Bối Noãn không rảnh lo mũ choàng nam, nhanh nhanh hỏi số 3: "Quang hoàn người mới như thế nào lại không có?"
Số 3 bình tĩnh đáp: "Nhiệm vụ tìm kiếm nam chủ hoàn thành, quang hoàn người mới đương nhiên không còn."
Nhiệm vụ tìm kiếm nam chủ hoàn thành?!
Bối Noãn trừng mắt mũ choàng nam trước mắt.
"Chẳng lẽ cái người nhỏ bé đáng thương bị thây ma đè trên mặt đất này chính là nam chủ?"
Số 3 thong dong đáp: "Cự tuyệt tiết lộ."
Bối Noãn: "......"
Trong đầu đếm ngược còn ở không nhanh không chậm mà tiếp tục.
"...... Bốn, ba, hai, một, đinh!"
Đếm ngược kết thúc, vòng nhỏ mỹ diệu mà trân quý quang hoàn người mới đã biến mất.
Lại một đợt thây ma ngựa phi dọc theo lối đi bộ hướng tới bên này.
Không có quang hoàn người mới bảo hộ, Bối Noãn thật túng, cất bước chạy, không chút do dự lùi vào cửa hàng dụng cụ y khoa.
Đi vào trong tiệm, trước tiên tìm được then cài cửa đóng cửa lại, núp đến sau một loạt kệ để hàng.
Cửa hàng này tuyệt đối an toàn, Bối Noãn vừa rồi đi dạo bên trong cả nửa ngày, cô trăm phần trăm nắm chắc, trong tiệm không có con thây ma thứ ba nào.
Mũ choàng đã sớm theo sát Bối Noãn vào trong cửa hàng, cùng với cô tránh ở sau kệ để hàng.
Anh lấy ra di động, hạ giọng không biết nói chuyện với ai.
"Phải, tôi đang ở trong một tiệm dụng cụ y khoa, ở cùng với một..." Trong mắt anh lộ ra ý cười nhìn cái đầu to của Bối Noãn, "... cùng với một người máy, tôi phát định vị cho anh."
Bối Noãn vội vàng quan sát hướng đi của thây ma bên ngoài, có điểm muốn khóc.
Vốn dĩ tính toán nhờ vào quang hoàn người mới vô địch thiên hạ, giữa đám thây ma như mãnh thú mà nghênh nghênh ngang ngang bình an ra khỏi thành.
Kết quả soái chỉ được một chương.
Tùy tay cứu một người còn không biết có phải nam chủ hay không, mọi kế hoạch hoàn toàn ngâm nước nóng.
Nghĩ đến cứu người, Bối Noãn đột nhiên nhớ tới một sự kiện.
Bối Noãn kéo ra tầm nhìn, góc bên phải biểu hiện thanh giá trị thánh mẫu.
Toàn bộ bằng không, một chút tiến triển đều không có.
Bối Noãn có điểm buồn bực, ở trong đầu cố vấn số 3: "Tiểu Tam, ta vừa mới rõ ràng cứu người, vì sao giá trị thánh mẫu không tăng lên chút nào?"
Số 3 cũng không để ý cái xưng hô kỳ quái này, trong thanh âm mang theo điểm xin lỗi.
* Editor: mình chắc chắn cáo cao thủ ngôn tềnh biết Tiểu Tam là gì rồi nên hok giải thích nữa nhen!
"Đã quên nói cho cô, chỉ có ở trước mặt nam chủ biểu hiện thuộc tính thánh mẫu, giá trị thánh mẫu mới có thể tăng cao. Tôi giúp cô mở âm thanh nhắc nhở, như vậy khi giá trị thánh mẫu tăng lên, cô có thể biết được."
Nói cách khác, chính là thánh mẫu chỉ có thể làm cho nam chủ nhìn?
Bối Noãn nhìn nhìn lại mũ choàng.
Giá trị thánh mẫu hoàn toàn không động tĩnh, cho nên cái này cũng không phải nam chủ?
Vậy anh ta là ai?
Bối Noãn dứt khoát trực tiếp hỏi: "Xin hỏi anh kêu......"
"Tên là gì" mấy chữ còn chưa nói ra, cửa kính "loảng xoảng" vang lên một tiếng thật lớn.
Một con thây ma bổ nhào vào trên cửa kính.
Nó trừng mắt dán trên cửa loạn nhìn vào bên trong, cái mũi đè lại dẹp lép.
Sau đó là hai con, ba con, bốn con, một đám.
