"Đã ngưỡng mộ từ lâu."
Đây không phải là lời nói tâng bốc hay nịnh nọt đối phương.
Tô Dư là một trong nam diễn viên từng tham gia nhiều dự án phim bom tấn, đặc biệt là dự án phim cổ trang.
Anh ta còn là hình mẫu lý tưởng của rất nhiều nam diễn viên.
Thậm chí, trước khi tham gia bộ phim này, Bạch Y cũng xem lại rất nhiều bộ mà Tô Dư đảm nhận vai chính.
Lấy đó để làm kinh nghiệm cho cô học hỏi.
Mấy bộ phim cổ trang.
Kỹ thuật diễn xuất chỉ cần đủ dùng là ổn.
Quan trọng nhất vẫn là khí chất trên khuôn mặt.
Nhưng khi được tận mắt nhìn gương mặt này, cô cảm thấy so với trên tivi thì ngoài đời đẹp hơn nhiều, thực sự là vẻ đẹp khiến con người ta nhìn một lần sẽ nhớ mãi không quên.
Cô từng nghe một người nói, màn hình trên tivi hay rạp chiếu phim không thể bộc lộ hết vẻ đẹp của các diễn viên.
Chỉ khi bạn gặp ở ngoài đời thì bạn mới biết họ đẹp tới mức nào.
Lúc trước cô không tin câu nói này nhưng sau khi tận mắt chứng kiến thì cô mới biết câu nói này là rất đúng.
Tô Dư giơ tay ra ý muốn được bắt tay với cô, mỉm cười nói: "Chào cô.
Rốt cuộc thì cô cũng xuất hiện.
Chúng ta có rất nhiều cảnh diễn chung.Tôi rất mong chờ màn biểu diễn của cô."
Bạch Y đưa tay ra nắm lên tay của Tô Dư: "Tôi cũng rất mong chờ."
Tiểu Triệu với Tô Dư cùng người đại diện của anh ta hàn huyên khách sáo mấy câu, liền nói lời chào tạm biệt.
Cô cùng Tiểu Triệu phải đi ra ngoài.
Khi bước ra khỏi khách sạn, cô càng cảm nhận được tiếng hét dữ dội của các fan hâm mộ.
Vì để phòng ngừa các fan cuồng xâm phạm không gian riêng tư của các diễn viên.Đoàn làm phim sắp xếp nơi ở cho các diễn viên ở tầng cao nhất của khách sạn.
Bạch Y cũng ở tầng này.
Mà ngày hôm nay không có cảnh quay của cô.
Nên Bạch Y có thể ở lại khách sạn để nghỉ ngơi.
Nhưng Tiểu Triệu lại đến nhắc nhở cô phải đi đến đoàn làm phim để thảo luận công việc với đạo diễn.
Vì lịch trình quay có thể bị thay đổi nên cần phải xác định lại chính xác lịch trình quay.
Bạch Y đi vào phòng tắm, tắm rửa qua loa rồi thay một bộ váy ngủ.
Đang định ngồi nghiên cứu kịch bản nhân vật mình đóng.
Thì bỗng nhiên cô nhớ tới từ lúc mình bước xuống máy bay cho đến bây giờ.
Cô vẫn chưa mở máy điện thoại lên.
Nghe xong câu nói này, Bạch Y không nhịn được nên cô bật cười, một lúc sau cô mới hỏi anh: "Anh họp xong chưa?"
"Ừ, buổi tối hôm nay anh phải tham gia một bữa tiệc xã giao, nên khả năng ngày hôm nay anh sẽ về trễ." Trình Minh Ý nói, "Thôi anh không quấy rầy thời gian nghỉ ngơi của em nữa.
Ngày mai em phải đi đến đoàn làm phim từ sớm không?"
Bạch Y: "Không sớm, tám giờ em mới phải đi đến đoàn làm phim."
Trình Minh Ý: "Thế thì tối nay em vẫn nên nghỉ ngơi sớm một chút, thôi anh cúp máy đây."
"Ơ, anh chờ em một tí." Bạch Y vội vàng giữ anh lại, mân mê khóe môi, ở trên giường lăn đi lăn lại, lấy đủ dũng khí ra, rồi đem khuôn mặt của mình giấu trong lớp chăn dày, "Anh...!ách...!Hai ngày hôm nay thời tiết rất đẹp, vậy khi nào thì anh tới đây?"
Mặc dù lời nói của cô rất nhỏ, nhưng Trình Minh Ý vẫn có thể nghe thấy, khóe môi của anh khẽ nhếch lên: "Ngày mai anh còn phải đi xin giấy cấp phép thi công công trình.
Sau đó Cảnh Trạm sẽ đi đến nơi này để tiếp nhận công việc.
Anh bàn giao công việc xong sẽ đi đến chỗ em.
Chỉ có việc gấp anh mới phải quay lại Tam Á."
"Anh không cần phải ở lại để theo dõi công trình à?"
"Các hạng mục này cũng không phải do công ty anh phụ trách, anh chỉ tham gia đầu tư thôi.
Nên để Cảnh Trạm ở lại đấy xử lý công việc là ổn."
