Tô Trăn và Tần Tiểu Manh tiến vào nhà hát lớn, có không ít người, ngồi dưới đất nói chuyện có hơn mười mấy người.
Nghe thấy thanh âm, bọn họ đều quay đầu lại nhìn người đến.
Mọi người chỉ nhìn thấy hình ảnh ngược sáng, có một nữ sinh nhỏ nhắn thân hình đầy đặn ở phía sau, bước vào là một nữ sinh có hình dáng cao ráo, thân hình tỷ lệ hoàn hảo xinh đẹp yêu mị.
Trong mắt của nữ sinh này dường như có nước, khoé mắt mang vẻ quyến rũ trời sinh, chỉ cần cứ nhìn người khác như vậy không cần nói gì cũng có thế khiến trái tim người ta mềm nhũn.
Những nữ sinh hay bát quái ở trường vừa nhìn đã nhận ra chính Tô Trăn, sinh viên năm nhất lúc trước có tin đồn quan hệ tình cảm với nam thần Cố Thanh Nhượng.
Hôm nay nhìn thấy người thật, mới phát hiện ra rằng trong ảnh còn kém hơn người thật rất nhiều.
Một người xinh đẹp như vậy đột nhiên non nớt xuất hiện trước mặt bạn, hơn nữa trong ánh mắt còn mang chút mơ hồ, đối với nam sinh mà nói đấy chính là độc dược trí mạng.
Các nam sinh đang ngồi dưới đất " bá" đều đứng dậy.
Nam sinh vừa đứng lên, nữ sinh vẫn ngồi cũng không hay.
Tần Tiểu Manh nhìn thấy mọi người đều đứng dậy, còn tưởng rằng mọi người thật khách sáo.
Một thầy giáo nam từ bên hông của sân khấu đi ra, theo sau là một nhóm các sinh viên.
Cộng cả trên sân khấu và bên dưới, đoán chừng có khoảng 40, 50 người.
" Như này, trước tiên mọi người sẽ đọc kịch bản, hiểu rõ nó trước đã.
Sau đó mọi người giới thiệu về bản thân mình như là về các điều kiện về hình thể, các phương diện nổi bật của bản thân.
Cuối cùng là mô tả một chút về nhân vật mà các bạn yêu thích.
Hiện tại không phải là phỏng vấn thật sự, chỉ là thầy đến làm quen với mọi người một chút thôi"
Thầy giáo phát kịch bản cho mọi người.
Tiếp theo đó việc của thầy giáo chính là chọn ra một vài bạn sinh viên để sắp xếp vào các vai, những người khác chỉ có thể làm những chiếc lá xanh làm nền cho những bông hoa đỏ, ví dụ như giáp pháo binh, nha hoàn ất, gã sai vặt đinh.
Tô Trăn xem lướt qua một lượt kịch bản.
Nội dung lấy bối cảnh là đất trung nguyên rộng lớn, thông qua việc mâu thuẫn sắc tộc và ân oán võ lâm của các quốc gia, từ đó phác họa ra một bức tranh tráng lệ của thời đại đó, cuối cùng phát triển thành một vở kịch hào hùng nói về cái nhìn chi tiết và phê phán về tính cao độ của triết học nhân sinh và phê phán của triết nhân loại.
Haizz, đơn giản chính là, cốt truyện xoay quanh nam chính đại diện cho chính phái cùng với thế thực phản diện gian ác, anh đến tôi đi, cùng nhau đấu kiếm, cố gắng tiêu diệt đối phương, cuối cùng nam chính thành công tiêu diệt được thế lực tà ác, các thế lực đứng sau của vai ác đã bị tan rã, trả lại sự yên bình cho võ lâm.
Theo tình tiết trong nguyên tác, nam chính Cố Thanh nhượng là người đóng vai nam chính Lâm Tiêu.
Bởi vì lần này chủ yếu là nam chính diễn, nữ chính thì ngược lại không có đất diễn mấy, phân cảnh diễn nhiều nhất của nữ chính chủ yếu là thời thơ ấu cùng với nam chính tình cảm thanh mai trúc mã, cùng với nam chính kề vai chiến đấu, tiểu sư muội.
Nhưng phần lớn thời gian chỉ cần đứng, không có lời kịch gì.
Nói là vở kịch lớn của Mân Ân, không bằng nói rằng vở kịch lớn do tác giả tạo ra cho nam nữ chính.
Không sai, trong tiểu thuyết, vai nữ số 1 chính là Tần Tiểu Manh.
" Được rồi, bắt đầu đến báo tên và giới thiệu bản thân, mọi người ở bên dưới tìm vị trí ngồi"
Tô Trăn và Tần Tiểu Manh cùng nhau đến, đương nhiên là ngồi gần nhau.
