"Công việc của em ở đoàn làm phim đã kết thúc?"
Giọng điệu nói chuyện của Tiểu Cao vẫn giống như mọi ngày.
Giống như các hai người bạn nói chuyện với nhau.
Khiến cho Bạch Y không cảm thấy quá xấu hổ.
Cô đi đến chỗ con xe đang đậu, mở cửa xe ra, ngồi vào cái ghế gần với ghế của tài xế: "Tiểu Cao, cảm ơn anh.
Công việc của anh rất vất vả.
Vậy mà lại còn phải đi đến đây để đón tôi."
Tiểu Cao cười nói: "Cũng không vất vả gì đâu.
Minh Hi vẫn còn đang làm việc.
Tôi đây chỉ tranh thủ trong thời gian rảnh, muốn trốn ra ngoài để hóng gió, hít thở không khí trong lành." Anh ta quay lại nhìn Bạch Y, tinh nghịch lè lưỡi nói, "Chính ra tôi mới là người nên nói câu cảm ơn."
Tiểu Cao rất biết cách biến bầu không khí của cuộc nói chuyện trở nên vui vẻ.
Mấy lần trước, khi trò chuyện với Tiểu Cao cô đều cảm thấy rất vui và thoải mái.
Trên đường về, anh ta liên tục hỏi Bạch Y những chuyện xảy ra ở trong đoàn làm phim.
Và các hot trend đang thịnh hành trên mạng xã hội hay mấy scandal dạo gần đây của các nghệ sĩ.
Không khiến cho bầu không khí ở trong xe trở nên xấu hổ và cứng ngắc.
Mà cũng không khiến cho cô cảm thấy quá ồn ào.
Cho dù chỉ là nửa chữ nhưng Tiểu Cao vẫn không hề nhắc tới chuyện kia.
Cô không biết có phải Trình Minh Hi đã nhắc nhở Tiểu Cao từ trước hay không.
Nhưng Tiểu Cao cố ý tránh né chuyện kia.
Vẫn khiến cho Bạch Y cảm thấy rất cảm động và biết ơn.
"Nghe nói Tiểu Triệu giúp em lấy được vai nữ ba trong bộ phim tiên kiếm hiệp." Tiểu Cao luôn nắm bắt rất nhanh các thông tin liên quan tới giới giải trí, "Anh thấy Minh Hi rất xem trọng bộ phim đấy nên dùng một khoản tiền rất lớn để đầu tư."
Bộ phim đấy mặc dù chưa phát sóng nhưng đã nổi tiếng khắp mạng xã hội.
Còn chưa quay xong đã được đài truyền hình ưu tiên cho phép phim chiếu vào khung giờ vàng.
Mà bộ phim này, chỉ có nguyên Bạch Y là người của công ty quản lý do Trình Minh Hi phụ trách.
Mà nam diễn viên chính độ nổi tiếng và nhân khí trong giới giải trí rất cao.
Có thể coi là một chín một mười với Trình Minh Hi.
"Tại sao Trình tổng thích bộ phim này như vậy nhưng lại không tham gia diễn xuất? Với độ nổi tiếng của Trình tổng, chắc chắn anh ấy sẽ giành được vai diễn." Bạch Y hỏi.
Tiểu Cao giải thích cho cô: "Minh Hi không có hứng thú với tính cách của nhân vật nam chính trong phim.
Mà dùng tiền đầu tư vẫn có thể kiếm lời.
Đây cũng có thể coi đây là một cơ hội dành cho những diễn viên khác ở trong công ty.
Minh Hi chỉ đóng những bộ phim mà cậu ấy cảm thấy thích."
Bạch Y gật đầu, cô nghĩ thầm đúng là suy nghĩ của kẻ vừa có tiền vừa có quyền lực.
Dù cô nói cứ để cô ở trước cửa tiểu khu.
Nhưng Tiểu Cao vẫn đưa cô về trước cửa chung cư.
Lại còn kiên quyết đợi cô về đến tận nhà thì anh ta mới rời đi.
Bạch Y có hơi bất đắc dĩ nói: "Nhưng chỗ này không được phép đậu xe.
Nếu anh không đi thì một lúc nữa bảo vệ sẽ đến nhắc nhở."
"Không sao đâu." Tiểu cao nháy mắt nhìn cô nói, "Có Minh Hi đứng ra trả tiền.
Nên cô không phải lo, cứ đi lên nhà đi."
Trình Minh Hi không rảnh quan tâm tới chuyện của cô.
Chắc đây là những lời mà Trình Minh Ý đã nhắc nhở từ trước.
Lúc Bạch Y về đến nhà, cô lôi điện thoại ra, gửi tin nhắn cảm ơn tới Tiểu Cao.
Cô đứng ở ban công nhìn chiếc xe ô tô kia đã đi khuất.
Thì lúc này cô mới quay trở lại phòng khách, tìm sạc pin để nạp điện thoại.
Sau đó mới bước vào phòng tắm.
Cô chỉ mới tiếp xúc đến diễn xuất và làm việc trong một thời gian ngắn.
Nó không hề có tí dính dáng liên quan tới công việc cô làm lúc trước.
Để có thể làm tốt công việc này, cô phải hao tốn rất nhiều tâm sức.
Dù phải vất vả làm việc nhưng cô chưa hề có bất kỳ cảm xúc vui vẻ hay thất vọng nào.
Chỉ cảm thấy sau khi làm xong, Bạch Y cảm giác như mình đã thanh toán xong một món nợ.
Trước khi sau khi hoàn thành xong một dự án lớn, cô sẽ tự dành cho bản thân mình mấy ngày nghỉ.
