Tiểu Triệu đã ở trong giới giải trí này rất nhiều năm, lần đầu tiên nhìn thấy có người không muốn mình trở nên nổi tiếng, chắc cô gái này bị hào quang của giới giải trí làm cho lóa mắt nên cứ khăng khăng muốn tiến vào giới giải trí.
Chắc chỉ định vui chơi vài hôm.
Điều này đã được Tiểu Triệu dự đoán từ trước, nhưng khi nghe Bạch Y nói thì cô ấy vẫn cảm thấy rất ngạc nhiên.
Nhưng mà từng cử chỉ, lời nói của Bạch Y đều khiến cho mọi người cảm nhận được sự thoải mái và rất ấm áp.
Liền không tự chủ được muốn nghe theo những gì cô nói.
Dù sao thì đây không phải là một vấn đề gì quá to tác.
"Em chắc chứ?" Tiểu Triệu nói, "Cái ngành này nó rất vô tình và tàn nhẫn.
Ngày hôm nay có thể em vẫn nổi tiếng nhưng ngày mai đã có kẻ thay thế em.
Nếu có cơ hội đến tốt nhất là em đừng có nên do dự."
Truyện được dịch bởi Mapleleave hãy đọc ở trang chính chủ có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bạch Y: "Cứ tùy duyên đi, không thể bắt mọi thứ nghe theo ý của mình.
Chị là người đại diện của tôi, nếu chị thấy ổn thì cứ làm đi."
"...!Vậy thì được, tôi sẽ đến đoàn làm phim để bàn bạc, khi nào làm xong thì tôi sẽ báo lại cho em."
"Bản hợp đồng ký với đoàn làm phim có cần phải đưa cho Trình tổng xem qua không?" Bạch Y đột nhiên nhớ ra điều gì đó, cô quay sang hỏi Tiểu Triệu.
Tiểu Triệu bật cười, nói: "Công việc của Trình tổng rất bận, không có thời gian quản mấy chuyện kiểu này đâu."
Bạch Y mím chặt môi: "Vậy việc này chúng ta cứ im lặng mà làm, đừng báo cho anh ta biết."
Chỉ cần Tiểu Triệu không biết là đang có vấn đề gì xảy ra, thì cô ấy sẽ không gặp phải rắc rối.
Thuyền đến đầu cầu tự nhiên sẽ thẳng, trong truyện đã vạch sẵn con đường mà cô phải đi.
Dù phía trước có là vực sâu thăm thẳm thì cô vẫn không được chùn bước, cô vẫn phải vượt qua nó.
Trong lòng Bạch Y thầm cầu nguyện thượng đế, chúa Jesus, phật tổ, bồ tát phù hộ độ trì cho cô.
Cô bước vào trong thang máy, có rất nhiều người bên trong đó.
Ở trong không gian kín hẹp lại còn đông người.
Khiến cho cô cảm thấy hơi khó thở.
Đúng lúc này, cửa thang máy mở ra.
Bạch Y theo dòng người đi ra bên ngoài.
Ánh nắng mặt trời chiếu thẳng vào người cô, theo phản xạ mắt cô hơi nheo lại.
Cảm thấy mọi chuyện diễn ra rất thần kỳ, trước khi đến đây cô vẫn chỉ là một diễn viên đóng thế.
Bây giờ cô đã chính thức được ra mắt với vai trò diễn viên.
Có một vài việc của nguyên chủ, cô không thể tránh được.
Thì bản thân cô phải thật bình tĩnh để ứng phó.
Tuy nhiên có một số việc cô vẫn có thể tránh được thì cô cứ tránh nó ra.
Giống như lúc nãy, lúc Bạch Y nói chuyện với Tiểu Triệu, bảo rằng cô không muốn nổi tiếng.
Cái chi tiết này hoàn toàn khác với cốt truyện gốc.
Cô nghĩ cảm giác cơ thể nặng trĩu, tim đập nhanh kia lại chuẩn bị xuất hiện.
