Đây là bị Cố Thanh Nhượng hôn nước mắt sinh lý chảy ra, vốn dĩ là vưu vật yêu diễm mê hoặc người, thế nhưng vừa hay phù hợp với tình tiết của vở kịch, phù hợp với tình cảnh bi thương của cặp tình nhân trước cảnh sinh ly từ biệt.
Khán giả xem một cảnh vừa đẹp vừa thê lương này, không biết ai là người vỗ tay đầu tiên, sau đó cả hội trường đều bùng nổ tiếng vỗ tay.
Nụ hôn vừa nãy, không chỉ có lực kích thích thị giác, nam nữ với nhau cái loại không khí cưỡng bách kiều diễm này lại vừa khéo, hơn nữa không chỉ làm tăng thêm độ phong phú cho nhân vật, lại tăng thêm phần bi thương cho tình tiết vở kịch khiến cho khán giả xem đến vô cùng thỏa mãn.
Bạch Nhã Vi nghiến chặt răng.
Lúc tập luyện rõ ràng không có đoạn này, rõ ràng không có cảnh hôn.
Đây là Thanh Nhượng chủ động thêm vào?
Đó là do anh đơn thuần vì vở kịch hay là anh..
Không! Nhất định là vì vở kịch.
Đám khán giả này từ chỗ nào đến, đầu óc bị bệnh à, một nụ hôn thôi có cần phải cổ vũ như vậy không?
Cố Thanh Nhượng quay lưng với khán giả, vẻ mặt thỏa mãn, ngữ khí thì vẫn âm độc, "Các vị tự xưng là danh môn chính phái, giữ gìn đạo đức, ngồi ở đây, ai trong số các vị ngồi đây có thể đặt tay lên ngực tự hỏi về vụ án hai nhà Tần Kim bị giết thảm cả nhà