“Này, chị Phi Phi, sao sắc mặt chị xấu thế này? Chị đến bệnh viện làm gì thế? Có chỗ nào ko thoải mái sao?” Hạ Hi nhìn sắc mặt trắng bệch của cô mà quan tâm hỏi.Diệp Phi miễn cưỡng cười, “Tôi đến tham gia khóa Yoga, còn em? Sao lại đến bệnh viện phụ sản thế?”À, em cùng Mục ca ca tới thăm một người quen vừa mới sinh em bé.” Hạ Hi kéo tay cô: “Mục ca ca chắc chị còn nhớ.”“Nhớ chứ, nhớ chứ, sao có thể quên được đại luật sư.” Diệp Phi cười gượng.
“Anh khỏe ko luật sư Mục.”Mục Phẩm Lâm lễ phép mỉm cười, “Diệp tiểu thư đã lâu không gặp.”Lần trước đã giúp cô soạn hợp đồng nuôi dưỡng, Diệp Phi cũng rất hào phóng, sau khi nhận được khoản chi phí đầu tiên, đã thanh toán tốt theo mức phí đại lý đã được thỏa thuận.Huống hồ, Hạ Hi rất thích cô, cho nên Mục Phẩm Lâm đối với Diệp Phi cảm giác cũng ko tồi.Nhìn lướt qua xe, Diệp Phi thấy Hoắc Tuần còn chưa đi ra chào hỏi, vội vàng nói: “Bạn của tôi và tôi còn có việc phải làm.
Tôi xin phép đi trước.
Hôm nào mời hai người ăn cơm.
Nhà hàng lần trước đó, lúc nào thì tùy hai người chọn.
“Nghe nói được ăn, Hạ Hị cười vui vẻ, ngoan ngoãn gật đầu, giọng nâng cao hơn: “Nghe nói chị Phi Phi đã thu phục thành công Tinh Ảnh.
Bây giờ ko cần phải truy tinh nữa, mỗi ngày đều nhìn thấy Nhan Tề có phải rất là vui ko? Nhưng em nhắc nhở một chút nè, nếu đi ra ngoài ăn cơm hay hẹn hò thì cẩn thận một chút, tránh bị paparazzi bắt gặp, nếu ko sẽ rất phiền toái.
“Theo quan điểm của cô ta, Nhan Tề có ngoại hình đẹp và tài năng vô hạn, chắc chắn sẽ là ngôi sao, kiểu trai này miễn cương thì vẫn có thể xứng đôi với Diệp Phi, còn hơn Hoắc Tuần loại đàn ông đã có con còn ko chịu kết hôn.Người ko có ánh mắt như vậy tuyệt đối ko xứng với Diệp Phi.Diệp Phi bị nàng chọc ghẹo cũng cười rộ lên, hài hước nói theo: “Em nghĩ nhiều quá, tôi mới tiếp quản công ty mấy cái quy tắc ngầm chưa thể thực hiện được đâu, nếu có hẹn hò thì cũng phải đợi sau này hahaha.”Kỳ thật đây là lời nói vui đùa của các cô gái mỗi khi truy tinh, ngày thường trong siêu thoại cũng hay có mấy đoạn chát kiểu như “muốn cưới Nhan Tề”, “hãy tặng Nhan Tề cho tôi”, Diệp Phi nói như vậy cũng chỉ là thuận miệng đùa giỡn.Nhưng Hoắc Tuần lại ko cho là như vậy, hắn nắm chặt chìa khóa xe trong tay, người phụ nữ sao có thể như thế, hắn vẫn còn ngồi đây, em bé vẫn còn trong bụng, cô ấy lại muốn dùng quy tắc ngầm với nam minh tinh.Thật là quá đáng mà.Hắn đưa lưỡi quét qua hàm răng trong, kéo cửa xe, không thèm nhìn Hạ Hị đang khiếp sợ đứng ở kia, lạnh lùng nói: “Thời gian ko còn sớm nữa, chúng ta nhanh đi dùng bữa tối thôi.”Muốn nói thì cứ ở trong xe nói là được rồi, một hai cứ phải lòi cái mặt ra tìm cảm giác tồn tại là sao?Diệp Phi bị hành động của hắn làm cho khiếp sợ.Phản ứng đầu tiên chính là quan sát sắc mặt của Hạ Hi.Quả nhiên không được tốt.“A, thật ra hai chúng ta chỉ tình cờ gặp nhau, rồi cũng tình cờ cùng đi ăn bữa cơm thôi haha” Diệp Phi huơ tay múa chân giải thích, “Không phải … không phải loại quan hệ mà paparazzi nói đâu.”Mục Phẩm Lâm sắc mặt đỡ hơn, anh ta và Hoắc Tuần quen nhau, gặp Hoắc Tuần tự nhiên cũng trở nên khách sáo.