"Ừ, công việc vẫn là quan trọng nhất."
Kết thúc cuộc nói chuyện, Bạch Y giang hai tay hai chân ra, mắt cô nhìn chằm chằm lên trần nhà.
Cô tự nhắc nhở bản thân phải học thuộc kịch bản.
Nhưng ngồi đọc một lúc nhưng vẫn không có chữ nào vào trong đầu.
Mà ngay hôm nay cô liên tục phải đi tàu xe, Bạch Y cảm thấy người cô rất mệt, đầu lại còn đau.
Mí mắt của cô nặng trĩu, rồi từ từ chìm vào trong giấc ngủ, trong tay cô vẫn còn đang cầm quyển kịch bản.
Nghe thấy động tĩnh ở ngoài cửa, Bạch Y ngay lập tức tỉnh lại, hốt hoảng ngồi dậy, thì nhìn thấy Tiểu Triệu đang đẩy cửa phòng ra tiến vào bên trong.
Nhìn thấy Bạch Y vẫn đang ngồi trên giường.
Cô ấy liền nở nụ cười chạy vào hỏi cô: "Đã tỉnh?"
"Ừ." Vừa mới tỉnh ngủ, nên giọng nói của cô vẫn còn hơi mơ màng.
"Vừa nãy chị có đi sang đây, nhìn thấy em đang ngủ nên không nỡ gọi em dậy." Tiểu Triệu nói, "Đã đến giờ cơm tối, em muốn ăn món gì?"
Bạch Y: "Chị cứ quyết định đi, em đều nghe theo."
Tiểu Triệu: "Vậy thì ăn tối ở khách sạn nhé.
Bây giờ đã muộn nếu chúng ta đi ăn bên ngoài thì không được an toàn lắm."
***
Bộ phim tiên kiếm hiệp này được các nhà đầu tư rất chú trọng và coi đây là một dự án rất tiềm năng.
Để bảo trì sức hút của bộ phim, không chỉ trong giai đoạn hậu kỳ.
Mà trong quá trình quay những cảnh diễn quan trọng trong bộ phim, sẽ được cắt ghép lại tạo thành một đoạn trailer nhỏ.
Đoàn làm phim sẽ chỉnh sửa thêm các hiệu ứng.
Sau đó sẽ đăng tải lên trang chủ, rồi nhờ thủy quân cùng với các tài khoản marketing để quảng bá phim.
Thường xuyên dùng cách làm như vậy thì rất dễ dàng thu hút người xem và càng khiến cho mọi người mong chờ bộ phim này được phát sóng.
Nhà hàng ở khách sạn cũng không có quá nhiều người.
Hầu hết mọi nhân viên trong đoàn làm phim bây giờ chắc họ vẫn đang ở trường quay để quay phim.
Mà mọi người không thích ăn ở khách sạn nên có rất người đã đi ra ngoài ăn.
Ngay cả trong thời gian ăn cơm, Tiểu Triệu vẫn tiếp tục bàn bạc chuyện công việc với cô.
Nói ngày mai khi quay phim cô phải nhớ tập trung, cố hoàn thành thật tốt cảnh quay.
Rồi còn nói dù cô đã có kinh nghiệm nhưng đối với mọi người thì cô vẫn là người chưa có tác phẩm gì nổi bật.
Nên đạo diễn sẽ yêu cầu khắt khe hơn với cô.
Tiểu Triệu càng nghĩ lại càng cảm thấy lo lắng.
Vì đây là tác phẩm đầu tiên mà Bạch Y tự tay giành lấy.
Tiểu Triệu cũng hy vọng tác phẩm này có thể khiến cho tên tuổi Bạch Y đến gần với khán giả hơn.
Rốt cuộc thì cô ấy vẫn không chịu từ bỏ mục tiêu.
Cô ấy tin sẽ có ngày mà Bạch Y trở nên nổi tiếng.
Cô ấy muốn cho Bạch Y có thể cảm nhận sự nổi tiếng cùng ánh hào quang của giới showbiz.
Biết đâu lại có thể khiến cho Bạch Y lấy làm động lực rồi muốn tập trung phát triển sự nghiệp.
Bạch Y nghĩ thầm trong lòng, chắc bây giờ Tiểu Triệu vẫn còn đang trong giấc mơ nên cô ấy mới tâm sự thật lòng với cô.
Nhưng Bạch Y chưa từng có những suy nghĩ như vậy?
Trên đường trở về phòng Bạch Y đang ở.
Tiểu Triệu lại nhận tin nhắn của tổ chế tác trên wechat.
Họ kêu những người đại diện đi tới phòng đạo diễn họp qua vài thứ.
Vì thế Tiểu Triệu dặn dò Bạch Y đi về phòng trước.
Còn cô ấy phải đi qua bên kia để tham dự buổi họp.
Bạch Y đi ra từ trong thang máy, lúc đang chuẩn bị đi vào ngã rẽ, thì cô nhìn thấy Tô Dư đang đứng trước cửa phòng, đang chuẩn bị quẹt thẻ để vào phòng.
