Dù cách nhau qua màn hình điện thoại, nhưng Tiểu Triệu vẫn có thể cảm nhận được sự vui vẻ và hài lòng của Bạch Y, điều đó càng khiến cô ấy ủ rũ.
Nhưng lại nhớ tới gương mặt của đối phương, chả lẽ cô ấy không còn cách nào có thể cứu vãn được tình hình này ư.
Nhưng cô ấy được ông chủ lớn chỉ đích danh, lại còn dặn dò cô ấy chăm sóc thật tốt cho đối phương.
Nên cô ấy còn có thể làm được điều gì bây giờ? Muốn sống bình yên chỉ còn cách cười cho qua.
Đến ngày hôm sau, Tiểu Triệu mang theo Bạch Y, vội vàng chạy tới đoàn làm phim.
Trước khi chính thức quay phim, đạo diễn có yêu cầu muốn gặp mặt cô.
Ở trên đường đi Tiểu Triệu dặn dò vài điều cơ bản cho Bạch Y nghe.
Cô ấy nói việc này là chuyện bình thường nên cô không cần quá khẩn trương, cứ bình tĩnh thể hiện.
Đạo diễn của bộ phim này là nữ, trong giới đạo diễn rất ít đạo diễn nữ.
Còn có thể giữ vị trí đạo diễn chính trong các dự án phim ảnh thì lại càng ít.
Tiểu Triệu cùng Bạch Y bước vào bên trong, thấy đạo diễn đang bàn bạc công việc với biên kịch cùng các phó đạo diễn.
"Chị Lý, đang bận à." Tiểu Triệu cười tươi, chạy đến chào hỏi.
Truyện được dịch bởi Mapleleaves hãy đọc ở trang chính chủ
Đạo diễn Lý nở nụ cười khách sáo nói: "Tranh thủ lúc đang rảnh."
Nhìn dáng vẻ của mấy người còn lại, ai cũng tìm một cớ rồi lần lượt rời đi.
Đợi mọi người đi hết, Tiểu Triệu không muốn lãng phí thời gian để hàn huyên, cô ấy ngay lập tức nói thẳng: " Đây là Bạch Y người mới mà tôi đang dẫn dắt.
Lúc trước chúng ta cùng từng nhắc qua việc này.
Chị xem thử có thể cấp cho cô ấy một vai nữ phụ.
Có được không?"
Mấy việc tuyển chọn diễn viên kiểu này, các đạo diễn trong nước thường không có tiếng nói hay quyền hạn.
Việc làm của bọn họ chính là việc đi đến xem món ăn và ăn chúng.
Nhưng vẫn có một vài người vẫn yêu cầu diễn viên đi đến để gặp mặt, chủ yếu tiện để xem xét đối phương có phù hợp với vai diễn không.
Còn các diễn viên do nhà sản xuất tiến cử, bọn họ chỉ có thể vui vẻ đón nhận.
Đạo diễn Lý quan sát kỹ Bạch Y, nửa thật nửa giả nói: "Cấp dưới của em đều không phải là những người đơn giản.
Cô gái này quá xinh đẹp.
Nếu đứng chung khung hình với nữ chính, cô gái này sẽ cướp đi ánh hào quang của nữ chính?"
Tiểu Triệu bật cười: "Mấy câu chuyện kiểu xinh đẹp hay không xinh đẹp không phải mấy việc đó là do chuyên viên trang điểm quyết định, cùng phối hợp với đạo diễn mới đưa ra những khung hình đẹp.
Quan trọng nhất là phải nghe theo những gì chị Lý căn dặn."
"Ha ha, lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô khiêm tốn như vậy."
"Đó không phải là do em khiêm tốn." Tiểu Triệu nói, "Là Bạch Y kinh nghiệm còn hơi ít, kịch bản phù hợp với cô ấy không nhiều.
Nếu không thì em đâu có dẫn Bạch Y đến nhờ chị Lý giúp đỡ."
Đạo diễn lại nhìn Bạch Y, trong ánh mắt có hơi do dự.
Vẻ bề ngoài chỉ là một vấn đề rất nhỏ, điều quan trọng nhất cô gái này là người mới lại không có nhiều kinh nghiệm.
