Editor: Tulabachu1316
Nhà họ Tạ vốn dĩ cùng là nhà đất, nhưng sau khi Tạ Trường Vĩ hi sinh, PhạmVân Hà có được khoản tiền trợ cấp, lại thêm sau đó con trai cả đến tuổi lập gia đình, PhạmVân Hà liền quyết tâm, đập bỏ nhà đất và xây dãy nhà gạch xanh khang trang.
Có căn nhà tốt như vậy, chuyện lập gia đình của Tạ Lập Đông và Tạ Lập Hạ vô cùng suôn sẻ, nếu không Tạ Tiểu Mãn cố chấp đi lính, hiện tại cũng đã lập gia đình rồi.
Sân nhà họ Tạ cũng rất rộng, tường bao quanh sân là một nửa gạch xanh, một nửa hàng rào trúc, phía sau hàng rào trúc là đất trồng rau, đang phát triển rất tốt.
Trong sân nuôi một đàn gà, nhưng trên đất lại khá sạch sẽ, bởi vì Tạ Tiểu Quân có cái chổi nhỏ, chỉ cần nhìn thấy phân gà liền lập tức quét gọn lại, làm phân bón cho rau trồng trong nhà.
“Con gái ngoan, sức khỏe con không tốt, mau ngồi xuống nghỉ ngơi.
” Phạm Vân Hà lập tức bưng cái ghế trúc ra để Tạ Bạch Lộ ngồi dưới mái hiên phơi nắng, bản thân bà thì vội vàng đi vào nhà bếp rót nước đường đỏ cho Tạ Bạch Lộ.
Phạm Vân Hà bưng một bát nước đường đỏ cho Tạ Bạch Lộ, quay đầu nói: “Tiểu Quân, cháu đi ra ruộng nói với mẹ cháu, cơm trưa để bà làm, kêu mẹ cháu không cần về, đừng để trì hoãn tranh công điểm.
”“Vâng!” Tạ Tiểu Quân nhanh như con khỉ chạy vụt đi.
Nói đến nấu cơm, Tạ Bạch Lộ nghĩ đến nhiệm vụ hệ thống mà bản thân cần làm, liền nói: “Mẹ, mẹ muốn nấu cơm, để con