Edit: Điềm Điềm
**********************
Hoa Tự Cẩm đặc biệt chờ ở hậu trường, thấy Dung Ngọc đi ra, vội vàng đi qua nói: “Cố tiên sinh đến rồi.”
“Anh ấy đến rồi à, đang ở đâu vậy?”
Dung Ngọc hơi sửng sốt, sau đó nhìn bốn phía, nhưng mà cũng không nhìn thấy bóng dáng Cố Triều Từ ở hậu trường.
Nghĩ đến hôm nay khi ra khỏi cửa, Cố Triều Từ nói anh có việc không thể tự mình đi cùng cậu tới đây, còn xin lỗi cậu.
Hoa Tự Cẩm che đi ý cười bên môi, nhẹ nhàng ho khan: “Đừng tìm nữa, người không có ở đây!”
“Vậy ở đâu?” Dung Ngọc quay đầu nhìn về phía hắn, luôn cảm thấy hôm nay Hoa Tự Cẩm có chút kỳ lạ.
Hoa Tự Cẩm cười chỉ chỉ phía trên.
“Ở trên lầu sao?”
“Chính xác mà nói là ở trên sân thượng.”
Dung Ngọc trong mắt nổi lên kinh ngạc, sau đó cười nói: “Có chuyện gì rồi ha!”
Hoa Tự Cẩm không tiếp lời, chào hỏi Nghiêm Nhất Luật, La Kỳ Sinh xong, Dung Ngọc cùng Hoa Tự Cẩm đi thang máy lên sân thượng.
Cửa thang máy mở ra, trong nháy mắt liền nghe thấy tiếng cánh quạt gầm rú, thẳng đến khi cửa sân thượng mở ra, nhìn thấy trực thăng dừng ở đó, Dung Ngọc kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Hoa Tự Cẩm: “Cũng quá kích thích rồi!”
“Mau qua đi, Cố tiên sinh đang chờ cậu.”
“Cám ơn anh Hoa.”
Hoa Tự Cẩm nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai cậu, không nói nhiều, sau khi bảo hộ Dung Ngọc lên trực thăng, mới chạy tới trực thăng phía sau.
Trên trực thăng, Dung Ngọc nhìn Cố Triều Từ: “Cảnh tượng hơi hoành tráng nha, anh chuẩn bị bao lâu rồi?”
Cố Triều Từ không nói gì, mà chỉ vào hình ảnh tòa nhà phía dưới đang phát sóng.
Dung Ngọc cong hai mắt, bên môi lộ ra nụ cười: “Hai chúng ta đêm nay lại sắp lên trang nhất!”
Ngay khi cậu dứt lời, trên không trung phản chiếu pháo hoa rực rỡ.
Pháo hoa nổ tung, hình thành phông chữ, lấy bầu trời đêm làm nền, viết: Dung Ngọc, anh yêu em!
Pháo hoa bắt mắt ở trong đôi mắt đen của Dung Ngọc lóe lên ánh sáng.
Cố Triều Từ nắm lấy tay cậu đặt ở bên môi nhẹ nhàng hạ xuống một nụ hôn.
Dung Ngọc quay đầu nhìn về phía anh, khóe mắt hơi phiếm hồng, cậu không nhiều lời, chỉ nghiêng người tựa vào trong ngực người đàn ông, nhìn pháo hoa chiếu sáng bầu trời đêm ngoài cửa sổ.
Trong lòng rung động không thôi.
Lúc này người đi đường nghe thấy tiếng pháo hoa nở rộ, đều nhịn không được dừng bước, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời đêm.
Các tòa nhà cao tầng trong thành phố cũng không che khuất nổi bầu trời đêm, pháo hoa nổ tung trên bầu trời cùng dòng chữ xuất hiện, phản chiếu trong mắt mỗi người, ngạc nhiên, rung động, cuối cùng là đầy ý cười, và chúc phúc – đêm nay nhất định sẽ trở thành một đêm không thể quên trong trái tim của nhiều người.
[ Tôi muốn quỳ xuống với ba Cố!!!!!!! ]
[ Tôi hiện tại chỉ muốn nói bốn chữ, tình yêu thần tiên!!!!! ]
[ Tôi cảm thấy phim truyền hình thật sự cũng không dám diễn như vậy, ba Cố quả thực thần tiên!!! ]
[ Màn hình lớn của tòa nhà XX, sau đó là trực thăng đón người, cuối cùng là pháo hoa tỏ tình trên cao, bây giờ mà có người nói ngoài không gian có một tinh cầu ba Cố đặt tên là Dung Ngọc, tôi cũng cảm thấy rất bình thường!!!!!! ]
[ Đã không còn gì có thể ngăn cản người đàn ông này!!!! ]
[ Bộ dáng kiếm tiền của ba Cố cũng đã rất đẹp trai rồi, không nghĩ tới hắn nói chuyện yêu đương càng đẹp trai hơn!!!! ]
[ Tôi hiện tại rốt cục biết vì sao tôi không yêu đương, bởi vì thế giới thiếu tôi một Cố Triều Từ!!! ]
[ Tình yêu của người khác thật sự quá ngọt ngào, chết tiệt!!!!!! ]
[ Loại tình yêu này tôi ngoại trừ quỳ, căn bản không xứng hâm mộ ghen tị, trở về liền đem cây chanh chặt bỏ!!!!! ]
Trong khi mọi người khiếp sợ hành động kinh thiên tối nay của Cố Triều Từ, Hoa Tự Cẩm dùng tài khoản cá nhân của mình đăng tải một tin nhắn ——
Hoa Tự Cẩm V: #Hôn lễ Cổ Ngọc phu phu# Giờ phút này, tôi tin rằng mọi người và tôi đều đang chờ mong ngày 15 tháng 01 đến, bởi vì ngày này