Mà nhân vật kia có hơn mấy chục cảnh quay, khi đứng diễn chung với những người có nhiều kinh nghiệm hơn, không biết cô gái này có thể phát huy tốt hay không?
"Đạo diễn, tôi không có nhiều kinh nghiệm." Bạch Y biết đối phương đang do dự, nên ngay lập tức thành khẩn nói, "Nhưng tôi học mọi thứ rất nhanh, cộng thêm với sự chỉ dẫn của chị, tôi chắc chắn có thể hoàn thành tốt vai diễn."
Thái độ rất tốt, hoàn toàn khác với những diễn viên do nhà đầu tư dẫn tới hay là những diễn viên dùng tiền để đổi lấy vai diễn.
Các điều kiện đưa ra đã đủ, trong lòng mọi người đều biết đây chỉ là những trình tự cho có, sắc mặt của đạo diễn Lý bình tĩnh lại, dùng giọng điệu trêu chọc nói, "Được, bây giờ em đi vào trang điểm, nhưng nhớ phải nhắc trước với chuyên gia trang điểm là đừng có trang điểm cho em đẹp quá."
Bộ phim nói về tình yêu công sở, cách trang điểm cùng bối cảnh đơn giản hơn rất nhiều so với các bộ phim cổ trang.
Mà cô cũng không phải là nhân vật chính, nên chỉ mấy phút là trang điểm xong.
Nhân vật mà Bạch Y đóng là một trong những nhân viên của nữ chính, là một sinh viên vừa mới tốt nghiệp ra trường.
Cô là một người mới chưa có kinh nghiệm, nên cô đã mắc phải sai lầm trong công việc.
Cô đang rất bối rối và hoảng sợ nhưng nhờ nữ chính đứng ra giúp đỡ chuyển chủ đề câu chuyện sang người cô ấy.
Sau đó trưởng phòng đứng lên giao nhiệm vụ cho từng người một.
Mọi người đều tập trung lắng nghe và không ai để ý tới sai lầm của cô.
Là sinh viên tốt nghiệp từ trường đại học danh giá.
Bạch Y, cô từng là một trong những nhân viên tài chính xuất sắc nhất, mà cô biết điều đố kỵ nhất trong công việc chính là mắc sai lầm.
Thế nên, khi cô đọc tới đoạn kịch bản này, khóe môi cô co giật liên tục.
Thiết lập nhân vật không phù hợp.
Trong đầu của cô lại nhớ tới một chuyện, cô từng xem một buổi phỏng vấn của một nam ca sĩ rất nổi tiếng, anh ta tìm được một bài hát rất hợp với giọng hát của anh ta nhưng vì ca từ không thích hợp với tích cách của anh ta, nên anh ta khăng khăng đòi sửa lại ca từ.
Lúc đó, có rất nhiều người nói anh ta kiêu ngạo và hống hách.
Thậm chí còn rất ác cảm với hành động của anh ta.
Nhưng lúc này cô mới có thể hiểu được cảm nhận của nam ca sĩ đó.
Bây giờ cô mới hiểu ra, vì sao những vai diễn do Trình Minh Hi đảm nhận, hầu hết tính cách của các nhân vật giống với tích cách ngày thường của anh ta.
Là con cưng của ông trời, kiêm tổng tài bá đạo cùng với xuất thân từ giới hào môn.
Nếu tạo hình nhân vật trong phim quá khác với ngoài đời thì chắc chắn anh ta cũng cảm thấy rất khó chịu.
Nhưng Bạch Y không phải là Trình Minh Hi, cô là người mới lại còn không có kinh nghiệm.
Nên cô không có quyền lên tiếng, cô chỉ có thể tự thôi miên bản thân, "Cô chính là người mới", "Nếu làm không tốt thì sẽ bị đuổi việc".
Trong đầu cô hồi tưởng lại một cảnh, cô bị đồng nghiệp chơi xấu còn bị trưởng phòng mắng trước mặt rất nhiều người.
Cô nhớ lại cảm xúc lúc đó, dùng nó để cô có thể nhập vai tốt.
Đạo diễn: "Action!"
