Ngũ công tử.Khương Đường căng thẳng trong lòng, Ngũ công tử Vĩnh Ninh Hầu phủ Ngũ tên là Cố Kiến Sơn, là ấu tử của Cố phu nhân.
Không bao lâu theo cha tham quân, luôn ở quân doanh ở Kinh Bắc, hiếm khi trở về.Trong sách không nhắc đến hắn nhiều nên Khương Đường đối với tin tức về hắn còn không nhạy bén bằng Bạch Vi.Hỏi nàng ở viện nào...!Chẳng lẽ hắn còn muốn đem việc này nói cho Cố Kiến Châu, sao còn thích đâm thọc như thế?Hàn Dư Thanh ngẩng đầu, "Tiểu nhân là phòng thu chi..."Cố Kiến Sơn: "Không hỏi ngươi."Khương Đường nhận mệnh nói: "Nô tỳ là nha hoàn của Yến Kỷ Đường."Chân của Cố Kiến Sơn bỗng nhúc nhích, nói ra: "Lui ra đi."Khương Đường cùng Hàn Dư Thanh ngoan ngoãn lui sang một bên, cúi đầu, chờ tiếng bước chân của Cố Kiến Sơn không còn nữa mới dám ngẩng đầu.Khương Đường nhẹ nhàng thở ra.Trong mắt Hàn Dư Thanh mang theo áy náy, "Đều tại ta, thật sự xin lỗi Khương cô nương."Khương Đường lắc đầu, "Hai người đi đường chạm mặt, không thể trách một mình ngươi, lại nói, cũng không va chạm."Nàng nhìn ra sau lưng, vừa rồi cũng không dám ngẩng đầu, cũng không biết Cố Kiến Sơn trông thế nào.
Làm nha hoàn, ngẩng đầu nhìn chủ tử đều là đại bất kính.Khương Đường ở trong lòng thở dài, "Đi thôi."Lông mày Hàn Dư Thanh còn chưa dãn ra: "Nếu như Tứ Nương tử muốn phạt ngươi, ngươi cứ nói là ta đụng, nếu không phải ta muốn tiễn ngươi, cũng sẽ không..."Khương Đường lắc đầu nói không, "Đại nương tử nhà ta là người rất nhân từ lương thiện."Với lại hiện tại nàng trông phòng bếp nhỏ của Yến Kỷ Đường, chỉ cần không phải chuyện lớn thì Lục Cẩm Dao nhất định sẽ không phạt nàng.—— ——Hàn Dư Thanh đưa Khương Đường đến trước cổng vòm nội viện, "Ta ở phòng thu chi, nếu như cần hỗ trợ thì đến nơi đó tìm ta."Khương Đường lại nói tiếng cám ơn, mặt Hàn Dư Thanh liền đỏ lên, nhỏ giọng nói: "Ta đi đây."Hàn Dư Thanh hận không thể đi ba bước quay đầu một lần, Khương Đường nhìn hắn rời đi mới về Yến Kỷ Đường.Đến phòng bên cạnh, Lục Anh để khung thêu trong tay xuống, nhíu mày nói: "Ôi, ở cửa sân cùng ai nói chuyện lâu như vậy."Vừa mới nói xong, phòng bên cạnh yên tĩnh đến mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe được, mấy nha hoàn cùng nhau ngẩng đầu nhìn Khương Đường, con mắt đều sáng lấp lánh, mặt mũi tràn đầy vẻ hóng chuyện.Khương