng với quần lót CV SpongeBob do chính cậu phát ngôn đưa cho cậu, Dung Ngọc nhìn quần lót màu vàng hai má nóng lên, đưa tay tiếp nhận, chui vào trong chăn.
Cố Triều Từ đảo qua đầu lỗ tai phiếm hồng của cậu, chỉ cảm thấy Dung Ngọc sao lại đáng yêu và ngon miệng như vậy.
Bất quá nghĩ đến đêm qua, Cố Triều Từ săn sóc không có muốn cậu nữa.
Hai người xuống lầu liền nhìn thấy Hạ Như Mộng ngồi ở phía dưới sửa móng tay ngẩng đầu lên, cười nói: ” Chào buổi sáng, đêm qua A Ngọc ngủ ngon không?”
Dung Ngọc gật đầu: ” Rất tốt ạ.
”
” Vậy là tốt rồi, biết người trẻ tuổi các con muốn ngủ nướng, nên không để cho người gọi các con, bữa sáng đều còn ấm cả.
”
” Được ạ, chúng con đi ăn đây ạ.
”
” Đi đi.
”
Khi Dung Ngọc xoay người, Cố Triều Từ bị mẹ anh tát một cái, vừa rồi lúc Dung Ngọc tới, Hạ Như Mộng liền nhìn thấy vết đỏ trên cổ cậu, làm người từng trải tự nhiên biết đó là cái gì, nghĩ đến con trai nhà mình, một đêm cũng nhịn không được, liền tức giận.
Cố Triều Từ yên lặng nhận lấy cái tát này, sờ sờ mũi.
Xoay người đi theo Dung Ngọc vào phòng ăn.
Đưa mắt nhìn hai người rời đi, Hạ Như Mộng thở dài, thầm nghĩ, thật sự là một vật giáng một vật, trước kia nhìn tính tình Cố Triều Từ, bà còn tưởng rằng đời này cũng không có khả năng có người nào có thể lọt vào mắt anh.
Ai có thể nghĩ rằng sẽ có bất ngờ xảy ra như bây giờ.
Sau khi ăn điểm tâm xong, Dung Ngọc nói muốn đi phơi nắng, thuận tiện xem kịch bản, Cố Triều Từ đương nhiên không có ý kiến.
Thời tiết nắng đẹp kết hợp với hồ bơi xanh, tâm trạng thư giãn thoải mái.
Cầu Cầu nhỏ trong ngực ngoan ngoãn rụt lại.
Cố Triều Từ ngồi ở một bên đem trái cây đã cắt xong đặt ở trước mặt cậu: ” Nóng không?”
Dung Ngọc mắt nhìn chằm chằm kịch bản trên đùi lắc đầu: ” Không nóng.
”
Nói xong điện thoại di động bị cậu đặt ở một bên chấn động, cầm lấy phát hiện là Dung Phi gọi tới.
Điện thoại vừa kết nối, liền nghe Dung Phi nói: ” Ở đâu vậy?”
Dung Ngọc theo bản năng liếc mắt nhìn Cố Triều Từ một cái nói: ” Còn đang ở Cố gia.
”
Nghe cậu nói như vậy, Dung Phi cũng không ngoài ý muốn, chỉ là trong lòng có chút chua xót mà thôi: ” Ba mẹ ngày mốt về đến nhà, em cùng Cố Triều Từ đến lúc đó cùng nhau tới đây đi.
”
” Ba mẹ đã biết chưa ạ?”
” Ừm, hôm qua lúc gọi điện thoại hỏi, anh không giấu diếm, không cần lo lắng, chỉ là bảo em mang người trở về thôi.
”
” Được ạ, vậy ngày mốt chúng em về nhà.
”
” Ừm… Người nhà bọn họ không có…”
” Chú và dì còn có bà ngoại đối với em rất tốt, anh cả không cần lo lắng.
”
” Vậy là tốt rồi, cúp máy đây.
”
Buông điện thoại xuống, Dung Phi nhẹ nhàng thở dài, rất có cảm giác em trai trong nhà như quả bom nổ chậm.
Dung Ngọc bên này buông điện thoại xuống, nghiêng đầu nhìn Cố Triều Từ, người đàn ông đang chờ cậu mở miệng.
” Ngày mốt cha mẹ em trở về, bảo em mang anh trở về gặp cha mẹ!”
Không biết vì cái gì, nói đến phía sau, Dung Ngọc trong lòng có chút vui sướng khi người gặp họa, muốn biết người đàn ông tại thời điểm này, có thể giống như cậu hay không, khẩn trương bất an.
Lại phát hiện biểu tình Cố Triều Từ không thay đổi, tiến lại gần khóe môi cậu hôn một cái nói: ” Được.
”
Thấy người đàn ông bình tĩnh như vậy, Dung Ngọc có chút khó chịu, đưa tay chọt chọt ngực Cố Triều Từ, nghiêng đầu nhìn anh: ” Anh sẽ không khẩn trương sao?”
Cố Triều Từ nắm lấy ngón tay làm loạn trên ngực anh, nhẹ nhàng nhéo nhéo: ” Làm sao em biết anh không khẩn trương, ngộ nhỡ chú và dì không thích anh thì làm sao bây giờ?”
Dung Ngọc cong hai mắt đưa tay nắm lấy gò má người đàn ông, cố ý xuyên tạc ý tứ của anh: ” Em thích anh còn chưa đủ sao, tham lam nha!”
Cố Triều Từ đưa tay ôm lấy cậu, cằm đặt trên vai cậu: ” Ừ, không đủ, muốn người nhà em cũng phải tiếp nhận anh.
”
Dung Ngọc bị lời nói của người đàn ông làm cho trong lòng mềm nhũn: ” Ba mẹ em nhất định sẽ thích anh, dù sao Cố tiên sinh anh lợi hại như vậy, không ai không thích anh.
”
Cố Triều Từ nhẹ nhàng đáp một tiếng, nắm lấy tay Dung Ngọc đặt ở ngực: ” Nhưng nơi này vẫn rất bất an, muốn em nói một chút gì đó dễ nghe dỗ dành anh mới có thể tốt.
”
Không nghĩ tới người đàn ông đột nhiên làm nũng, Dung Ngọc mặt liền