Mỗi một con đều cùng đồng loại ghé lên trên kính, khắp cửa kính nơi nơi đều là mũi tẹt.
Có thể thấy được đam mê vây xem náo nhiệt của nhân loại thật quá mức cường đại, đến khi trở thành thây ma cũng áp chế không được đam mê này.
Bối Noãn lập tức khẩn trương.
Một cửa thủy tinh mỏng mà thôi, cái gì cũng ngăn không được.
Bối Noãn không dám lại thăm dò ra ngoài, từ trong túi lấy ra di động, mở ra camera, lặng lẽ dò ra ngoài kệ để hàng một chút, quan sát tình huống bên ngoài.
Bỗng nhiên, thây ma bên ngoài cửa hàng xôn xao lên.
Đám thây ma ghé vào cửa kiếng xem náo nhiệt cũng sôi nổi quay đầu lại.
Một chiếc xe việt dã màu đen xông lên lối đi bộ, ở cửa tiệm thì quay đầu đi, đuôi xe xẹt qua một đường tuyệt đẹp ép sát vào cửa tiệm.
Trong nháy mắt nghiền đi một mảnh.
Bối Noãn kinh ngạc đến nhô đầu ra, hoàn toàn quên phải trốn đi.
Cửa xe mở ra, một người đàn ông xuống xe.
Tư thái thong dong ưu nhã, giống như bên ngoài cả đám thây ma tràn lan đều không tồn tại, giống như anh ta chẳng qua ngẫu nhiên đi ngang qua, muốn dừng xe vào tiệm mua chút đồ.
Bối Noãn chưa từng gặp qua người xuất sắc như vậy.
Không chỉ thanh tuấn đĩnh bạt, còn tinh xảo nhã khiết.
Ánh mắt anh nhạt nhẽo, khuôn mặt lộ ra loại sắc bén lãnh đạm mà lạnh thấu xương, cùng với áo sơmi trắng trên người thật hợp nhau. Ngoài áo sơmi có một chiếc áo khoác màu xanh đen mở nút.
Trong tay nhàn nhã xách theo một cái nỏ màu đen lấp lánh ánh kim loại.
Trên tay xách nỏ có mang một cái đồng hồ bạch kim, ngón tay thon dài, móng tay tu bổ thật sạch sẽ, cùng với thế giới hỗn loạn này không hợp chút nào.
Anh mới vừa xuống xe, lại một đợt thây ma như ngựa phi gào rống hướng tới bên này.
Một đoàn, giương nanh múa vuốt, dời non lấp biển, thổi quét hết thảy.
Người đàn ông liếc cũng không liếc đến bên kia một cái, giống như cảm thấy ngoài xe hơi nóng, tùy tay cởi áo khoác ra ném vào ghế dựa trên xe, sau đó mới nâng nỏ trong tay lên.
Nỏ có mang theo băng đạn, lập tức bắn ra.
Bối Noãn còn không thấy rõ, đã nhìn thấy thây ma xông tới tựa như bị một bức tường đổ ngăn lại, hàng đầu tiên trong nháy mắt dừng lại.
Mỗi một con ở giữa trán đều bị ghim giống nhau một cây đinh dài.
Thây ma ngã xuống một loạt, lại một loạt, giống như lúa bị thu hoạch từng đợt.
Người đàn ông trong giây lát đã bắn xong một hộp đinh dài, lấy từ trong xe ra một hộp khác, chậm rì rì mà nạp vào nhỏ, giống như đang làm một công tác bình thường hàng ngày.
Hai hộp chưa dùng xong đã thanh tràng được chung quanh.
Bối Noãn nhìn anh ta và thây ma chồng chất mà phát ngốc.
Đây là đại Boss từ đâu xuất hiện?
Ở CBD này, trên đường tùy tiện bắt lấy một người, đừng nói chưa từng giết người, gà có khi cũng chưa giết qua, thậm chí nhìn thấy giết gà cũng chưa chắc đã thấy.
Những người này đột nhiên bị lâm vào mạt thế, kêu họ lập tức động thủ chém người, mười người đều là mười người sẽ có chướng ngại tâm lý.
Ngay cả nam chủ Lục Hành Trì, ở trong sách tồn tại như một bug, cũng phải chật vật mười mấy chương.
Mà vị trước mắt này, thây ma mới vừa bùng nổ liền lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu, dùng một cái nỏ mà quét ngang sóng thây ma.
Nháy mắt liền giết mấy chục cái, không chút nào nương tay, mắt cũng không nháy.
Quả thực là điển hình nhân cách phản xã hội.
"Xe tới, đi đi