Hai người thu thập đồ, ăn xong bữa sáng liền đi ra ngoài.
Trình Minh Ý nhìn qua trông khá khỏe mạnh, vừa chín chắn vừa thông minh.
Nếu không phải giọng của anh còn hơi khàn, thì chắc chắn cô không tin người này tối qua bị ốm.
Bạch Y biết anh đang mệt, nên ngày hôm nay cô cũng ít nói chuyện linh tinh với anh.
Nhớ lại lúc trước Lý đạo diễn có đề cử cô cho một đoàn làm phim.
Tám đến chín phần là cô giành được vai diễn này nên muốn báo trước cho Trình Minh Ý.
"Khi nào thì em đi quay bộ phim đó?" Trình Minh Ý quay sang nhìn cô một cái.
"Vẫn còn chưa xác định được thời gian." Bạch Y nói, "Phải chờ được thẩm định và cấp phép, lại còn phải đi tìm nhà đầu tư.
Các vai diễn đã có người nhận hết thì chắc sẽ nhanh chóng khai máy thôi."
Dựa theo cốt truyện gốc, ngày khai máy chắc tầm khoảng tháng sau.
Nhưng cốt truyện bây giờ đã rối như mớ bòng bong.
Cô cũng không dám đảm bảo việc này sẽ vẫn diễn ra đúng như cốt truyện.
***
Các chuyến đi công tác của Diệp Lam đều tập trung vào trong tháng này.
Bởi vì trước đó cô ấy cũng đã nói trước với đạo diễn, bảo họ cứ quay những cảnh quan trọng hay nguy hiểm trước.
Còn những ngày cô ấy vắng mặt thì Bạch Y sẽ diễn thay cho cô ấy.
Mấy ngày hôm nay, cảnh quay của nhân vật nữ chính khá ít.
Bạch Y đang mặc bộ quần áo cổ trang, theo yêu cầu đạo diễn cô vào diễn thử một cảnh.
Kỹ thuật diễn xuất không quá xuất sắc, nhưng động tác cơ thể khá uyển chuyển và nhìn rất đẹp.
Yêu cầu diễn xuất của diễn viên đóng thế chỉ cần đủ dùng là được nên đạo diễn khá hài lòng về cô diễn viên đóng thế này.
Giữa trưa thì Diệp Lam sẽ phải đi ra sân bay, cho nên sáng nay cô ấy vẫn còn hai cảnh quay.
Lúc gần đi còn kéo Bạch Y ra chỗ ít người qua lại, cẩn thận dặn dò cô những việc cần chú ý trong lúc quay phim.
Bạch Y có thể nhìn thấy ánh mặt nóng vội và sốt ruột của người đại diện ở phía sau Diệp Lam, cô vui vẻ nói: "Lam Lam, nhìn cậu rất giống một người mẹ chuẩn bị phải rời xa đứa con của mình."
Diệp Lam: "...!Mình là mẹ chả lẽ không có quyền lo lắng cho đứa con ngốc của mình sao?"
"Không sai, nên mẹ cứ nói." Bạch Y vẻ mặt dịu dàng.
"Tớ đang nói chuyện nghiêm túc." Diệp Lam ngay lập tức thu lại biểu cảm đùa giỡn vừa nãy, "Có mấy con ruồi nào muốn chạy qua gây sự với cậu thì cứ nói cho mình để mình giải quyết bọn họ.
Mà cái ánh mắt của Tạ Tư Khôn nhìn cậu, mình cảm thấy nó không thích hợp, cậu phải cẩn thận."
Trong bộ phim này, mũi tên tình yêu của nam nữ chính hướng vào nhau.
Còn nam hai lại thầm thương trộm nhớ nữ chính, nữ hai có tình cảm đặc biệt dành cho nam hai.
Bởi vậy sẽ có rất nhiều cảnh quay cô phải diễn chung với nam chính và nam hai.
Buổi chiều, Bạch Y có cảnh quay đầu tiên.
Nam nữ chính rủ nam hai đi uống trà.
Có người thám thính và phát hiện đó là tin khẩn cấp, nên vội vàng chạy đến báo cho ba người.
Nữ chính nghe xong cảm thấy khiếp sợ nên cô đứng không vững.
