Khi Khuyết Dĩ Ngưng đến công ty, đối phương đã bỏ chạy mất dạng.
Lý Tố Nhân đứng ở cửa phòng làm việc chờ thì thấy Cố Sơn Tuyết, sắc mặt không được tốt lắm.
Khuyết Dĩ Ngưng: "chưa bắt được người sao?"
Lý Tố Nhân gật đầu nói: "trên đường tới tôi có gọi cho bảo an cản người lại không cho đi, nhưng khi đến công ty thì người đã biến mất, toàn bộ camera đều bị hack, hiện tại không biết người kia đã chạy mất hay còn trong tòa nhà này.
"
Đây là hoạt động phạm tội phá hoại có kế hoạch, trong khoảng thời gian ngắn liên tục phá rối, khiến cho Khuyết Dĩ Ngưng vô cùng bực bội.
Sắc mặt nàng lạnh đi: "báo cảnh sát chưa?"
Lý Tố Nhân" đã báo rồi, hiện tại đang phong tỏa, chờ cảnh sát đến tìm người.
"
Khuyết Dĩ Ngưng: "người kia làm được rồi hả?"
Lý Tố Nhân: "vẫn chưa, Giải Ngạn Hoài đang đến.
"
Khuyết Dĩ Ngưng thở phào nhẹ nhõm, bó mật không thể bị lộ được.
Xem ra trước đây nàng không nên cười Giải Ngạn Hoài gây thù nhiều, mà kẻ thù nàng cũng không ít, cứ mỗi lần gây chuyện thì sẽ càng độc ác hơn, nàng mới đăng ký kinh doanh không bao lâu, sao lại có nhiều người theo dõi như vậy?
Cố Sơn Tuyết đứng một bên nghe xong đi tới thì cũng hiểu chuyện gì đã xảy ra, nhẹ nhàng vuốt lưng an ủi Khuyết Dĩ Ngưng, nhỏ giọng nói: "có cần tôi giúp một tay không?"
Khuyết Dĩ Ngưng lắc đầu, nhìn Cố Sơn Tuyết cười: "không cần, cũng không phải chuyện khó giải quyết, chờ chút nữa tôi sẽ họp.
Sơn Tuyết không có chuyện gì!.
cô cứ về nhà trước đi, hôm nay được ở cùng cô tôi rất vui, bây giờ không chiếm thời gian của cô nữa.
"
Khuyết Dĩ Ngưng không muốn Cố Sơn Tuyết ở lại bồi mình tốn thời gian, hiện tại nàng muốn tìm ra kẻ phá hoại kia để băm thành 8 khúc, nàng không muốn mất hình tượng trước mặt Cố Sơn Tuyết, không muốn để cô nhìn thấy bộ dạng hung dữ của nàng, hơn nữa đây là chuyện của công ty Khuyết Dĩ Ngưng, Khuyết Dĩ Ngưng có năng lực để xử lý, không cần nhờ Cố Sơn Tuyết hỗ trợ, như vậy sẽ khiến cho mình như con gà mờ yếu đuối.
Mặc dù Khuyết Dĩ Ngưng cười nói, Cố Sơn Tuyết hơi hé môi trong lòng cũng có chút buồn bã.
Rõ ràng là bạn tốt, nhưng đối phương gặp chuyện cũng không muốn nói với cô.
Đối với lệnh đuổi khách như vậy, Cố Sơn Tuyết cũng không định chờ tiếp.
Khi cô sắp xoay người rời đi, Khuyết Dĩ Ngưng liền gọi cô lại.
Cố Sơn Tuyết quay đầu, chờ Khuyết Dĩ Ngưng nói.
Chờ cần nàng nói để cô giúp, thì cho dù thế nào đào ba thước đất cũng sẽ giúp Khuyết Dĩ Ngưng bắt được người kia.
Âm thanh Khuyết Dĩ Ngưng trong sáng: "chuyện của Ninh Ninh chắc phải chờ thêm hai ngày nữa, tôi dự định ngày mai đưa Ninh Ninh đi, nhưng hiện tại xảy ra chuyện, chắc trong hai ngày này tôi sẽ rất bận rộn, hai ngày nữa tôi đến nhà cô được không?"
Ánh mắt Cố Sơn Tuyết không tự chủ ảm đạm vài phần, uyển chuyển cự tuyệt Khuyết Dĩ Ngưng.
"Không cần, để mai tôi nhờ trợ lý đưa nó đi, cô cứ chuyện tâm lo công việc của mình đi, không cần lo chuyện nhỏ nhặt này.