Thậm chí, cô còn ấn số 120 để phòng trường hợp bất trắc.
Nhưng đầu ngón tay của cô vẫn dừng lại ở giao diện cuộc gọi.
Nhưng Bạch Y đợi rất lâu, cho đến khi cô cùng Tiểu Triệu bàn bạc với nhau xong.
Mọi thứ trong cơ thể cô vẫn rất ổn.
Bạch Y có hơi an tâm, điều này nói lên được, cô có thể làm được một vài hành động không giống với cốt truyện, nhưng với điều kiện nó không làm cốt truyện gốc bị thay đổi.
Thì cô vẫn có thể bình an đi qua khoảng thời gian này, rồi cô sẽ rút lui trong sự an toàn.
Nếu không thì với tính cách bình tĩnh, luôn thận trọng đã cắm rất sâu vào trong linh hồn của một nhân viên tài chính.
Cô sẽ thay đổi sang một diện mạo hoàn toàn mới, trở nên khéo léo tinh tế hơn.
Dũng cảm bước vào thế giới giải trí, thì cô tin việc này không quá khó với cô.
Các nghệ sĩ nổi tiếng bình thường rất ít khi ở công ty, Tiểu Triệu dẫn cô đi dạo một vòng quanh công ty.
Bạch Y gặp rất nhiều người nhưng cô vẫn không nhìn thấy Diệp Lam đâu.
Vì thế khi về đến nhà, cô gửi tin nhắn cho Diệp Lam.
Nói ngày hôm nay cô đã đi đến công ty, còn được công ty sắp xếp cho một người đại diện rất tốt.
Mấy ngày hôm nay, vì được nghỉ ở nhà nên Diệp Lam có thời gian rảnh rỗi ngồi chơi game.
Nên cô ấy trả lời tin nhắn rất nhanh: "Người đại diện của cô là ai? Cô được nhận công việc gì?"
Bạch Y: "Tiểu Triệu vẫn chưa xác định.
Nên tôi cũng không rõ."
Diệp Lam: "Chúc mừng cô, cô ấy có nhân mạch rất rộng, lại còn có rất nhiều tài nguyên tốt."
Bạch Y: "Tôi không cần bất kỳ tài nguyên nào, làm việc nhiều sẽ rất mệt.
Tôi nghĩ thật sẽ tốt nếu chỉ làm thế thân cho cô.
Để bất cứ lúc nào cũng có thể ôm ấp cô, lại còn được cô bảo vệ."
Diệp Lam: "Ngủ đi, ở trong mộng cái gì cũng có."
Bạch Y: "..."
Diệp Lam là một cô gái rất cá tính.
Bạch Y chỉ mới tiếp xúc với cô ấy trong một khoảng thời gian rất ngắn.
Nhưng cô thật tâm muốn kết giao cùng với cô ấy, chứ không phải là vì do phải làm theo cho giống cốt truyện gốc
Diệp Lam sau khi biết được định hướng mà Tiểu Triệu muốn Bạch Y phát triển sự nghiệp, cô ấy cảm thấy yên tâm hơn vì Bạch Y đã đi đúng hướng.
Cô ấy không ngại chia sẻ cho cô kinh nghiệm đóng phim của bản thân.
Không lo lắng việc sau này Bạch Y sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh với cô ấy.
Hay việc cả hai sẽ xảy ra chuyện tranh giành tài nguyên.
Cũng chỉ những con người có tính cách mạnh mẽ, cá tính.
Mới không bị cái giới giải trí phức tạp này làm cho thay đổi bản chất.
Không bị tiền tài, quyền lực che mờ mắt để trở thành một con người xấu xa, tàn bạo.
Bạch Y: "Tôi không muốn trở nên nổi tiếng, cô có biện pháp nào tốt không? Dạy tôi với."
Diệp Lam: "Này, chuyện nổi tiếng hay không nổi tiếng đó không phải là việc mà cô có thể tự quyết định được.
Hai thứ đó nó rất huyền bí và bí