Hai ngày sau, Giang Nguyệt cùng Tống Dương đi đến Lịch Càng, vào nhà nghỉ giá rẻ thuê phòng.
Thành tích của nguyên chủ không tồi, Giang Nguyệt nộp bảng điểm của mình vào trường quân đội Liên Bang xong thì lao đầu vào ngủ.
Nàng lúc nào cũng mang theo bên mình thiết bị cảnh báo, buổi tối đặt ở trước cửa, Tống Dương lại là người không chịu ngồi yên một chỗ được, mỗi ngày đều ra ngoài đi lòng vòng, Giang Nguyệt thì lại vùi đầu trong phòng học tập những tri thức cơ bản của thế giới này để tránh bị người chê cười.
Tống Dương không ngờ Giang Nguyệt lại là trạch nữ, đành phải một mình đi dạo phố.
Giữa trưa Tống Dương lết một thân bầm dập vết thương trở lại.
Má trái của hắn đầm đìa máu, da thịt lẫn lộn, miệng vết thương sâu đến nỗi có thể nhìn đến cả xương gò má.
Giang Nguyệt nổi hết cả da gà: " Ngươi làm sao mà bị thương thành như vậy?"
Tống Dương ngã lăn ra giường vén lên vạt áo, Giang Nguyệt thấy bụng hắn nổi lên những vệt xanh tím, hiển nhiên là bị vật nặng va chạm.
Tống Dương suýt xoa kêu đau, sắc mặt nhăn nhó nói: " Lúc đi dạo phố không cẩn thận dẫm vào giày của thằng khác, sau đó bị như vậy.
"
Hắn cười lạnh: " Alpha của gia tộc thế gia, giày mắc tiền đâu, ta không đền được, chỉ có thể bị đánh.
"
" Sao không báo cảnh sát?"
Tống Dương phiên cái xem thường: " Nếu ta là Omega, thì bọn Alpha hếch cái mũi lên mặt đó sẽ bị hình phạt không đau không ngứa.
"
Giang Nguyệt lộ ra khuôn mặt thống khổ, tâm tình trầm trọng lôi con i-ốt ra rửa vết thương cho Tống Dương.
Tống Dương phát ra một tiếng heo kêu, hùng hùng hổ hổ: " Ta biết một cái Alpha thi vào được trường quân đội Liên Bang, mọi người đều cho rằng hắn sẽ có một tương lai sáng lạng, cuối cùng ngươi biết làm sao không?"
" Làm sao?"
" Hắn bị bạo lực học đường, sau đó trầm cảm, sau lại thôi học, trường quân đội Liên Bang là nơi tập hợp con cháu thế gia, Alpha ở tầng dưới chót xã hội chỉ có thể theo đuôi bọn họ mà bưng trà rót nước rồi vẫy đuôi như một con chó, như vậy người khác đánh chó thời điểm cũng sẽ nhìn xem chủ nhân là ai.
"
Alpha đều là bá đạo cường thế, là động vật hiếu chiến, bọn họ có tinh lực dồi dào tiêu mãi không hết, hận không thể bá chủ thế gian, cực kì thích cảm giác thuần phục kẻ khác.
Cá lớn nuốt cá bé, cá bé nuốt tôm nhỏ, những kẻ gia cảnh bần hàn sẽ là đối tượng bị bắt nạt.
Giang Nguyệt nói: " Vậy sao ngươi còn muốn vào trường quân đội Liên Bang.
"
Tống Dương cười hắc hắc: " Đến con cá mặn cũng muốn xoay người một lần.
*"
( Lời của chấy: * ý Tống Dương ở đây là người không có ý chí phấn đấu cũng đôi khi muốn nổi dậy thay đổi chính mình)
Giang Nguyệt thở dài: " Nếu vào được trường quân đội Liên Bang, ngươi nhất định phải cẩn thận một chút, vô luận như thế nào cũng phải học xong đại học.
"
" Ngươi cũng vậy, nếu ngươi cũng thi được thì tương lai phải kiên cường một chút.
"
Giang Nguyệt lắc đầu, nàng chỉ là đi ngang qua sân khấu mà thôi, kể cả tâm lý lẫn sinh lý nàng đều không đủ điều kiện, nàng là tiểu tiên nữ, cự tuyệt áp lực.
Tỉ lệ dân cư ABO là 3,5: 4: 2,5.
Alpha chỉ chiếm 35% tổng dân số nhưng lại chiếm 93% tỉ lệ tội phạm, ở trong mắt Giang Nguyệt, Alpha là sinh vật ác liệt, tàn bạo gấp mấy lần nam nhân.
Xuyên thành Alpha ---- nàng thực xin lỗi.