"
Cố Sơn Tuyết tới cửa thang máy, nhấn nút thang máy, trước khi đi vào, cô quay đầu nhìn Khuyết Dĩ Ngưng, lần thứ hai lặp lại lời trước đó của mình.
"Nếu có gì phiền, tôi sẽ giúp một tay.
"
Khuyết Dĩ Ngưng gật đầu, nhìn cửa thang máy đóng lại, số trên bảng hiển thị thay đổi.
Trong lòng nàng rất buồn, đều tại kẻ đứng sau chủ mưu kia, làm loạn cuộc hẹn của nàng không nói, không kịp đi hết cây cầu kia, hiện tại cũng làm mất luôn lý do đến nhà Cố Sơn Tuyết cùng cơ hội tiếp xúc nhiều hơn với cô rồi.
Cố Sơn Tuyết đi không lâu, Giải Ngạn Hoài và cảnh sát cũng đến, Chương Thi Vũ nhận được điện thoại cũng đến.
Cảnh sát đến trước, đi vào đại lâu kiểm tra.
Giải Ngạn Hoài cùng Chương Thi Vũ đến sau, hai người cùng chạy vội vào công ty, lúc ra khỏi thang máy vẫn còn thở hổn hển.
Khi bọn họ đến công ty, vì lý do an toàn, Khuyết Dĩ Ngưng lại hỏi Giải Ngạn Hoài lần nữa: "chắc chắn là không bị mất gì chứ?"
Giải Ngạn Hoài gật đầu: "chắc chắn, lần này cũng lợi hại thật, nhưng so với tôi còn kém một chút, sếp yên tâm, rất ổn.
"
Qúa trình cũng thật nguy hiểm, Giải Ngạn Hoài làm xong trận này, chửi thầm tên khốn cả trăm lần.
Tuy trước kia hắn thích phá phách, nhưng cái thể loại đi ăn cắp phá hoại thành quả của người khác như vậy hắn chưa từng làm, đối nhân xử thế thì phải có đạo đức, cái loại phạm pháp như vậy sớm muộn rồi cũng bị bắt!
Giải Ngạn Hoài buồn bực nói: "lần hai này so với lần đầu cũng nghiêm trọng hơn rồi, rốt cuộc là ai muốn chơi chúng ta? đến nỗi muốn gϊếŧ chúng ta? cho dù hắn lén bán ra ngoài, thì chỗ này chúng ta có chứng cứ 10 phần có thể đi báo cáo, nhưng mà vì cái gì, không lẽ phát hiện chúng ta đang chuẩn bị khuynh đảo thị trường game?"
Chương Thi Vũ cũng khó hiểu: "chúng ta rất là kín tiếng, trong Lư Tô cũng chưa chắc tìm ra được thể loại này, vẫn chưa chỉnh sửa bên trong nữa, sao lại có kẻ để ý đến rồi?"
Lý Tố Nhân từng làm nhiều chức vụ trong thời gian dài, không dám phỏng đoán gì, nhưng lại nêu thêm một số việc khác.
"Lần trước sau vụ Cảnh Lợi Vân, tôi đã kiểm tra địa chỉ mọi người hết một lượt, cũng đã làm việc với bộ phận nhân sự xác định không có địa chỉ giả, sếp à, cô nói xem, ngày mai người đó có dám đến đi làm không?"
Chương Thi Vũ khiếp sợ: "không thể nào? đã làm chuyện như vậy rồi hắn còn dám đến? hơn nữa không phải nói đã chặn cửa rồi sao, nói không chừng chút nữa cảnh sát sẽ bắt được người a?"
Khuyết Dĩ Ngưng híp mắt: "tốt nhất là bắt được, nhưng mà Tố Nhân nói không sai, tên kia không thành công, nói không chừng sẽ động thủ lần nữa, không ai biết là người nào.
"
Camera cả phòng làm việc đều bị phá hư, hiện tại chỉ hy vọng những cái còn lại không bị gì, có thể quay được bóng của hắn, nếu không có thì khó mà bắt được kẻ đang ẩn mình trong công ty.
Sau 10 phút, cảnh sát quay lại gửi kết quả cho Khuyết Dĩ Ngưng.
"Cửa sổ lầu bốn bị đánh vỡ, trong lầu không có người, chúng tôi đang kiểm tra các camera xung quanh đó, mọi người đừng nóng vội quá.
"
Vị cảnh sát này chính là người trước đó phụ trách vụ án của Khuyết Dĩ Ngưng, Cảnh Lợi Vân vẫn còn ở trong đồn cảnh sát, kẻ chủ mưu vẫn còn chưa tìm được, vài ngày sau lại xảy ra