Giang Nguyệt tỉnh lại trong lều trại ấm áp.
Ngoài lều trời đang mưa to, tiếng gió gào thét mà qua, trên người nàng đắp thảm lông, gió ấm nhè nhẹ mà phất qua gương mặt làm bừng tỉnh giấc mộng của nàng.
Trong lều tụ tập rất nhiều Alpha, mọi người tốp năm tốp ba tụ ở bên nhau, chỉ có mình Giang Nguyệt lẻ loi nằm cạnh lò sưởi.
Người nàng chậm rãi ấm lên, ánh mắt quét một vòng lều trại, nhìn hướng Đông Nam tụ tập tám người, Tống Dương lẫn trong đó, hắn đang cùng Alpha khác trò chuyện vui vẻ, lại biến về cái Alpha nhiệt huyết kia.
Ánh mắt Tống Dương mờ mịt mà hướng Giang Nguyệt bên này, ánh mắt hai người chạm vào nhau hắn liền dời đi tầm mắt.
Rõ ràng lều trại thực ấm áp, Giang Nguyệt lại thấy trong người rét run.
Tống Dương hẳn là đã hoàn thành bài thi, mà những người không hoàn thành được sẽ bị đào thải.
Nên làm cái gì bây giờ? Nàng có thể lấy cái bằng Đại học đi làm nhân viên văn phòng, tuy không thích giới tính Alpha lắm nhưng không thể không thừa nhận Alpha dễ tìm được việc làm, đại đa số công ty đều nguyện ý thuê một cái Alpha cường tráng.
Đôi khi Giang Nguyệt cũng muốn trở thành một người như Hoa Mộc Lan với Mục Quế Anh, nhưng nghĩ lại thì muốn được như thế không phải điều dễ dàng.
Lều trại, mọi người đều đang hạ giọng nói chuyện, Giang Nguyệt lặng lẽ quấn thảm, dù không muốn nghe nhưng thính lực của nàng quá nhạy, mấy người bên chỗ Tống Dương nói gì nàng cũng nghe thấy hết.
“ Ngươi không phải bạn của nàng sao? Ta nhớ là ngươi với nàng cùng nhau tới đây, nữ Alpha kia năng lực theo dõi không tồi, ta ấn tượng khá sâu.
”
Tống Dương nói: “ Hiện tại không phải, trên đời này có mấy người có thể suốt đời làm bạn đâu, nàng không có vào được trường quân đội Liên Bang, đồng nghĩa với việc khoảng cách chúng ta càng lúc càng lớn, hai người không cùng đẳng cấp rất khó làm bạn.
”
Mọi người đều tán đồng lời nói của hắn, sôi nổi nói: “ Kia nhưng thật ra nàng không thông qua bài thi, khả năng vào được không lớn, bất quá ngoại hình của nàng không tồi, có thể dựa mặt mà sống, không đến nỗi đói chết.
”
Alpha rất ít khen ngợi người khác, nếu một cái Alpha nói ngoại hình của Alpha khác không tồi nghĩa là tướng mạo vị Alpha kia rất đẹp rất kinh diễm.
Tống Dương nói: “ Lúc ở Trung tâm cứu trợ, nàng là người đẹp nhất.
”
Giang Nguyệt nằm lì ở kia như con cá chết.
Như cũ thực mê mang.
Hiện tại một chút cũng không muốn động đậy.
Đột nhiên âm thanh nghị luận lắng xuống, hai vị giám thị đi vào lều trại.
Xã hội tinh tế rất coi trọng hiệu suất, không có nhiều nghi lễ phiền phức, một nam một nữ Alpha nhìn qua là biết là người sắc bén.
Họ không có lời mở đầu trực tiếp tuyên bố kết quả.
Nữ Alpha vẻ mặt lãnh túc nói: “ Giấy trúng tuyển sẽ phát vào thiết bị của các ngươi, học viên nhận được giấy trúng tuyển đi Giáo vụ nộp hồ sơ, Al sẽ tự động phân chia kí túc xá cho các ngươi, thuận tiện nói một câu, tỉ lệ thôi học ở trường quân đội Liên Bang không thấp, người có thể thuận lợi tốt nghiệp chỉ có 73%, đừng tưởng rằng vào được đây là có thể kê cao gối mà ngủ.
