Từng cơn gió buổi đêm thổi qua khiến cơ thể của cô lạnh buốt.
Khi môi và lưỡi hai người chạm vào nhau, như được truyền tới một ngọn lửa khiến cô cảm thấy ấm áp hơn.
Môi của hai người vừa tách nhau ra, Trình Minh Ý tự đeo khẩu trang lại cho mình cùng nhanh tay giúp cô đeo lại.
Bạch Y không biết bây giờ cô nên có phản ứng như thế nào mới là chính xác.
Vấn đề này quá khó cô không thể trả lời được.
"Anh..."
"Ừ? Chúng ta đi thôi." Trình Minh Ý động tác rất tự nhiên, nắm lấy tay cô.
Vì muốn tránh đám đông kia, nên cả hai người đã lựa chọn đi đường vòng.
Hai người vừa nắm tay nhau vừa đi dạo ngắm khung cảnh xung quanh.
Tình cờ Trình Minh Ý nhìn thấy ở góc đường có một cửa hàng bán hoa.
Ngay lập tức có một suy nghĩ nảy ra ở trong đầu anh, "Y Y, em thích loài hoa gì nhất?"
Hầu hết phái nữ đều thích hoa.
Trình Minh Ý nhớ mẹ anh rất thích hoa mẫu đơn.
Còn Minh Vi rất thích hoa bách hợp.
Nhưng mà Bạch Y giống như không hề có sở thích đặc biệt nào hết.
Cho dù đó là quần áo, phấn trang điểm hay trang sức, ví xách.
Thậm chí ngay cả hoa.
Hơi thở mùi hương của anh vẫn còn sót lại trên khóe môi của cô, như thể cô đang sợ mùi hương đó sẽ bay đi mất.
Nên Bạch Y hơi mím môi lại, "Em không thích hoa"
Trình Minh Ý: "Một chút hứng thú cũng không có sao?"
Bạch Y: "Không đến mức như vậy, chỉ là không có cái cảm giác đặc biệt muốn thích hoa nào.
Nếu nhất định phải chọn ra một loài hoa...!ừ...!là hoa oải hương[1]."
Mọi người thường nói hoa oải hương sẽ mang đến sự may mắn và bình yên đến mọi người
Làm nghề công việc tài chính thực sự rất bận.
Nhất vào khoảng thời gian tập trung cho làm dự án, có khi tận mấy ngày không được ngủ.
Sợ nhất là những hôm đang trong thời gian ăn cơm vì mệt mỏi quá mà ngủ gật luôn ở trên bàn ăn.
Hoa oải hương có một công dụng rất thần kỳ, có thể giúp mọi người dễ chìm vào giấc ngủ.
Nên Bạch Y thường đặt hoa oải hương ở đầu giường, cô thậm chí còn đến tận nhà máy sản xuất nhờ người ta làm hộ cô một thùng nến thơm là bằng hoa oải hương.
Trước khi đi ngủ cô đều thắp nến nên để mùi hương lan tỏa khắp phòng.
Thậm chí tinh dầu mà cô thường sử dụng mỗi khi đi tắm cũng được làm từ hoa oải hương.
Trình Minh Ý trầm ngâm suy nghĩ một lúc, rồi gật đầu nói, "Về nhà thôi."
Bây giờ cô đã có một thân phận mới và công việc hoàn toàn mới.
Tuy công việc này cũng chả khác hơn làm bao cũng rất bận rộn.
Nhưng so với công việc lúc trước thì cô cảm thấy bớt áp lực và thấy thoải mái hơn.
Dần dần cô cũng quen cuộc sống mới, cũng tự biết thay đổi bản thân để phù hợp với cuộc sống hiện tại.
Đã rất lâu rồi Bạch Y không còn bị mất ngủ nữa.
Cô nằm trên chiếc giường lớn, hai mắt thất thần nhìn lên trần nhà.
Cô cảm thấy có hơi khó thở tim đập rất nhanh.
Cô không biết liệu đó có phải là trừng phạt, hay chỉ là đơn thuần do cô mất ngủ nên người hơi mệt.
Hay là do tâm trạng nặng nề của bản thân.
Ngay từ đầu, lúc Trình Minh Ý đột nhiên thổ lộ với cô, cô nghĩ cả cô và đối phương đều không dành tình cảm thật lòng dành cho nhau.
Nhưng mọi chuyện không hề nằm trong dự đoán của cô, chuyện tình cảm này cả hai dần lún sâu vào nhau, và ngày càng bị sai lệch so với cốt truyện
Cô thậm chí bây giờ cô không còn lo lắng hay suy nghĩ tới bi kịch thảm thương của nguyên chủ.
Thậm chí cô còn chả để tâm tới tình tiết cốt truyện liên quan tới nữ chính.
Trong đầu cô chỉ quanh quẩn một suy nghĩ, liệu có phải chuyện tình cảm của cô và Trình Minh Ý đã được bắt đầu từ sai lầm.
