Thiệu An mờ mịt mở mắt sau đó nhìn thấy Thẩm Lạc nửa thân trên đang thoát y ngay dưới chân cậu, cơ bụng tám múi đập thẳng vào mắt " Giấc mộng này...!chân thật quá đi".
Thẩm Lạc nâng hai chân của Thiệu An lên khiến những bộ phận b3n dưới đều lồ lộ ra trước mặt, cậu ta dùng tay x0a nắn Tiểu An An khiến Thiệu An vốn đã nhạy cảm ngay lập tức cả người liền nhũn ra như một miếng slime mặc người nắn b óp.
Không phải lần đầu tiên Thiệu An mơ thấy giấc mộng kiểu này, lần nào cũng vô cùng ướt át nhưng giấc mơ lần hình cảm giác rất chân thực, chân thực tới nỗi cậu có thể cảm nhận từng hơi thở ấm nóng của người đối diện phả lên làm da của cậu.
Thẩm Lạc lại hôn Thiệu An, từ môi tới tai, lưu lại một vết hôn trên cổ rồi hạ xuống phía dưới, mỗi nơi đi qua đều để lại những vết đỏ tím đánh dấu lãnh thổ.
Một ngón tay c ắm vào bên trong Thiệu An, cậu khó chịu vặn vẹo thân mình nhưng bị Thẩm Lạc giữ chặt lại, giọng nói trầm khàn vang lên bên tai thổi gió " Hai ngón tay dễ dàng đi vào như vậy, nói xem có phải bình thường anh cũng thường dùng phía sau để tự xử phải không?".
Thiệu An xấu hổ không nói lên lời, Thẩm Lạc lại hỏi " Lúc tự xử có phải đều nghĩ tới tôi hay không? hay là anh nghĩ tới ai khác? Hửm".
Thẩm Lạc cho thêm một nhón tay thứ ba, cũng dùng tốc độ thật nhanh đâm rút.
Thiệu An không chịu nổi liên tục rên lên những tiếng ngắt quãng " Chậm chút...! đều...!đều là nghĩ tới cậu, mỗi lần mơ...!cậu đều hung hăng làm tôi...!như vậy, tôi làm sao...!sẽ nghĩ tới người khác, hức!".
Thẩm Lạc nghe được câu trả lời mong muốn liền không nhịn nổi nữa, thắt lưng thoắt cái bị tháo ra quăng xuống sàn nhà, khóa quần cũng bị cởi ra, con quái vật bật ra đập thẳng lên đùi của Thiệu An, vừa nóng vừa cứng rắn.
Thẩm Lạc lấy lọ gel bôi trơn trong ngăn kéo tủ đầu giường bóp một cái, dòng chất lỏng mát lạnh chảy từ đùi Thiệu An chảy xuống dưới mông khiến cậu thanh tỉnh hơn một chút.
Thiệu An trong cơn mơ màng tỉnh táo lại liền cảm giác có thứ gì đó nóng rực lửa đang cạ vào cúc hoa của cậu, Thiệu An hoảng hốt mở to mắt nhưng không kịp nữa rồi, cái thứ to lớn kia đã thuận lợi đâm vào bên trong cậu " A! Đau!".
Thẩm Lạc th ở dốc cố gắng chờ cho Thiệu An thích nghi với kích thước của mình.
Nếu ba năm trước Thiệu An còn cố gắng chịu đựng được thì hiện tại chính là chịu không nổi nữa, thứ kia tỷ lệ thuận với vóc dáng cao lớn của Thẩm Lạc trưởng thành, hai chân Thiệu An bị nhấc lên vai Thẩm Lạc liên tục run rẩy, đầu ngón chân quắp lại " Hức! rút ra...Thẩm Lạc...!cậu là đồ trứng thối, hức!...!khó chịu lắm...!to quá".
Thiệu An hơi thắt lại, Thẩm Lạc bị kẹp tới đau, cậu ta khẽ giật thứ kia một cái Thiệu An liền cứng họng " Hự! ...!đừng giật...!chướng quá...!sẽ rách mất".
Thẩm Lạc cúi xuống hôn li3m đi nước mắt của cậu " Lúc này mà còn bảo rút ra, anh là muốn cái mạng của tôi sao? Bảo bối, ngoan, một chút nữa sẽ không