"Không được!""Ừ?" Hạ Đại Sơn không vui trừng nàng ta.Triệu thị vội vàng bịt chặt túi áo, làm gì có chuyện chịu đưa lại năm mươi lượng bạc đã tới tay?Trong lòng nàng ta tức muốn chết, nhưng lại không thể không nhẹ nhàng giải thích với Hạ Đại Sơn: "Đại muội tuổi còn nhỏ, nhẹ dạ, mới bị hai tên con hoang kia lừa gạt.
Sao chàng cũng làm liều theo chứ? Đó là năm mươi lượng bạc! Ta bảo quản cho đại muội, sau này chúng ta mang đại muội cùng nhau đi đến huyện Vũ Dương, mới dễ tìm tướng công , mua đồ cưới mới cho muội ấy! Ta đây đều là suy nghĩ vì đại muội, thúc ở dưới suối vàng biết, cũng sẽ đồng ý cho ta làm như vậy."Lời này của Triệu thị có lý chẳng sợ, lại lấy cha của Hạ Du Du ra nói chuyện, Hạ Đại Sơn nghe được không khỏi dao động: "Nàng nói cũng có lý."Triệu thị khẽ thở phào một cái, tiếp tục thêm mắm thêm muối: "Tướng công, ta biết chàng nhận không ít ân huệ của thúc, lúc thúc còn sống, liền xem mình là nhi tử của thúc, phụng dưỡng báo hiếu ông ấy.
Hôm nay ông ấy đi rồi, chuyện gì cũng giúp đỡ đại muội.
Suy cho cùng thì đại muội là muội muội duy nhất của chúng ta, bảo vệ một chút ta cũng không nói gì.
Nhưng tiền bạc mà thúc để lại cho đại muội, tuyệt đối không thể để người bên cạnh được lợi!"Hạ Đại Sơn trầm giọng: "Tính tình của đại muội ta biết rõ, nàng nói muốn nuôi, vậy chính là phải nuôi, có khuyên nữa cũng vô ích.""Ta có một biện pháp."Triệu thị liếc về hướng nhà của Hạ Du Du, trong bụng mắng ngu xuẩn không biết bao nhiêu lần, đáy mắt lóe qua một tia tinh ranh, nói với Hạ Đại Sơn: "Đây là do đại muội không biết nuôi bản thân nuôi trẻ con nhiều khó khăn.
Không bằng chúng ta đừng để ý tới