Edit: Điềm Điềm
***********************
Trong ngày trao giải phim truyền hình Ban Cưu, Dung Ngọc dẫn Cố Triều Từ gặp mặt đoàn làm phim “Nhất kiếm thành ma”.
Dung Ngọc một thân âu phục màu trắng phối với nơ đen, trước ngực đeo trâm cài song phi bỉ dực điểu, Dung Ngọc năm nay còn chưa tới 20 tuổi, khi cười rộ lên còn mang theo cảm giác thiếu niên.
Cố Triều Từ đi bên cạnh cậu, một thân âu phục màu đen ba lớp, phối hợp với nơ màu trắng, trước ngực đeo chiếc trâm cài cùng loại với Dung Ngọc, rốt cục lần này Cố Triều Từ không cần đeo ở bên trong, có thể quang minh chính đại đeo trên ngực.
Hai người tuy rằng không nắm tay nhau, nhưng khắp nơi đều thể hiện được sự thân mật.
Thẩm Bằng Lan một thân âu phục màu đỏ đặc biệt chói mắt, La Kỳ Sinh một thân âu phục màu xanh đậm đứng bên cạnh y, vốn Hạ Kinh Hồng cũng muốn tới, chẳng qua tạm thời có công việc cần hắn đi công tác, tiếc nuối không thể có mặt.
Trần Thị Kim nhìn hai người đi tới, trong lòng nhịn không được nghĩ, tối nay người khác đều hướng về phía giải thưởng, chỉ sợ hai người này vừa hướng về phía giải thưởng vừa đến tú ân ái.
Tuy rằng còn chưa đến thời gian bọn họ vào sân, hắn đã có thể nghĩ đến một hồi khi bọn họ xuất hiện sẽ gây ra hiệu quả chấn động như thế nào.
Bất quá cẩn thận suy nghĩ một chút, “Nhất kiếm thành ma” bởi vì hai người này mà còn thiếu nhiệt độ sao, ba Cố toàn thân may mắn, “Nhất kiếm thành ma” của bọn họ có thể nói là thuận lợi từ đầu đến cuối, hy vọng lại dính ánh sáng một lần nữa, để cho “Nhất kiếm thành ma” đêm nay có thu hoạch tốt.
Sắp đến thời gian lên thảm đỏ của họ.
Dung Ngọc và Cố Triều Từ được sắp xếp riêng trên một chiếc xe, những người khác một chiếc xe.
Xe chậm rãi chạy đến cửa vào thảm đỏ, truyền thông ở đó đã sớm khẩn cấp giơ máy quay lên, nhắm ngay người xuống xe.
Khi cửa xe đẩy ra, một đôi giày da màu đen đưa ra khỏi cửa xe vững vàng rơi xuống đất, tiếp theo là một đôi chân dài, giây sau người trong xe thò đầu ra, ngẩn mặt lên ——
“Đúng rồi, Dung Ngọc, là Dung Ngọc !!!!”
“Dung Ngọc cùng Cố tiên sinh đến rồi, mau mau mau, mau chụp nhanh, a a a a a!!! “
Cố Triều Từ từ cửa xe bên kia đi xuống, nhanh chóng buộc nút trước ngực đi tới bên cạnh Dung Ngọc, hai người một trắng một đen, trước ngực đeo một đôi trâm cài song phi bỉ dực điểu, dưới ánh đèn chiếu rọi lóe lên ánh sáng.
Đây chính là tuyên bố với người khác họ là một đôi!
Lúc này tầm mắt của tất cả mọi người canh giữ trước TV, máy tính, điện thoại di động đều rơi vào trên người hai người này, có người không khống chế được nội tâm kích động, hai tay chắp lại đặt trước ngực ——
[ A a a a, tôi biết mà, tôi biết mà, a a a a a!!!!! ]
[ Thực xin lỗi tôi thật sự không khống chế được, a a a a a!! ]
[ Tôi biết mà, tối nay Cố tiên sinh tuyệt đối sẽ xuất hiện!!!! ]
[ Thật sự nghiêm túc mà nói, tôi đã không quan tâm ai đoạt giải nữa, nhìn thấy cái này tôi đã thỏa mãn rồi!!!! ]
[ Biết mọi người kích động, nhưng xin hãy bình tĩnh một chút, chúng ta đến chơi đoán một chút, câu hỏi là: Dung Ngọc cùng Cố tiên sinh trên người tổng cộng có bao nhiêu đồ tình nhân??? ]
[ Đêm nay hai người mặc đen trắng phối với nhau sao, tôi chịu!!! ]
[ Ha ha ha, ngay cả trâm cài, ba Cố rốt cục cũng có thể quang minh chính đại đeo ở bên ngoài! ]
[ Nếu hỏi CP nhà nào sản xuất đường mạnh, chỉ có Cổ Ngọc phu phu mạnh nhất!!!!! ]
……
Nghe tiếng thét chói tai phát ra từ khắp hội trường, Dung Ngọc cười vẫy vẫy tay, nhất thời tiếng kêu càng kịch liệt.
Sau khi viết tên lên bảng ký tên, đoàn làm phim đến bên người dẫn chương trình.
Người dẫn chương trình: “Xem ra đoàn làm phim ” Nhất kiếm thành ma” của chúng ta rất được hoan nghênh nha.
Nghe thanh âm này, tôi đều biết trong lòng mọi người nghĩ cái gì, được rồi, tôi giúp mọi người hỏi một chút.
”
Nói xong đem micro đưa tới trước mặt Dung Ngọc: “Dung Ngọc, tôi thay mọi người hỏi, đêm nay cậu cùng Cố tiên sinh mặc một bộ trang phục này có phải là cố ý hay không nha, tôi đếm thử xem có bao nhiêu đồ tình nhân đây nhỉ?”
Dung Ngọc bị trêu ghẹo như vậy mặt hơi nóng lên, nhưng vẫn hào phóng nói: “Đúng vậy, là cố ý mặc như vậy, bởi vì đây là lần đầu tiên chúng tôi cùng nhau chung khung hình, hy vọng mọi người có thể liếc mắt một cái liền nhìn ra, chúng tôi là một