Xã hội mà Alpha cá lớn nuốt cá bé không thích hợp nàng, nàng tương đối thích hợp sống với Benta.
Sau một buổi tối, vết thương trên mặt Tống Dương cự nhiên khép lại hơn nửa, những vết xanh tím trên bụng cũng mờ dần, hắn lại sinh long hoạt hổ, Giang Nguyệt lại một lần khiếp sợ trước năng lực khôi phục của Alpha.
Vừa có năng lực khôi phục mạnh, vừa có tố chất cơ thể nghịch thiên, lại mang gen thị huyết hiếu chiến trong người, trách không được tỉ lệ tội phạm của Alpha chỉ có tăng chứ không có giảm.
Hai người ăn xong bữa sáng liền đi đến trường quân đội Liên Bang tham gia khảo thí, sau khi điền 15p giấy tờ, hai người nghênh đón kì thi đầu tiên ---- năng lực theo dõi.
Giang Nguyệt đội lên mũ thực tế ảo, tiến vào khoang thực tế ảo, đây là một thể nghiệm vô cùng thần kì, rõ ràng là thực tế ảo, nàng lại cảm giác như mình là một người có máu có thịt như thật.
Trước mắt nàng là bầu trời sao, một cái hình cầu màu hồng đang chậm rãi xoay tròn trước mặt nàng, mặt trên có ghi một dãy số ánh lên màu vàng huỳnh quang ---- 179956.
Giọng nói trầm thấp nghiêm túc của nữ Alpha vang lên trong không trung: " Kì thi khảo sát năng lực theo dõi sắp bắt đầu, trước mặt mỗi thí sinh đều có phi hành cầu, nhớ kĩ con số trên phi hành cầu, kế tiếp dù có bị quấy nhiễu như thế nào các ngươi cũng phải nhìn chằm chằm phi hành, cảm ứng trên phi hành cầu sẽ cảm nhận được tầm mắt của các ngươi, thí sinh vượt qua 30 phút theo dõi phi hành cầu sẽ tham gia kì thi tiếp theo.
"
Phi hành cầu trước mắt Giang Nguyệt nhẹ nhàng mà bay một vòng, tiếng chuông bắt đầu thi vang lên, phi hành cầu vẽ ra một đạo đường cong duyên dáng bay về phía chân trời.
Tầm mắt Giang Nguyệt chặt chẽ bám trụ nó.
Thực mau, phi hành bắt đầu gia tốc, sao trời bỗng nhiên biến thành những vật thể di chuyển nhanh chóng, nho nhỏ phi hành cầu dùng quỹ đạo vô cùng quỷ dị mà len qua những vật thể kia.
Giang Nguyệt cần tập trung hết sức, bởi chỉ cần lơ là một chút là sẽ bị những tinh thể khác hấp dẫn sự chú ý, sau cùng không thể nhìn được đến phi hành cầu.
Càng ngày càng nhiều vật thể di động, thường thường các vật thể đó nổ mạnh phát ra cường quang cùng khói bụi quấy nhiễu tầm mắt Giang Nguyệt.
Nho nhỏ phi hành cầu biến thành một điểm hồng nhạt nhỏ đến khó có thể phát hiện, Giang Nguyệt đầu váng mắt hoa vẫn nỗ lực nhìn chằm chằm nó.
Lúc này, phi hành cầu tự nhiên chậm lại, tầm mắt Giang Nguyệt rốt cuộc đuổi theo nó, có thể rõ ràng nhìn đến con số ghi trên nó.
Nàng còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, thì xảy ra việc càng quá mức, giữa bầu trời đột nhiên xuất hiện rất nhiều phi hành cầu màu hồng nhạt, mỗi cái đều đánh số khác nhau.
Này giống như trong một đàn đom đóm phải tìm cho ra con đặc biệt nhất.
Đầu Giang Nguyệt bắt đầu lớn, cảm giác mắt mình sắp thành mắt gà chọi, phi hành cầu càng ngày càng nhiều, tốc độ càng lúc càng nhanh, chúng nó rậm rạp rúc cạnh nhau, đầu Giang Nguyệt đã tê dần, gập ghềnh mà nhìn con số trên phi hành cầu, thẳng đến tiếng chuông vang lên, tất cả phi hành cầu đều biến mất.
Nàng tự nhiên kiên trì đến phút cuối.
Sau khi nàng ra khỏi khoang thực tế ảo mới biết được thời gian thi là một tiếng rưỡi.
Mười ba nghìn thí sinh, chỉ có 15 Alpha có thể kiên trì đến cuối, Giang Nguyệt đúng là trong đó một cái.
Tống Dương kiên trì được 54 phút, lúc đi ra khoang thực tế ảo hai mắt hắn rưng rưng,đi đường loạng choạng giống