“Không ngờ lại gặp Hoắc tổng ở đây.
Nếu không ngại có thể cùng nhau dùng bữa ko, tôi mời khách? “Hạ Hi phản ứng vài giây, không biết trong đầu đang suy nghĩ cái gì, lại gật đầu lia lịa, “Đúng, đúng, lần trước chị Phi Phi mời em đi ăn nhà hàng đắt tiền như vậy, em lại không có tiền, vậy để Mục ca ca mời khách cũng coi như em mời.
“Diệp Phi đương nhiên không muốn, hiện tại nàng còn rất sợ hãi, huống chi là cùng ba vị nhân vật chính này ăn cơm.Đến lúc đó, cốt truyện rơi xuống đầu, cô không biết mình sẽ chết như thế nào.May mắn thay, lấy tính khí của Hoắc Tuần chắc chắn sẽ không sẵn sàng ăn tối cùng với người khác.Nào biết giây tiếp theo,vị đại gia này từ từ mở miệng nói: “Có thể, nghe nói hợp đồng cấp dưỡng kia là do anh soạn, vừa lúc tôi cũng muốn nói lời cám ơn với anh.”Mục Phẩm Lâm bị sặc nước miếng, có vài phần hối hận về đề nghị này.(Truyện được edit và đăng tại omeomupnhe.com)–Cuối cùng vẫn là Diệp Phi ngồi xe Hoắc Tuần, Mục Phẩm Lâm cùng Hạ Hi lái xe theo phía sau.Ngoài cửa sổ người xe tấp nập, cô nằm nghiêng nhìn ra ngoài, thuận tiện len lén liếc nhìn vẻ mặt thúi của Hoắc Tuần.“Anh ko vui à?”“Tôi phải vui sao?” Hoắc Tuần lạnh như băng mà trả lời.Giọng điệu cáu kỉnh như vậy, Diệp Phi lập tức không vui, cảm thấy người đàn ông này đúng là âm tình bất định, vừa rồi còn đang huyên náo muốn đi ăn cùng nhau, hiện tại lại bày ra bộ mặt đen như vậy, không biết làm cho ai xem.Cô im lặng ko nói thêm nữa, khép hờ mắt ko thèm để ý đến hắn.Bầu không khí trong xe có phần ngưng trọng, Hoắc Tuần ôm tay lái, từ kính chiếu hậu nhin thoáng băng ghế sau, phát hiện Diệp Phi đang khoanh tay ngồi đó.Lúc này hắn mới ý thức được ngữ khí vừa rồi có vẻ hung hăng.Hoắc Tuần cũng không biết lửa giận từ đâu ra, từ khi biết Diệp Phi mua Tinh Ảnh là vì tên nam minh tinh Nhan Tề kia, hắn có một loại bực bội không thể giải thích được.Hắn hiếm khi tức giận vì điều gì đó, nhưng hôm nay lại ko khống chế được.“… Nơi sắp đến là một nhà hàng Tứ Xuyên rất chính thống, cô chắc sẽ thích nó.” Hắn châm chước mở miệng, cố gắng xoa dịu bầu không khí.Tuy nhiên, Diệp Phi cũng ko dễ lừa gạt, cô hung hăng trợn mắt lên, ậm ừ quay đầu sang hướng khác.Rõ ràng ko muốn nói chuyện với hắn.Làm thế nào để dỗ con gái khi họ đang tức giận, Hoắc Tuần không có kinh nghiệm về việc này, hắn nhấp môi, trong lòng cũng không biết nói gì nữa, chỉ có thể tiếp tục lái xe một cách ngu ngốc.Cho đến khi xe một đường chạy thẳng xuống garage của nhà hàng, Diệp Phi cũng ko nói thêm nửa lời nào.Cô kéo cửa đi một mạch ra ngoài, Hoắc Tuần vội vàng cởi đai an toàn đuổi theo.Hắn giữ chặt Diệp Phi: “Xin lỗi, vừa rồi tôi ko có cố ý.”“Anh chính là cố ý!”.
Diệp Phi thở phì phì: “Cơm cũng là anh muốn ăn, kết qua lên xe thì trưng cái mặt thối, hợp đồng chuyển nhượng bất động sản và xe đều là anh tự điền vào, cũng ko phải do tôi ép buộc, dựa vào cái gì