”
Mưa tạnh, trường quân đội Liên Bang phái xe tải đến đưa các Alpha ra khỏi núi.
Giang Nguyệt lại tìm nhà nghỉ mới, nàng nằm một mình trong cái phòng y như quan tài, một bên gặm màn thầu một bên uống nước.
Lúc nàng đang xem giá phiếu xe buýt đột nhiên nhận được cái tin tức, Giang Nguyệt mở ra tin tức, giấy trúng tuyển đỏ nhạt của trường quân đội Liên Bang phóng trên màn hình ảo.
Giang Nguyệt nghẹn họng.
Có đi hay không là cả một vấn đề lớn.
Đối mặt cùng một vấn đề mỗi người sẽ có lựa chọn khác nhau.
Có người trọn vươn lên, cũng có người chọn thuận theo tự nhiên.
Giang Nguyệt hiển nhiên thuộc loại phía sau, nàng phi thường khuyết thiếu tính chủ động.
Nàng đọc đi đọc lại giấy trúng tuyển, nằm trên giường lăn qua lộn lại.
Đương nhiên nàng không quên đặt thiết bị cảnh báo ngoài cửa, đây là bản năng của một nữ hài tử khi ở hoàn cảnh xa lạ.
Nửa đêm thiết bị cảnh báo phát ra những tiếng kêu bén nhọn.
Giang Nguyệt từ trên giường nhảy lên, tiếng cảnh báo đánh thức rất nhiều người, mọi người sôi nổi ra khỏi phòng nhìn xung quanh.
“ Chuyện gì vậy, hình như đây là tiếng thiết bị cảnh báo!”
“ Cái nhà nghỉ như này chắc không có Omega đâu nhỉ?”
“ Nhưng Alpha ra ngoài cũng phải bảo vệ tốt chính mình a.
”
Giang Nguyệt mồ hôi lạnh chảy ròng ròng lập tức ra trước đài báo nguy.
Giám đốc nhà nghỉ xấu hổ, co quắp tay chân lại như ruồi bọ, xoa xoa tay: “ Thực xin lỗi, là cái dạng này ngài xem nhà nghỉ này cũng không giống có camera đúng không ha, nói nữa, ngài là cái Alpha bị đẩy cửa tí thôi mà cứ chuyện bé xé ra to làm gì.
”
Giang Nguyệt cao giọng hô: “ Cái gì là chuyện bé xé ra to, ta là Alpha thì làm sao,Alpha liền không được pháp luật bảo hộ sao?”
Giám đốc nhà nghỉ cũng rất bất đắc dĩ: “ Vậy ngài nói phải làm sao bây giờ, nếu không ngài đi mà thuê khách sạn 5* để có camera a!”
Giang Nguyệt sắp bị tức chết rồi: “ Ta mà có tiền thì đã không ở đây!”
Giám đốc buông tay: “ Thế còn gì, tiền nào của nấy thôi.
”
Giang Nguyệt: “! ! ”
Nàng tức đến nỗi não thiếu oxi, nhưng sau khi bình tĩnh lại thì nàng bắt đầu lo lắng cho sự an toàn của mình.
Mì gói bị tiêm vào Trùng trứng, có người nhân lúc hệ thống camera của Trung tâm cứu trợ hỏng lén phá cửa phòng nàng, mà lúc này đây cũng vậy.
Quá nhiều sự trùng hợp sẽ không còn là trùng hợp nữa.
Nàng là Giang Nguyệt tiểu công chúa sống tại thế kỉ 21, không phải Alpha Giang Nguyệt sống tại xã hội ABO a.
Giang Nguyệt vô cùng mẫn cảm, ủy ủy khuất khuất về phòng khóc một lúc thì quyết định đi trường quân đội Liên Bang.
“