Cuộc gặp gỡ giữa Diệp Phi và Mục Phẩm Lâm diễn ra suôn sẻ hơn mong đợi.So với luật sư, Mục Phẩm Lâm có thể phù hợp với vị trí của một doanh nhân.
Việc chuyên tiếp nhận các vụ kiện tụng của phu nhân hào môn không phải xuất phát từ thương hại, mà là những vụ kiện này có lợi nhuận cao và có tính cơ động, nó thường có thể được kết thúc mà không cần phải mở phiên tòa.Mà ngày nay, những lợi ích mà huyền thoại Diệp gia đại tiểu thư mang lại là rất ấn tượng.“Cô nói, chỉ cần tiền cùng quyền nuôi nấng?”Diệp Phi ngẩn ra, nhấp một ngụm cà phê, mới sực nhớ ra mình là phụ nữ mang thai, vội vàng đặt chén xuống, “Còn có thể yêu cầu cái gì nữa không? Cổ phòng, bất đật sản, phí nuôi dưỡng, tôi còn để lại cái gì?”Tất nhiên là không có, quá chu toàn rồi.Mục Phẩm Lâm thở dài, “Mặc dù tôi rất muốn nhận vụ này, những xuất phát từ chủ nghía nhân đạo, tôi muốn nhắc nhở cô một chút, nếu cô có thể kết hôn với Hoắc Tuần, cô sẽ nhận được gấp mười lần so với những gì cô có bây giờ, không chỉ là những con số cố định này.”Diệp Phi cổ quái liếc mắt nhìn anh ta.Thầm nghĩ tôi muốn tham lam như vậy, tiếc là mấy tháng nữa nữ thần của anh sẽ yêu Hoắc Tuần ngay từ cái nhìn đầu tiên, đừng nói đến khế ước này, đến lúc đó các ngươi còn cùng nhau hợp lực để giết tôi đó.Vả lại có gan tránh cũng phải xem duyên số, cô tuy tham lam nhưng không mất trí nhớ, dám đạp lên đầu nữ chính mà thay đổi số phận.“Luật sư Mục, nói thật, nhà họ Hoắc sẽ không đưa số tiền này, còn bao nhiêu thì vẫn chưa biết,” Diệp Phi vén mái tóc dài ra, lộ ra hai má xinh đẹp, “Tôi ký hợp đồng này chỉ là để giữ con, tôi càng có được nhiều thì lợi nhuận của anh cũng ko kém.
“Cô nói thật sự quyết tuyệt, hoàn toàn vạch rõ ranh giới giữa hai người, hai người bọn họ chỉ có mối quan hệ giữa luật sư và khách hàng.Mục Phẩm Lâm bật cười, cũng cảm thấy mình quản quá rộng.“Là tôi nói nhiều rồi.
Tôi xác nhận hợp đồng là đúng.
Cô có thể nói chuyện với anh Hoắc.”Tuy rằng trong nguyên tác, vị luật sư trước mặt đã kết thúc sinh mệnh của nguyên chủ, nhưng hiện tại bọn họ chỉ là lần đầu tiên gặp mặt, cũng chỉ có thể nghe thấy tên của nhau qua mấy kênh tin tức, không có bất kỳ ý thù địch nào.Mục Phẩm Lâm tự mình tiễn Diệp Phi rời đi, đi đến nửa đường đã nghênh diện một thân ảnh màu hồng nhạt phía trước…Không nhảy nhót sôi nổi, nụ cười nhướng lên dưới ánh nắng chan hoà, ai nhìn thấy cũng sẽ bất giác nảy sinh cảm giác thân thiết.Luật sư Mục nở nụ cười chuyên nghiệp tiêu chuẩn, vẻ mặt lập tức dịu đi một chút, mang theo vài phần cảm xúc chân thật.“Tiểu Hi, sao em lại tới đây? Chờ anh đưa khách ra ngoài rồi quay lại.”Diệp Phi, người vốn dĩ đã lãnh đạm, khi nghe thấy cái tên đó, cô đứng thẳng dậy, lùi lại vài bước.Động tác vô cùng nghiêm túc.Khiến hai người trước mặt lộ ra vẻ khó hiểu, không biết đã xảy ra chuyện gì.Nhưng Diệp Phi không muốn giải thích.Cô chỉ biết rằng cuộc gặp gỡ giữa mình và nữ chính Hạ Hi không ngờ lại xảy ra trước đó! Trước khi nhận được tiền hỗ trợ, cô chưa nói chuyện với Hoắc Tuần để xác định rõ đứa trẻ thuộc về ai!Trong truyện, nam và nữ chính gặp nhau lần đầu tiên tại cuộc họp thường niên của Hoắc gia, vào hôm đó nguyên chủ đã biết về sự tồn tại của Hạ Hi và bắt đầu mỗi ngày một tìm chết.
