Khương Đường không chịu nổi con gái khóc, lấy khăn ra đưa tới, "Đừng khóc đừng khóc, nhà chính gần như vậy, nếu bị nghe thấy, không tránh được bị phạt.
"Lục Anh nhận khăn, khóc càng dữ dội, "Hạ nhân cũng không phải là người!"Âm thanh nàng ấy đứt quãng, "Sáng sớm Nguyệt Vân Bán Hạ đi vào hầu hạ đại nương tử và Tứ gia dùng bữa sáng, đại nương tử nôn oẹ không thấy ngon miệng… Tứ gia nói chúng ta vô dụng, còn nói nếu như đại nương tử ăn không vô thì đuổi toàn bộ chúng ta ra ngoài.
"Khương Đường khẽ nhếch miệng…Cố Kiến Châu hoàn toàn chính là tổng tài bá đạo, trong mắt trong lòng chỉ có một mình Lục Cẩm Dao, sự quyết đoán này, phần tình cảm này! Hắn có lỗi gì, sai chỉ sai ở quá yêu Lục Cẩm Dao thôi.
Tình yêu thần tiên lại khiến thường dân chúng ta sứt đầu mẻ trán.
Đợi đã.
Hình như nàng cũng là một trong "chúng ta".
Khương Đường lập tức không cười được, nàng kề sát bên cạnh Lục Anh, "Dù sao cũng không đến nỗi đuổi hết ra ngoài, người có thai nôn oẹ mười người thì có năm, sáu người, cũng không phải sai lầm của chúng ta, thiếu gia và đại nương tử luôn rộng lượng, ngươi đừng khóc.
"Lục Anh nói: "Ai bảo chúng ta là nha hoàn… Đúng là không đến mức đuổi hết ra ngoài, đại nương tử không thể bỏ Lộ Trúc Hoài Hề, Nguyệt Vân và Bán Hạ có người cầu xin, người bị đuổi ra ngoài còn có thể là ai!"Sẽ không phải là nàng chứ.
Khương Đường ngửa đầu nhìn trời, cảm thấy khả năng này vô cùng lớn.
Lục Anh cầm khăn lau nước mắt, "Chủ nhân không ổn, người bị phạt chính là chúng ta, hôm nay là ngày đầu tiên, gia có thể bỏ qua, chờ lát nữa về ngươi và ta đi vào hầu hạ, vậy thì không nói chắc được.
"Khương Đường cảm thấy Lộ Trúc sẽ không dễ dàng cho nàng đi vào hầu hạ, nhưng tưởng tượng đến kết cục thê thảm của nguyên thân, lỡ như bị đuổi ra ngoài, nàng hẳn sẽ bị chết cóng.
Nàng ho một tiếng, cùng chung mối thù nói: "Vậy không được, làm sao cũng phải để đại nương tử ăn một chút.
"Nếu Lục Anh có cách cũng không đến mức ở đây khóc lóc, "Phòng bếp nhỏ đều nấu ra mùi vị đó, Tứ gia cho người vào phòng bếp lớn bưng cơm, cũng không biết đại nương tử có thể ăn một ít hay không.
"Người là sắt, cơm là thép, người bình thường không ăn một bữa còn đói bụng đến mức ngực dán vào lưng, huống chi Lục Cẩm Dao là một người ăn hai người hưởng.
Khương Đường nói: "Nếu không thì ta thử xem, trước đây ta cũng biết làm mấy món ăn, nếu như đại nương tử có thể ăn được, không cần nghĩ cách khác nữa.
"Lục Anh nghi ngờ nhìn Khương Đường, "Không phải là ngươi muốn hại đại nương tử đấy chứ!"Trước đây Khương Đường luôn đi loanh quanh trước mặt Tứ gia, cũng