Edit: Điềm Điềm
**********************
Sau khi rời khỏi rạp chiếu phim, hai người trực tiếp trở về khách sạn.
Trước khi tắm rửa, Dung Ngọc nhìn mũ thỏ trên bàn, nhịn không được chụp một tấm ảnh ——
Dung Ngọc V:#Dị năng# Cảm ơn món quà của Cố tiên sinh ^ – ^ [Ảnh]…
[ Mũ thỏ đỏ trên mạng, Dung Ngọc đi xem phim rồi à, hiện tại rạp chiếu phim đang có hoạt động!!!!! ]
[ Ahhhh, muốn nhìn bộ dáng Ngọc Bảo đội vào, nhất định đáng yêu xỉu luôn!!!! ]
[ Không biết Ngọc Bảo đi rạp chiếu phim nào, tôi đã xem ba lần rồi, vẫn cảm thấy không đã ghiền, khoa học viễn tưởng sản xuất trong nước rốt cục cũng tiến lên một bước mới rồi!!!!! ]
[ Hiện tại tôi thật sự có chút tò mò, lúc trước có cơ hội đầu tư bộ phim này các ba tư bản có hối hận hay không, ba Cố lần này cũng có thể kiếm được rất nhiều nha!!!!! ]
[ Lặng lẽ hỏi một câu Ngọc Bảo hôm nay có phải cùng Cố tiên sinh nửa đêm xem ở rạp chiếu phim XX hay không, hơn nữa còn là vị trí trung gian cuối cùng của sảnh số 2, nếu là như vậy, tôi thật sự muốn khóc!!!!! ]
[ Trên lầu sao lại rõ ràng như vậy, kể ra câu chuyện của cậu đi!!!!! ]
[ Nhấp mở lầu trên sẽ có kinh hỉ, đây là vận may gì vậy, tôi chua nha!!!! ]
Đêm đó, không lâu sau khi Dung Ngọc gửi xong tin này, tin của một blogger tên là Cổ Ngọc phu phu cả đời đẩy liền lên hot search ——
Cổ Ngọc phu phu cả đời đẩy: #Cổ Ngọc phu phu#: Tối nay lúc nửa đêm tôi cùng bạn thân đi xem “Dị năng”, ngồi bên cạnh hai chúng tôi có hai vị tiên sinh đội mũ đeo khẩu trang.
Lúc đầu không chú ý, toàn bộ quá trình chúng tôi đều bị nhan sắc và diễn xuất của Ngọc Bảo hấp dẫn, nói rất nhiều lời về Ngọc Bảo và Cố tiên sinh.
Sau khi đi ra, bị một vị tự xưng họ Cố tặng một cặp bỏng ngô, còn nói cảm ơn chúng tôi ủng hộ Dung Ngọc.
Ps: gói này tôi và bạn thân đã xem qua, hẳn là tặng mũ thỏ, nhưng chúng tôi thì không có.
Bây giờ tôi hơi kích động nên nói năng lộn xộn, mọi người có hiểu ý của tôi không, ah ah ah, chúng tôi có thể đã gặp Cố tiên sinh cùng Ngọc Bảo sống, ahhhhh!!!!!!! 【Hình ảnh】 【Hình ảnh】【Hình ảnh】…
[ Chủ thớt gặp vận may gì đây, trời ơi, trời ơi, trời ơi, tôi chua chết !!!!!! ]
[ Tất nhiên các người sẽ không có mũ thỏ, bởi vì mũ thỏ ở trong tay Ngọc Bảo, awsl !!!!!! ]
[ Tôi quá chua, sao có thể như vậy, tôi cũng rất muốn ăn bỏng ngô, tôi cũng có thể không cần cái loại mũ thỏ này, tôi cũng là Cổ Ngọc phu phu cả đời đẩy !!!!!!! ]
[ Ba Cố thật sự cũng rất biết thay Ngọc Bảo cưng fan, nhất định là lúc chủ thớt cùng bạn bè thảo luận, bị ba Cố nghe thấy, ba Cố vui vẻ liền tặng hai người bỏng ngô, ahhhhh!!!!! ]
[ Không biết khi nào tôi mới có vận may như vậy, ahhhh quá hâm mộ rồi, bỏng ngô chủ thớt đừng ăn, nhìn cũng thấy hạnh phúc!!!! ]
[ Nếu tôi là chủ thớt sẽ ăn hết bỏng ngô, đây đâu phải là bỏng ngô, đây là thức ăn cho chó của ba Cố được không!!!!!! ]
Dung Ngọc tắm rửa xong đi ra, nhìn thấy hot search này, nhịn không được cười rộ lên, đưa điện thoại di động đến trước mặt Cố Triều Từ: “Bỏng ngô của anh lên hotsearch!”
Cố Triều Từ nhìn lướt qua, cầm lấy di động của mình, mở Weibo ra ——
Cố Triều Từ V: Không cần khách sáo, thích là tốt rồi, cảm ơn mọi người đã ủng hộ và thích phu nhân #Cổ Ngọc Phu phu cả đời đẩy V…
[ Ahhhhh, ba Cố tự mình trả lời, awsl !!!!! ]
[ Đây rốt cuộc là cái gì vận may gì đây, ba Cố tự mình chuyển tiếp đáp lại, tôi khóc !!!!! ]
[ Các Bảo Nhi có thấy không, muốn thu hoạch lượt thích của ba Cố cùng hồi đáp, dùng sức khen Ngọc Bảo đi!!!!!! ]
[ Tôi hiện tại tin tưởng, ba Cố là fan lớn nhất của Ngọc Bảo chúng ta, ha ha ha !!!!! ]
[ Nếu như ba Cố tham gia vào trạm fan, tôi nghĩ sẽ không có chuyện gì với chúng ta, quả thực rất giỏi!!! ]
[ Thủy quân gì cũng đánh không lại một ba Cố!!!! ]
[ Ba Cố trên đường tú ân ái càng đi càng xa!!!!!!!! ]
……
Khi Hoa Tự Cẩm nhìn thấy tin tức lại một lần nữa cảm thán, thế giới đã không ngăn cản được hai người này tú ân ái!
Dung Tuyền nhẹ nhàng thở dài, có chút vui mừng, Cố Triều Từ quả nhiên rất yêu thương Tiểu Tứ nhà bọn họ.
Dung Minh cho tin này một like, tỏ vẻ mình rất tán thành những lời này của đệ phu, ủng hộ!
Dung Phi nhẹ nhàng nhíu mày, cưng chiều là chuyện nên làm, nhưng trong lòng có chút chua xót, ai, bé con mình cưng chiều, hiện tại đến phiên người khác chiều chuộng.
Hạ Kinh Hồng nhìn chằm chằm tin cố Triều Từ gửi, trầm mặc một lúc lâu sau mới hỏi Thẩm Bằng Lan: “Bằng Lan, em có cảm thấy cậu đã đọc không ít sách sau lưng không, sao bây giờ cậu lại giỏi như vậy?”
Những thủ đoạn này của cậu rốt