" Tô Trăn, cậu định diễn vai gì?" Tần Tiểu Manh giở kịch bản.
" Tớ định diễn vai nữ chính".
Thí sinh đầu tiên đã đi lên rồi.
" Nhưng...." Tần Tiểu Manh do dự muốn nói lại thôi, " Tớ nói hơi thẳng, cậu đừng để ý.
Nhưng nữ chính trong kịch bản có khí chất thanh thuần, dáng vẻ cậu như vậy không quá hợp với vai nữ chính".
" Ai nói không hợp.
Nữ chính trong này chỉ là một cái bình hoa, bình hoa thì không phải chỉ cần nhìn đẹp là được không phải sao" Tô Trăn cười mị mị nói " Tớ chính là người rất xinh đẹp, quá thích hợp"
Tần Tiểu Manh không nói gì nữa, nhìn có vẻ không quá cao hứng.
Tô Trăn thắng, cô vui vẻ.
Tô Trăn hồi học tiểu học ở thế giới kia, lần đầu tiên tham gia đội thiếu niên tiền phòng.
Bạn thân của cô lúc đó, cũng là bạn nhỏ học lớp 1, trực tiếp nói với cô, " Tô Trăn, tớ thấy cậu đeo khăn quàng đỏ không đẹp, khăn quàng xanh hợp với cậu hơn".
Chuyện này đã để lại ấn tượng sâu sắc đến tâm hồn nhỏ bé của bạn nhỏ Tô Trăn suốt thời niên thiếu, phải mãi cho đến sau này lớn lên mới tiêu tan
Có một số người chính là như vậy, cay nghiệt người khác nhưng lại ra vẻ là mình góp ý thẳng thắng, nếu bạn tức giận thì bạn chính là người nhỏ mọn.
Quá kinh tởm rồi.
Lúc Tô Trăn oán hận sảng khoái xong rồi, sau đó lại lặng lẽ nhìn Tần Tiểu Manh.
Rốt cuộc cô ta cũng là nữ chính, đắc tội ghê quá sau này sợ gặp xui xẻo.
Gọi đến tên Tô Trăn, Tô Trăn đi lên sân khấu, cúi đầu chào, " Em chào thầy"
" Ừ, em đã từng học múa chưa? Độ dẻo dai như thế nào?"
Trong vở kịch có mấy cảnh đấu võ, diễn viên có cơ thể dẻo dai một chút, lúc thực hiện động tác sẽ đẹp hơn và uyển chuyển hơn.
Em chưa từng học qua, xương cốt khá cứng"
" Xoay một vòng cho tôi xem"
Tô Trăn xoay một vòng.
" Em thấy ngưỡng mộ nhân vật nào? Thầy có một đề xuất cho em".
Nhóm nữ sinh nghe thấy có một vai được quyết định, đều dỏng tại lên nghe.
" Đại sư tỷ đồng môn của nam chính khá là hợp với em, em cảm thấy thế nào?"
Nhân vậy này cũng được, coi như là nữ chính hai, là nữ phụ số 1 có phân cảnh diễn khá là nhiều.
" Cảm ơn thầy" Tô Trăn nói, " Em có nhân vật mình thích rồi".
" Hả?" Thầy giáo vừa nghe, cho rằng nữ sinh xinh đẹp như Tô Trăn tâm cao khí ngạo, thích vai nữ chính.
" Nữ chính xác thực quan trọng trong vở kịch, nhưng đối tượng cạnh tranh cũng rất nhiều, nó cũng không ổn thoả bằng nhân vật mà thầy giới thiệu cho em" Thầy giáo cũng vì cảm thấy nữ sinh này rất hợp với hình tượng của nhân vật, nếu không cũng chẳng nói nhiều như vậy, " các bạn ứng tuyển trước em cũng điều biểu hiện mong vào vai nữ chính".
Tiểu cô nương xinh đẹp cười híp mắt " không phải nữ chính, em muốn diễn vai nha hoàn phản diện.
Cũng chính là nha hoàn ất.
" Cái gì? " thầy giáo khoé miệng co rút, mở kịch bản ra coi, "Làm gì có nhân vật này?"
" Thưa thầy có ạ".
Tô Trăn cố gắng lật kịch bản, " thầy nhìn xem, trong phần mô tả bối cảnh kịch bản có đoạn, " phía sau nhân vật phản diện Kim Mộc Lan có hai nha hoàn trái phải một bên đứng quạt" chỗ này nữa, chỗ này cũng có".
Đó là vai quần chúng, cô ta không phải nhân vật".
Thầy giáo có chút hận rèn sắt không thành thép, đây nhiều nhất chỉ là nhân vật làm nền cho bối cảnh thôi.
" Thưa thầy,