Không đến mấy chương, cô ấy sẽ đi đời, để lại đứa trẻ bị mang cho nữ chủ nuôi dưỡng.
bởi cô ấy được ca ngợi có những phẩm chất tốt đẹp của con người.Nhưng hiện tại vẫn chưa đến mùa đông, và vẫn còn gần hai đến ba tháng nữa mới diễn ra cuộc họp thường niên của công ty.Diệp Phi hô hấp đình trệ, phỏng đoán là bởi vì chính mình tới gặp Mục Phẩm Lâm, cho nên thúc đẩy cốt truyện đi hướng, đem một ít bé nhỏ không đáng kể chi tiết nhỏ thay đổi.Diệp Phi hơi thở ngừng lại, đoán chừng là do cô đến gặp Mục Phẩm Lâm, nên đã thúc đẩy cốt truyện, thay đổi một số tình tiết nhỏ vụn vặt.“Chị gái này là……”Hạ Hi cũng nhìn ra nét mặt thay đổi thất thường của cô ấy, lẩm bẩm mở miệng.Làm sao bây giờ, cô ta đã bắt đầu muốn thể hiện bàn tay vàng của nữ chính rồi sao?Việc Diệp Phi mang thai với con của Hoắc Tuần thì ai cũng biết rồi, nếu nữ chính không phải là dùng mạng 2G thì cô ta cũng nên biết, có lẽ trước khi gặp mặt, nữ chính đã nảy sinh tư tâm với nam chính rồi sao?Hiện tại, nhìn đến nữ phụ cô đây, chẳng lẽ đã muốn động tâm tư, muốn cáo trạng trước với trung khuyển Mục ca ca của cô ta?Diệp Phi biểu tình càng thêm phong phú, quả thực muốn hét to: “Tôi còn muốn sống thêm 500 năm nữa.”Hạ Hị: “Chị này xinh đẹp quá! Hình trên mạng hẳn là cố tình làm xấu đi, sao có thể đẹp như vậy được!”Diệp Phi:?Cốt truyện phát triển hình như có điểm gì đó sai sai?–Hạ Hi nói thật sự rất nhiều.Diệp Phi đứng bên cạnh như thể sống còn gì luyến tiếc, trách không được trong sách miêu tả nữ chủ: “Giống như chim nhỏ đáng yêu ríu rít bên cạnh khiến người ta nhịn không được mà thương yêu.”Đúng là giống chim nhỏ thật sự.Mục Phẩm Lâm không lay chuyển tiểu sư muội bảo bối, đưa Diệp Phi rời đi, cũng tiện thể mang theo Hạ Hi.Tuy nhiên, họ không ngờ rằng Hạ Hi rất thích xem chuyện bát quái, chính là một bộ dáng ngồi lót dép hóng chuyện từ các blogger trên Weibo, đối với chuyện tình cảm của Diệp Phi và Hoắc Tuần cũng luôn tiên phong ăn dưa ở tuyến đầu.Hiện tại còn điên cuồng phát biểu ý kiến.“Chị Diệp, chị thây quá đẹp, đẹp đến mức nhân thần căm phẫn (cả người và thần đều ganh tỵ).
Em và em họ bị kích động đến phát khóc, chị có biết không?”“Một cô gái xinh đẹp như chị nên để người khác theo đuổi và sủng trong lòng bàn tay, không nên trông chờ tình yêu với một người đàn ông.”“Chị thật là lợi hại, nốt ruồi lệ ở đây thật sự quá tuyệt.
Đáng tiếc em là nữ nhân, nếu không em nhất định sẽ theo đuổi chị.”Lời này nói xong, Diệp Phi theo bản năng nhìn qua luật sư Mục.Quả nhiên thấy mặt anh ta đen xì.Tại thời điểm này trong nguyên tác, cô vẫn còn điên cuồng yêu đương, để dọn sạch những chướng ngại xung quanh Hoắc Tuần, cô đã hãm hại rất nhiều cô gái khác, chưa kể đến việc cô đi cửa sau đến các bữa tiệc khác nhau của Hoắc thị và bị đuổi ra ngoài.Vì mấy chuyện này cho nên nữ chính cũng có ấn tượng không tốt với cô, thậm chí còn có chút đồng tình với nam chính.Nhưng bây giờ, Diệp Phi tiêu sái tự tại, chủ động vạch rõ giới hạn, làm việc chăm chỉ để kéo lại hảo cảm.Hạ Hi thái độ tự