Càng đi thì lại càng nhìn thấy ngõ cụt.
Cô biết rất rõ chuyện tình cảm này sẽ không có một kết cục tốt.
Bạch Y luôn tự nhắc nhở bản thân, cô chỉ đang nhìn một cuộc đời của một người, cô không hề liên quan tới câu chuyện này.
Nhưng cảm giác buồn bã và thất vọng đã tự cho cô biết, cô đang tự lừa dối bản thân.
Mặc dù có thể bạn kiểm soát rất tốt cảm xúc, nhưng có đôi khi bạn không thể khống chế được cảm xúc.
Cả đêm ngày hôm đấy cô liên tục suy nghĩ mấy chuyện này.
Đến tận rạng sáng, cô mới dần chìm vào trong giấc ngủ.
Cô không biết rốt cuộc cô đang bị làm sao, cô chỉ cảm thấy đang rất khó chịu.
Thi thoảng mới bị mất ngủ cũng không hề làm ảnh hưởng nghiêm trọng tới làn da, nên người đang ngủ cách cô một bức tường chắc hẳn là cũng không biết.
Trừ khi trong lòng anh có linh tính mách bảo.
"Mọi người đang làm cái gì vậy?" Bạch Y vừa nói chuyện, vừa vẫy tay chào.
Đã rất lâu rồi cô mới nhìn thấy Tiểu Lý xuất hiện ở trong căn phòng này.
Đối phương vừa đeo găng tay đang bận bê đồ, nhìn thấy cô thì cười thay cho lời chào hỏi.
Trình Minh Ý: "Cửa sổ hơi trống vắng tý, nên anh muốn đặt một vài bông hoa vào đó."
Hoa? Ngày hôm qua cô có nhắc tới loài hoa oải hương, nhưng ngày hôm nay cô lại được nhìn thấy nó.
"Anh có biết..."
Bạch Y cảm thấy hơi đau đầu, cô vốn định hỏi anh, là anh có biết vào mùa hè mà để hoa oải hương ở trong nhà thì có rất nhiều con trùng ghé thăm không.
Nhưng khi nhìn Trình Minh Ý cầm trên tay một lẵng hoa spike lavender[2].
Cô đành phải nuốt những lời nói kia vào lại trong miệng.
[3] Hoa spike lavender là một trong ba loại phổ biến của hoa oải hương.
Loài hoa này có thơm nhẹ, màu tím rất nhẹ.
Nó thường được dùng làm nước hoa, xà phòng và tinh dầu.
Đặc biệt là nến thơm.
Vì loài hoa này có để xua đuổi côn trùng và muỗi.
Trình Minh Ý hỏi: "Không biết em có thích dùng nến thơm và tinh dầu của hoa oải hương không."
Hai mắt của Bạch Y đột nhiên phát sáng, cô vứt mấy chuyện lãng hoa ra sau đầu, đôi mắt vốn dĩ đã long lanh rồi nay càng thêm linh động, "Thích!"
Đây là những món đồ mà ngày trước cô thích sử dụng nhất!
Tiểu Lý sắp xếp và đặt từng lãng hoa xuống.
Sau đó quay đầu lại nhìn trộm biểu cảm của hai người kia.
Khuôn mặt cả hai đều đang rất vui vẻ.
Một người rất vui vì những món quà được tặng.
Còn một người cảm thấy rất hài lòng vì người kia đã thích món quà mình tặng.
...
"Cậu thử đi hỏi và điều tra giúp tôi, xem có loại sản phẩm nào của hoa oải hương mà mấy cô gái thích dùng?" Trình Minh Ý đang ngồi làm việc trong văn phòng, vừa ký bản hợp đồng vừa nói.
Giọng điệu này rất giống mỗi khi anh kêu Tiểu Lý đi sắp xếp cuộc họp hay các buổi gặp mặt khách hàng.
Tiểu Lý vẻ mặt ngơ ngác nhưng vẫn phải vui vẻ nhận nhiệm vụ này.
Cậu thử mở cuộc thăm dò ý kiến của mấy cô gái đang làm việc trong công ty.
Chủ yếu hỏi những người từ độ tuổi 20 đến độ tuổi 30.
Cậu đang bận rộn lắm rồi lại còn bắt gặp mấy ánh mắt mờ ám cùng mấy lời trêu chọc hỏi cậu đã có người yêu rồi à.
Tiểu Lý rất muốn đòi lại công bằng cho bản thân, nhưng lại không dám nói sự thật ra.
Cũng may, mấy cô gái trẻ chắc đều có sở thích tương tự nhau.
Nếu dựa theo danh sách này để mua đồ tặng Bạch Y.
Chắc chắn Bạch Y sẽ cảm thấy vui và hài lòng.
Tiểu Lý lấy tay lau mồ hôi trên trán, càng nghĩ cậu càng cảm thấy cuối năm mình nên đòi sếp phải tăng thêm tiền thưởng cho mình.