Hầu như những lúc đấy, Bạch Y đều cảm thấy sức khỏe và tinh thần của cô đều không được tốt.
Mấy ngày đó nếu không phải là cô đang đi xếp hàng để chờ lượt khám bệnh, không thì cô cũng nằm bẹp dí ở trên giường.
Nhưng dù rất mệt nhưng Bạch Y cũng không dám xin nghỉ phép vì cô sợ ảnh hưởng công việc.
Sau khi ngâm mình trong bồn tắm một lúc rất lâu, bình thường những thứ mệt mỏi hay cảm giác đau nhức như ai bị che giấu, nhưng ngày hôm nay dường như chúng nó đã được kích hoạt trở lại.
Bạch Y cảm thấy bất kỳ chỗ nào trên cơ thể mình, cô đều cảm thấy rất mệt mỏi và cơ thể như bị rút cạn sức lực.
Tay chân cô nặng như chì không thể nhấc lên được.
Phải mất rất nhiều thời gian, thì cô mới kéo lê được cái thân thể mệt mỏi kia đi ra khỏi phòng tắm.
Tiếng chuông điện thoại liên tục vang lên, Bạch Y muốn chạy thật nhanh để ra nghe điện thoại.
Nhưng chân của cô như bị thứ gì đó cản lại, nhấc chân lên mãi mới đi được mấy bước.
Mặc dù chỗ cô đang đứng cùng và chỗ để điện thoại rất gần với nhau.
Nhưng Bạch Y cảm thấy mình giống như phải đang vượt đèo, lội sông.
"Alo."
Hơi thở cùng giọng nói của cô nghe rất yếu, khiến cho trái tim của Trình Minh Ý trở nên căng thẳng, nóng vội hỏi cô, "Bạch Y, có chuyện gì đã xảy ra với em?"
"Em vừa mới đi tắm, nên cảm thấy hơi mệt."
Từ sau khi Bạch Y vượt qua chướng ngại tâm lý của bản thân.
Cô ngày càng cảm thấy thoải mái tâm sự nói chuyện với Trình Minh Ý.
Nhất là sau vụ việc rắc rối xảy ra ở đoàn làm phim thì cô càng hiểu và biết người này quyền lực đến mức nào.
Và người đó lại còn đang đứng đằng sau bảo vệ cô.
Chính cô cũng cảm thấy mình đang ngày càng dựa dẫm và thích làm nũng với anh.
Có người để tâm sự trò chuyện thật tốt.
Trình Minh Ý thở phào nhẹ nhõm: "Sau ngày hôm nay em không phải đến đoàn làm phim để làm việc?"
"Ừ, ngày mai em không cần đến nữa." Bạch Y chọn tư thế nằm thoải mái, "Ngày hôm nay công việc của anh có diễn ra thuận lợi không? Lúc nào thì anh về?"
"...Hôm nay anh vừa mới tới nơi." Trình Minh Ý nở nụ cười, "Sao em không đi qua đây chơi? Lịch trình công việc tiếp theo của em...!tính từ ngày hôm nay thì còn phải 10 hôm nữa mới đến.
Ngay sau đó, đột nhiên cô lại nhớ ra điều gì đó, ôm bụng cười: "Minh Ý...!cái câu nói kia.
Em cảm thấy có khả năng Trình tổng sẽ không thích lời giải thích đó đâu."
"Vì sao?"
"Ý nghĩa của tên anh hay như vậy.
Anh ấy hận không thể mang nó sẽ khoe với toàn thể thế giới."
Trình Minh Ý mặt không biến sắc: "Nếu cậu ta không thích thì cứ kệ mặc cậu ta."
Hai người lại hàn huyên tâm sự một lúc rất lâu.
Bạch Y kể cho anh nghe những câu chuyện thú vị xảy ra ở đoàn làm phim.
Còn anh kể cho cô nghe tình hình của dự án xây dựng khu nghỉ dưỡng.
Cho đến khi mí mắt của cô nặng trĩu, Trình Minh Ý muốn dỗ cô ngủ.
"Để anh hát ru em ngủ."
"Này này, em đâu phải con nít đâu."
Trình Minh Ý vẫn khăng khăng nói đây là việc những người bạn trai nên làm.
Điều này khiến cho Bạch Y nửa tin nửa không tin.
Dù sao cô cũng chưa từng nói qua chuyện yêu đương nên cô không thể lấy ra để tham khảo.
Tuy nhiên mấy câu chuyện tình yêu kiểu này, cô nghĩ Trình Minh Ý chắc hẳn anh biết nhiều hơn cô.
Thế nên những lời anh nói ra, cô nghĩ chắc sẽ không sai đâu.
Vì thế Bạch Y nghe theo lời của Trình Minh Ý.
Lúc leo lên giường nằm ngủ thì cô vẫn cầm theo điện thoại.
Từ trong điện thoại truyền ra một giọng hát trầm nhưng nghe rất ấm.
Có thể Trình Minh Ý không giỏi nói những lời ngọt ngào.
Nhưng cô thấy anh hát rất hay.
Những ca từ dịu dàng du dương đó khiến cho lòng Bạch Y cảm thấy rất ấm áp.
Và cô ngủ thiếp đi lúc nào cô cũng không biết.
Từ đầu dây bên kia, Trình Minh Ý nghe được tiếng hít thở đều đều của cô.
Đôi môi của anh chạm nhẹ xuống.
Dịu dàng nói câu chúc ngủ ngon.
Anh đi vào bên trong, ngồi xuống cái ghế sofa đặt gần cửa ban công.
Nhớ buổi