Lúc đó nam hai đang ở gần nên tiện tay đỡ cô.
Sau chuyện này, mối quan hệ của nam chính và nam hai trở nên rất căng thẳng.
Khi Diệp Lam trở về, cô ấy chỉ cần quay cận cảnh cùng đoạn đối thoại giữa ba người.
Bạch Y không có kinh nghiệm, lần diễn đầu tiên cô không tìm thấy cảm xúc.
Biểu cảm lo lắng, sợ hãi nhìn không được tự nhiên.
Nhìn vào trong máy quay, việc đó càng thể hiện rất rõ.
Nếu đem đoạn phim này chiếu lên tivi, chắc chắn sẽ nhận phải những lời công kích gay gắt của người xem.
Có lẽ là vì Tiểu Triệu cùng Diệp Lam đã nói trước với đạo diễn.
Nên đạo diễn cũng không quá tức giận, ông ấy đi vào bên trong.
Trực tiếp vào chỉ đạo cho cô, làm những biểu cảm hay hành động nào để phù hợp với cảnh quay.
Bạch Y học rất nhanh, cố gắng tìm cảm xúc của nhân vật, nhớ lại lúc trước cô nhìn Diệp Lam diễn và nhớ lại cách cô ấy thể hiện.
Đến lần thứ ba, rốt cuộc cũng đạt yêu cầu đạo diễn.
"Cut ——" đạo diễn lớn tiếng quát, "Tư khôn, cậu cười cái gì."
"Thực xin lỗi, đạo diễn." Tạ Tư Khôn thành khẩn nhận sai, "Đối phương nhìn đẹp quá, nên tôi không nhịn được."
Đạo diễn biết thừa cái thói quen xấu này của Tạ Tư Khôn.
Cho nên lúc sắp quay cảnh này, ông cũng dự đoán trước trước.
Nhìn thấy một cô gái xinh đẹp lại hợp với gu của mình, nên liền cảm thấy lòng ngứa ngáy, "Mọi người quay lại cảnh này."
"Xin lỗii." Tạ Tư Khôn quay sang nhìn cô, hạ thấp giọng nói xuống.
Bạch Y: "Không có việc gì." Dù sao thì hai lần trước bị NG cũng đều do cô.
...
"Cut, cái ánh mắt của Tư khôn không phù hợp với cảnh quay."
"Đứng quá gần, cảnh quay này không quay cận mặt!"
"Ánh mắt nhìn về phía đối diện.
Tạ Tư Khôn, anh đang nhìn đi đâu hả, nhìn về phía đối diện."
Thắt lưng cùng chân của Bạch Y càng ngày càng cảm thấy đau.
Dù cô có ngốc thì cô vẫn có thể nhận ra được.
Nên biểu cảm trên khuôn mặt cô dần trở nên mất bình tĩnh.
Tạ Tư khôn liên tục mắc sai lầm, đã phải quay lại ba lần.
Mà cái động tác đơn giản mà đối phương liên tục làm sai., nhìn cũng biết anh ta đang cố tình chơi xấu cô.
Khi bả vai của cô được bàn tay ấm áp kia ôm chặt lấy.
Lần tiếp theo so với lần trước thì động tác càng làm càn.
Ngón tay thi thoảng lại vuốt ve bả vai cô.
Động tác này là do Tạ Tư Khôn tự mình thêm vào.
Đạo diễn cảm thấy động tác này rất phù hợp với việc nam hai đang có tình cảm đơn phương với nữ chính, nên ông ấy quyết định cho phép Tạ Tư Khôn sử dụng động tác này.
Nhưng Bạch Y lại cảm thấy không quá thoải mái, tuy rằng cô là cẩu độc thân suốt hai mươi năm qua nhưng cũng không phải là thiếu nữ bạch liên hoa không hiểu rõ sự đời.
Đạo diễn biết nhưng không muốn to chuyện.
Bởi vì Tạ Tư Khôn bình thường lúc quay phim đều thể hiện một phong độ rất ổn định.
Có thể xem là một trong những diễn viên khiến cho ông an tâm nhất.
Thi thoảng có vài cảnh quay trạng thái của anh ta không tốt lắm, ông cũng không muốn phải chỉ trích nặng nề anh ta.
