Trong lòng tức khắc dễ chịu hơn nhiều.
Có điều, vẫn không nhịn được có chút chua xót nói: “Vận may này của nương tử Bùi gia, quả thật khiến người ta hâm mộ không thôi.
”“Tàm tạm.
”Hạ Du Du trả lời qua loa lấy lệ.
Vào giờ phút này, nàng chỉ muốn nhanh chóng trở về ăn thịt thỏ nướng.
Mấy người thuận lợi xuống núi.
Không gặp phải sơn tặc, khiến Cát Tử Hành và Hạ Đại Sơn dứt khoát kêu may mắn.
Đến cửa thôn, ngoài Lưu thị, còn có những thôn dân khác đang chờ.
Liếc mắt nhìn sang một cái, ít nhất hơn mười mấy người.
Dẫn đầu là thôn trưởng Cát Trường Thọ đang đứng.
Vừa thấy ba người bình yên vô sự trở về, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, ngươi một câu ta một câu bắt đầu khuyên nhủ Hạ Du Du ——“Nương tử Bùi gia à! Ta hiểu ngươi không còn cha, lại không còn tướng công, trong lòng khó chịu.
Nhưng người còn sống như chúng ta, vẫn phải nhìn về phía trước! Cũng không thể lại xúc động nghĩ không thông nữa.
”“Đúng vậy! Nếu cha ngươi biết ngươi tự tử vì Bùi tướng công, vậy sẽ rất thương tâm.
”“Nương tử Bùi gia, có chuyện gì đừng luôn kìm nén ở trong lòng, cũng có thể nói với các tẩu tẩu thẩm thẩm.
”Hạ Du Du: “…?”Khá lắm, đây là cả thôn đều cho rằng nàng lên núi tử tử vì tướng công hời?Đối mặt với nhiều ánh mắt ân cần như vậy, Hạ Du Du chỉ có thể mỉm cười đáp được, cố nén xúc động trợn trắng mắt, có nỗi khổ nói không nên lời.
Xem ra, hiện tại nói nàng là vì muốn ăn thịt mới lên núi, cũng sẽ không có người tin.
Cùng lúc đó, bỗng nhiên có người chạy về bên này, hô to ——“Nương tử Bùi gia ở đây không? Không xong rồi! Nhà ngươi xảy ra chuyện lớn rồi!”Sau khi Hạ Đại Sơn và Lưu thị rời đi.
Triệu thị cầm bao tải và dây thừng lên đi về phía nhà của Hạ Du Du.
Trong lòng nàng ta có biện pháp.
Từ tình hình hôm qua mà xem xét.
Chỉ cần bắt đứa nhỏ trong hai đứa bé, đứa tỷ tỷ ngốc nghếch kia sẽ