"Bạch tiểu thư, mấy món đồ này đều đích thân Trình tổng lựa chọn
." Tiểu Lý nói, "Ngài ấy đã phải phân vân mãi mới chọn được những món đồ ở đây."
Bạch Y ngạc nhiên quay sang nhìn Trình Minh Ý, có hơi giật mình nhưng cô cười và nói lời cảm ơn: "Cảm ơn anh, em rất thích mấy món đồ này."
"Không cần phải khách khí." Trình Minh Ý nói, "Ở trên xe còn có."
"?"
Trong một khoảng thời gian rất ngắn, trong nhà đều tràn ngập mùi hương của "Hoa oải hương", từ nước xả vải, đến sữa tắm, nến thơm, cùng tinh dầu thậm chí đến cả gối ngủ.
Mà loài hoa này giúp mọi người dễ đi vào giấc ngủ hơn.
Bây giờ cả căn phòng đều tràn ngập mùi oải hương.
Cô nằm trên ghế sofa ngồi xem tivi, được một lúc cô cảm thấy hơi mơ mơ màng màng, rồi dần chìm vào trong giấc ngủ.
Nhân lúc buổi sáng Trình Minh Ý phải đi đến công ty, cô chuyển một vài lãng hoa từ trên cửa sổ phòng mang xuống hoa viên ở công viên gần nhà.
Nhìn những lãng hoa vẫn còn tươi tốt và nhìn rất xinh đẹp.
Cô cảm thấy có hơi tiếc.
Nhưng cô cẩn thận quan sát và đi dạo một vòng quanh hoa viên.
Không nhìn thấy mấy con côn trùng hay sinh vật lạ nào ở đây.
Cô liền cảm thấy an tâm hơn và quyết định để bọn chúng ở lại chỗ này.
Hôm nay, cô đi dạo một vòng qua khu trung tâm thương mại cùng các cửa hàng gần đó.
Đột nhiên Tiểu Triệu gọi điện thoại tới cho cô.
Vừa nhìn thấy tên người gọi, Bạch Y liền nghĩ chắc lại có kịch bản mới được đưa qua.
Cô không thể ăn không ngồi rồi ở nhà mãi được.
Liền tìm một nơi yên tĩnh để nghe điện thoại.
"Tiểu Bạch à, em qua thực đã được ông trời đã định sẵn phải làm người nổi tiếng!" Giọng điệu của Tiểu Triệu rất hưng phấn
"Hả?" Bạch Y không hiểu chuyện gì đang diễn ra, nhưng cảm thấy giọng nói của người đầu dây bên kia quá to, nên cô để điện thoại ra xa một chút, "Đã xảy ra chuyện gì, chả lẽ chị nhận được một kịch bản phim nhìn khá được à?"
Tiểu Triệu: "À không phải, nhưng sẽ tới nhanh thôi.
Em lên thử weibo mà xem."
Lại là weibo?! Cô có làm gì đâu mà lại lên top search?!
Làm người qua đường có kinh nghiệm nhiều năm ăn dưa, đương nhiên cô đoán ra được suy nghĩ của rất nhiều người.
Không phải là người quá nổi tiếng nhưng lại thường xuyên lên hot search sẽ rất khiến cho nhiều người cảm thấy ác cảm.
Nếu chiếm được độ cảm tình của người qua đường mới khó.
Còn để bị người ta ghét lại là một chuyện rất dễ.
"Chuyện này là tốt hay là chuyện xấu?" Bạch Y lo lắng đến mức cuống cả lên, "Tại sao đang yên đang lành tự nhiên tôi lại lên hot search."
"Em cứ xem đi rồi biết.
Tôi đang thực sự rất hối hận vì sao không cho em lộ diện trước giới truyền thông sớm hơn."
Ồ, thế thì chắc vụ này có liên quan tới buổi phát sóng trực tiếp lần trước?
Bạch Y cúp điện thoại, trái tim cô đập thình thịch.
Ngón tay run rẩy mở thử danh sách những tìm kiếm nóng trong ngày.
Quả nhiên, ở vị thứ hai là một cái tên rất quen thuộc, Bạch Y...!Thần tài?
Hả?
Hai từ ở cuối liên quan tới thế giới của tâm linh.
Khiến cho cô đang rất hoài nghi, liệu đây có phải là một bậc thầy phong thủy trùng tên trùng họ với cô không.
Tò mò nên vào xem thử, thì nhìn thấy tất cả bài viết đều tràn ngập hình ảnh của cô.
Có bài thì lấy hình ảnh của nhân vật tiểu sư muội trong [một đời trần duyên].
Có người lại lấy hình ảnh của buổi phát sóng trực tiếp ngày hôm trước.
Trời ơi, thực sự là cô à.
Bài viết được nhiều lượt chia sẻ và bình luận nhất là của một tài khoản chuyên viết những tin tức giải trí: "Nghe lời chỉ dẫn của Bạch Y, người đàn ông này đã trở nên giàu có chỉ trong một đêm." Bài