Lúc này thì cô phát hiện ra, phòng của hai người bọn cô ở rất gần nhau, chỉ cách nhau đúng một phòng.
Tô Dư nghe thấy tiếng bước chân, động tác trên tay ngừng lại, xoay người về phía sau, nhìn thấy Bạch Y anh ta có hơi giật mình, sau đó nở nụ cười chủ động lên tiếng chào hỏi: "Cô cũng ở tầng này à?"
"Ừ, phòng của tôi đang ở khá gần phòng của anh." Bạch Y cười nói, "Anh vừa mới kết thúc công việc?"
Tô Dư: "Ừ, mọi người định rủ nhau đi ăn thịt nướng, nhưng tôi cảm thấy mệt.
Nên đi về đây trước."
Bạch Y gật đầu, đi vòng ra phía sau lưng Tô Dư, đang chuẩn bị mở cửa bước vào phòng.
"Ấy, đợi chút." Tô Dư cảm thấy khá tò mò về thân phận thần bí của nữ diễn viên này, nhịn không được nên quyết định hỏi thẳng, "Cô là người mới do chị Triệu dẫn dắt? Từ lúc xác nhận vai diễn.
Tôi chưa từng thấy cô xuất hiện tham gia các hoạt động quảng bá của đoàn làm phim?"
Bạch Y dừng động tác quẹt thẻ lại, người cô tựa vào cánh cửa, bình tĩnh nói: "Chuyện này thì tôi đã sớm nói trước với đoàn làm phim, tôi không xuất hiện...!bởi vì tôi cũng chỉ là một diễn phụ.
Có hay không thì cũng không quan trọng."
Tô Dư có hơi ngạc nhiên, những chuyện xảy ra trong quá trình quay phim hay những chuyện xảy ra ngoài quá trình quay phim đều là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Anh đã từng thấy rất nhiều câu chuyện, vì diễn viên phụ thể hiện quá tốt trong phim nên sau khi bộ phim được lên sóng.
Độ nổi tiếng của diễn viên phụ còn áp đảo hơn cả hai diễn viên đảm nhận vai chính.
Điều đó cũng khá dễ hiểu, vì hai diễn chính đã xuất hiện nhiều trên truyền thông, mọi người sẽ không còn cảm giác mới mẻ nữa.
Nhưng diễn viên phụ đặc biệt là người mới thường là những người được giới truyền thông ưu tiên.
Nếu anh ta vẫn giữ ý kiến cô gái này là quân bài cuối cùng của đoàn làm phim, thì anh ta vẫn cảm thấy có điều gì đó không thích hợp lắm.
"Nhưng hiện tại cô là người mới rất cần nhiều cơ hội để xuất hiện trước truyền thông." Tô Dư hỏi thẳng trực tiếp cô luôn, "Chả lẽ cô không muốn nổi tiếng?"
Bạch Y có thể nhìn thấy sự tò mò trong đôi mắt của anh, cô không vòng vo nên nói thẳng: "Ừ, tôi chưa từng nghĩ tới."
"..." Tô Dư nhất thời bị hóa đá, "Vậy cô...!Vì sao lại muốn đi đóng phim?"
Bạch Y dùng vẻ mặt hiển nhiên nói: "Vì đó là công việc, quay phim cũng là công việc.
Còn tôi chưa từng nghĩ mình sẽ trở nên nổi tiếng."
Nếu ở trên mạng truyền tay nhau một đoạn phỏng vấn, nói một diễn viên mới, chưa có tên tuổi lại khiêm tốn nói mình không muốn nổi tiếng.
Thì theo suy nghĩ của anh ta và những người khác sẽ nghĩ chiêu trò để trở nên nổi tiếng của diễn viên kia.
Nhưng gặp mặt trực tiếp nói chuyện, Tô Dư nhìn thấy hai cặp mắt trong sáng và nụ cười thuần khiết của đối phương.
Không hiểu sao anh ta lại tin đây là những lời nói thật lòng của đối phương.
"Thì ra là như vậy." Tô Dư nở nụ cười thân thiện nói, "Tiểu Bạch cô thực sự rất thú vị, tôi rất vui khi được làm quen với cô.
Không biết có tiện không, nhưng hai người chúng ta trao đổi wechat nhé."
Trong đầu Bạch Y cấp tốc nhớ lại thông tin cá nhân về Tô Dư mà buổi sáng nay cô đọc.
Chưa từng dính phải scandal, chưa từng có những tin đồn xấu lan truyền trên mạng, gia thế xuất thân trong sạch, tính cách rất tốt bụng và được nhận lời khen ngợi của những người từng hợp tác chung.
Từ sau khi gặp người gấu Teddy kia, cô cũng nên cẩn thận hơn trong việc thêm bạn vào wechat.
Nhưng người này không có điểm nào để chê cả, nên cô cũng đồng ý việc kết bạn với anh trên wechat.
"Ừ." Bạch Y nói, "Anh cứ gửi lời kết bạn đi.
Tôi sẽ đồng ý lời mời kết bạn."
...
Sáng ngày hôm sau, Bạch Y cùng Tiểu Triệu đi đến đoàn làm phim từ