Đạo diễn cố kìm lại cơn tức giận, hơi mất kiên nhẫn: "Quay lại lần nữa."
Tạ Tư Khôn chớp chớp mắt, tỏ ra ngây thơ nhìn Bạch Y:"Lần này chắc chắn sẽ qua."
Qua hay không đều là do cậu quyết định hết!
Bạch Y trong lòng rất khó chịu, nhưng ngoài mặt cô vẫn tỏ ra không có chuyện gì, khẽ ừ một tiếng.
May lần này, động tác của Tạ Tư Khôn rất chính xác.
Đạo diễn ngay lập tức cho qua.
Đạo diễn nhìn lại cảnh quay trên máy ghi hình, rất hài lòng nói, "Để có cảnh quay xuất sắc thì phải trải qua nhiều gian nan.
Các anh chị làm việc rất tốt.
Được rồi, chuẩn bị quay cảnh tiếp theo."
Cảnh quay tiếp theo, Bạch Y không cần phải diễn cảnh này, cô được đạo diễn cho phép ngồi nghỉ một lúc.
Cảnh vừa rồi liên tục phải quay lại, khiến cho thắt lưng của cô ê buốt.
Cô muốn đi tìm một chỗ vắng người đi lại, để tiện cho việc xoa bóp.
Nhân viên đang cần chỉnh sửa lại một vài bố cảnh.
Nhân lúc này, Bạch Y đi vào bên trong.
Cô mở một cánh cửa phòng ra, phát hiện bên trong được chia làm hai phòng nhỏ.
Cô tìm thử quanh căn phòng này nhưng không thấy nhà vệ sinh.
Cô đành phải chạy ra ngoài, tìm một nhân viên để hỏi đường đi tới nhà vệ sinh.
Ở trên đường cô gặp rất nhiều người, lại còn có đạo cụ đóng phim chắn giữa đường, cô buộc phải đi đường vòng.
Ở hành lang có một góc khuất khá tối, cô nhìn thấy Tạ Tư Khôn đang đi ở phía đối diện.
"Tiểu Bạch." Tạ tư khôn cười vẫy tay chào cô, "Vừa rồi diễn xuất của cô rất tốt, nó khiến cho cảm xúc của tôi trở nên thăng hoa."
Người diễn xuất tốt phải là anh mới đúng.
Bạch Y vẫn luôn để phép lịch sử lên đầu, cô không muốn nói chuyện với anh ta.
Nhưng bởi vì hành lang chỗ này khá hẹp nếu muốn đi qua thì cả hai phải nghiêng người đi sát vào rệ tường.
Tạ Tư Khôn đứng chắn ở bên trong dù cô tránh sang trái hay đi sang bên phải đều không đi qua được.
"Cho đi nhờ." Bạch Y ngẩng đầu lên nhìn, lạnh nhạt nói.
"Tiểu Bạch, buổi tối nay cô có bận chuyện gì không? Nghe khẩu âm của cô là tôi biết cô không phải là người địa phương ở đây.
Hôm nay công việc của hai chúng ta đều kết thúc rất sớm.
Có muốn cùng tôi đi uống vài chén rượu không?"
"Tôi không biết uống rượu."
"Là người trưởng thành làm gì có chuyện không biết uống rượu."
Bạch Y rất muốn nói, tôi vẫn còn là cục cưng bé nhỏ không uống rượu thì có làm sao.
Tạ Tư Khôn liếc mắt đưa tình nhìn cô, nhưng khóe môi lại nở nụ cười rất ngọt ngào.
Cho nên nhìn mấy hành động của anh ta nhìn không quá vô lễ, mà lại còn rất đáng yêu.
Không hổ là một trong nam diễn viên có sở hữu nhiều lượng fan chị, fan mẹ.
Bạch Y: "Buổi tối hôm nay tôi có hẹn với bạn."
Tạ Tư Khôn: "Thế còn ngày mai."
"Ngày mai cũng có hẹn với bạn." Bạch Y ngay lập tức bổ sung thêm, "Mỗi ngày tôi đều đã hẹn đi chơi với bạn rồi."
Tạ Tư Khôn bật cười nói: "Cô cứ nói là bạn, sao không nói thẳng là bạn trai đi?"
Bạch Y lạnh lùng nhìn anh ta, dường như cô không hề bận tâm