Editor: TulaBachu1316
PhạmVân Hà híp mắt, vô cùng không vui nói: “Một đứa con gái nuôi lớn đến từng này, bản thân tôi còn chưa nỡ kêu nó làm việc, sau khi gả đi, chẳng lẽ phải hầu hạ người ta như vậy sao?”“Vậy không thì phải thế nào? Nếu không thì chị kêu họ ở rể đi, như vậy cũng được.
” Phạm Bảo Mộc nói.
“Không được, Bạch Lộ nhà chúng ta chắc chắn phải gả lên thành phố!”“Đây không phải là kết rồi sao?” Phạm Bảo Mộc nói: “Chị, chị thương Bạch Lộ, em không thương nó sao? Nhưng con trẻ lớn rồi, cuối cùng vẫn phải gả đi.
Hiện tại chị chiều chuộng nó, sau này về nhà chồng cũng phải chịu cực.
Em nói chị, Bạch Lộ nhà chúng ta tự mình có cách, tay nghề cũng tốt, đến lúc đó em cũng có thể giúp nó chọn một người tử tế trên thành phố, đừng nói là công nhân, ngay cả nhà cán bộ cũng có thể nói chuyện được! Em trai chị hiện tại ấy à, vẫn là có chút uy tín.
”Phạm Vân Hà mặt đen suy nghĩ cả nửa ngày, mới không vui lắm nói: “Tạm thời nghe theo cậu nói.
”Tạ Bạch Lộ thừa thắng xông lên, ngâm một bát nấm hương mà lúc trước nhà họ phơi, đem rau xanh Phạm Vân Hà hái ngoài ruộng về, đem vào bếp xào với nhau.
Cô tự nếm thử mùi vị, không ngon bằng cá kho, nhưng cũng ăn được.
Chờ người nhà lục đục quay về, thấy cậu 3, ai cũng đều vui vẻ.
Phạm Bảo Mộc cũng biết ý, còn đem riêng một gói kẹo trên thành phố về cho tiểu Quân, còn đưa trước mặt Ngô Xuân Hoa.
Ngô Xuân Hoa