Đứng đối diện cô là người diễn vai nữ chính, trong nháy mắt cô ấy thu lại biểu cảm dịu dàng trên khuôn mặt.
Thay vào đó là ánh mắt sắc bén, vẻ mặt lạnh lùng.
Khiến cho Bạch Y nhớ lại cảm xúc khi cô luôn phải khúm núm cúi đầu trước cấp trên hay lúc cô gặp mặt người của công ty đối tác.
Cô tự nhủ với bản thân, bây giờ cô là người mới, đứng trước mặt cô là nhân viên cấp trên của cô.
Cô vội cúi đầu xuống nhưng vẫn có thể nhìn ra cô đang lo lắng và có hơi bối rối.
Đạo diễn đang ngồi tập trung quan sát cảnh diễn của hai người.
Lông mày đang nhíu chặt từ từ thả lỏng ra.
Đạo diễn cảm thấy Bạch Y rất phù hợp với nhân vật này.
Mặc dù nhìn cô ấy rất xinh đẹp, nhưng không hề có tính công kích.
Không có cái chuyện giọng khách lấn áp giọng chủ.
Khí chất nữ chính vẫn đủ để áp chế cô, và vẫn luôn giữ được thế thượng phong.
Bạch Y sau khi nghe những lời nhắc nhở của nữ chính, khóe mắt cô hơi đỏ, bờ vai của cô hơi run lên, đôi lông mi dài cong vút khẽ lay động, dáng vẻ rất lo lắng.
Bộ dạng của cô giống như chú thỏ bị dọa cho hoảng sợ.
Cảm xúc rất phù hợp, vừa sợ vừa kính, lo lắng bất an, và có hơi ủy khuất, nhưng lại không dám nói ra.
Đạo diễn hô lên một tiếng, "Qua!"
Lúc này, trên khóe mặt của Bạch Y vẫn còn sót lại mấy giọt nước mắt, đạo diễn Lý bước vào, bàn luận về cảnh quay tiếp theo với nữ chính, lúc đi ngang qua người Bạch Y, còn vỗ vai an ủi cô, "Tiểu Triệu thực sự nói không sai, diễn xuất của cô rất tự nhiên, cảnh tiếp theo mong cô vẫn tiếp tục vững phong độ."
"...!Cảm ơn."
Được khen thì cô cứ nhận, vừa nãy không phải cô đang diễn, tất cả mọi thứ đều được làm theo bản năng của cô.
Là học bá còn sở hữu chỉ số IQ rất cao, lần đầu tiên bị người khác nhắc nhở chỉ bảo.
Mà kỹ năng đọc lời thoại của nữ chính rất tốt, dù là đang ở trong phòng thu âm, nhưng khi tần số sóng âm truyền ra, cho dù cô biết người đối phương mắng không phải là mình, mà là nhân vật cô đang đóng.
Nhưng thực sự suýt chút nữa cô bị dọa cho khóc.
Cô cần có chút thời gian để thoát ra khỏi cảm xúc của nhân vật.
Nhân lúc trong thời gian nghỉ, Bạch Y đi dạo một vòng quanh phim trường.
Và cố gắng làm quen với môi trường công việc mới.
Sau đó đi tìm một nơi ít người đi lại, ngồi xuống tập trung đọc kịch bản.
Ngày hôm nay, Bạch Y cũng không có quá nhiều cảnh quay.
Nhưng phần lớn thời gian cô đều đứng chờ để đợi đến cảnh quay của mình.
Khi cô kết thúc công việc thì bầu trời đã tối.
Bởi vì không có kinh nghiệm, vì thế cô đã quên mang dây sạc nên bây giờ điện thoại của cô đã hết pin.
Một nghệ sĩ nữ khác dưới quyền của Triểu Triệu, cũng đang quay phim ở gần đây.
Vì tối ngày hôm nay cô ấy có một cảnh quay quan trọng.
Vì thế Tiểu Triệu muốn đi qua đó xem.
Nên chỉ dẫn Bạch Y đến ven đường, giúp cô bắt xe taxi.
"Tiểu Bạch, dù ngày hôm nay là ngày đầu tiên đi diễn nhưng biểu hiện