Editor: TulaBachu1316
Thở phào một hơi, Tạ Bạch Lộ ra khỏi hệ thống, xào một đ ĩa rau hẹ, lại nấu một nồi nước nóng, chuẩn bị đợi mọi người về rồi nấu mì sợi.
Mì sợi là buổi sáng Phùng Bảo Trân lấy ra, bà ấy nói đợi đến trưa bà ấy về thì nấu mì trứng rau xanh, Tạ Bạch Lộ đừng động tay làm.
Nước trong nồi còn chưa sôi, Phùng Bảo Trân đã về đến rồi, vừa vào nhà liền nói: “Ai ya, Bạch Lộ, không phải nói cháu đừng làm sao? Cháu cái đứa trẻ này thật là…”Tạ Bạch Lộ cười hi hi nói: “Mợ 3, mọi người đều bận, mình cháu ở nhà rảnh rỗi, vẫn nên làm chút chuyện gì đó.
”“Mẹ cháu có đứa con gái như cháu thật có phúc!” Phùng Bảo Trân mặt đầy ngưỡng mộ nói.
Đợi những người khác cũng quay về, nước cũng sôi rồi, Phùng Bảo Trân liền nấu mì rau xanh, còn đập một cái trứng đánh tan cho vào, cho vài giọt dầu mè, đây thực sự là món ăn ngon.
Hai anh em Phạm Quốc Khánh li3m bát sạch sẽ, Phùng Bảo Trân thấy bọn chúng vẫn còn muốn ăn, liền đem bánh màn thầu bột ngô buổi sáng ăn còn thừa lại ra, hai anh em chấm vào nước rau xào ăn sạch sẽ.
“Tài nghệ nấu nướng của Bạch Lộ nhà chúng ta thực tốt!” Phạm Bảo Mộc vẻ mặt vui vẻ nói: “Tôi đã nói với người ta rồi, để lại cho tôi một con cá lớn nhất, buổi tối Bạch Lộ biểu hiện tốt một chút, để tiểu Đường có ấn tượng tốt về cháu.
”Phùng Bảo Trân hiển nhiên cũng biết chuyện này, bà ấy vội nói: “Buổi tối tôi về sớm chút để giúp Bạch Lộ.
”Đợi qua giờ nghỉ trưa, cả