Alexander cưỡi ngựa đưa Karlis trở về biệt thự.
Hắn vừa về đến cửa liền bắt gặp một bóng người đang đi đi lại lại.
Alexander phanh ngựa lại làm phát ra tiếng ma sát giữa vó ngựa và mặt đất.
Karlis nhảy xuống ngựa, đi vào bên trong thì phát hiện người kia chính là quản gia Algie.
Nhìn thấy hắn, Algie liền chạy ra nghênh đón:
"Công tước, mừng ngài trở về nhà!"
Karlis gật đầu, hỏi:"Sao ngươi lại ở đây, vào nhà đi."
Quản gia Algie lấy khăn tay lau mồ hôi trên trán.
Đi đi lại lại giữa thời tiết nắng nóng như thế này đúng thật là.
"Suốt cả ngày hôm qua ngài không trở về nhà nên tôi rất lo lắng.
Tối hôm qua đã cử hiệp sĩ đi tìm ngài rồi nhưng không tìm được, nếu hôm nay ngài không trở về e là chúng tôi phải viết thư gửi đến đội hiệp sĩ hoàng gia."
Ở vương quốc Carlender có hai chế độ bảo vệ.
Đầu tiên là đội hiệp sĩ vương thành, được thành lập nhằm bảo vệ sự an toàn của người dân trong khắp vương quốc, từ những chuyện lông gà vỏ tỏi hay kinh thiên động địa của người dân đều do họ giải quyết.
Thứ hai là đội hiệp sĩ hoàng gia, họ phụ trách bảo vệ sự an toàn cho đức vua và hoàng thân khiêm luôn trách nhiệm giải quyết những vụ án liên quan đến các quý tộc.
Nếu hôm nay Karlis không trở về, có khả năng quản gia Algie đã gửi thư đến đội hiệp sĩ hoàng gia nói rằng có người bắt cóc công tước nhà mình.
Đến lúc đó Karlis gánh không nổi trách nhiệm của vụ việc này.
Karlis gãi gãi đầu nói:"Ta chỉ ra ngoài một khoảng thời gian ngắn thôi, ngươi đâu cần làm quá đến vậy!"
"Không hề ngắn đâu ạ!" Quản gia Algie lập tức phản bác:"Trước đây ngài cũng thường hay qua đêm bên ngoài nhưng lúc nào cũng đi vào lúc chiều và có hiệp sĩ đi theo bảo vệ.
Nhưng ngày hôm qua, ngài rời nhà rất sớm mà chỉ đi có một mình, không có ai bên cạnh nên tôi rất lo lắng đấy ạ!"
Karlis thấy chuyện này hơi phiền phức nhưng cũng cảm động tấm lòng của Algie thành ra nhất thời không biết phải làm sao.
Hai người, một chủ một tớ nói chuyện mà không để ý đến Alexander còn đang ngồi trên ngựa phía sau Karlis.
Alexander thấy họ ngưng nói chuyện rồi mới xen vào:
"Bây giờ công tước đã trở về rồi, tôi xin phép đi trước đây."
Quản gia Algie vì quá lo lắng cho công tước mà quên bén mất sự hiện diện của người kia.
Bây giờ anh ta lên tiếng ông mới để ý.
Ban nãy nhìn thấy công tước trở về cùng người đó, quản gia Algie nghĩ rằng đó là một người tốt nhưng bây giờ nhìn kĩ, thấy anh ta vô cùng bí ẩn, giữa tiết trời nắng nóng thế này mà lại mặc một chiếc áo choàng đen dài che đi nửa khuôn mặt.
Ông không nhịn được mà đến gần Alexander, che chắn cho công tước nhà mình:
"Thật thất lễ, xin thứ lỗi cho tôi.
Khi nhìn thấy công tước tôi quá lo lắng cho ngài ấy nên nhất thời không để ý đến ngài.
Cảm ơn ngài rất nhiều vì đã đưa công tước của chúng tôi trở về, nếu có chuyện gì khó khăn ngài cứ đến tìm tôi