"Ôi chao, cảnh diễn này khó lắm nha, người nào đó đừng có làm nát nhân vật đó!"
Người khởi xướng cho sự mia ai này là nữ diễn viên đi cùng Cao Thanh Nhã ban nãy, sau khi cô ta dứt lời, người xung quanh cũng xì xầm bàn tán, lời nói đủ để hạ bệ nhuệ khí của Hạ Tuyết.
Phân cảnh của Hạ Tuyết bốc được là cảnh cuối của nhân vật, hoàn cảnh lúc này là nữ ba đang ở trong ngục, ngắm trăng chờ ngày xử giảo hình, nữ ba không hề sợ hãi hay lo lắng, nữ ba rất bình tĩnh, cũng rất khí chất, tuy không áo gấm trâm cài nhưng vẫn có phong thái của một Quý phi.
Đoạn này nữ ba hát rất nhiều, cũng đọc thoại rất nhiều, nếu diễn không khéo sẽ đi xa nguyên tác kịch bản.
[Ui trời, nếu là Thanh Nhã của chúng ta diễn còn có thể xem, cô họ Hạ này diễn thì chúng ta sắp được một trận cười rồi đó!]
[Ông trời không dunh túng cho kẻ ác, cô họ Hạ này muốn dúng vai diễn để quay lại vị trí lúc trước đó, ai ngờ lại bốc trúng cảnh khó nhất của nhân vật, đúng là đáng đời, tôi sẽ gọi năm trăm anh em xếp hàng xem cô ta diễn xiếc.]
[Hai bạn lầu trên có yêu thần tượng của mình cũng đừng hạ bệ người khác, Hạ Tuyết cũng là người có năng lực, vai diễn ác độc trong bộ phim lần trước cũng lag vai khó, không phải cô ấy vẫn diễn được sao? Cô ấy còn chưa thử vai thì không nên phán xét như vậy.
Coi chừng bị vả mặt đó!]
[A! Mọi người xem, fan của cô họ Hạ đến rồi kìa, lời lẽ như người qua đường công tâm vậy.
Giả tạo y hệt idol.]
[Ai bị vả mặt còn chưa biết đó nha!]
Cứ như thế, khu bình luận của livestream lại bùng nổ.
Phần đông là fan của Cao Thanh Nhã làm theo ám thị trong nhóm kín do trợ lý của cô ta khởi xướng.
Bất kể người qua đường nào nói chuyện công bằng cũng bị gán ghép là fan của Hạ Tuyết.
Câc fan chân chính của Hạ Tuyết cũng lên tiếng đính chính và phản công lại, tuy nhiên do fan của Cao Thanh Nhã quá đông cộng thêm nhiều nick ảo, nên tạm thời fan của Hạ Tuyết không bình luận gì thêm, bọn họ chờ Hạ Tuyết thử vai xong mới nói tiếp.
Hạ Tuyết đọc kỹ yêu cầu của phân cảnh, cũng may khi cô học kịch bản luôn chú ý tới đoạn này, bởi vì vừa phải hát vừa phải đọc thoại, nên lúc được giáo viên dạy, cô đã tham khảo qua ý kiến của giáo viên về cách thể hiện nhân vật, cũng xem qua mấy vở nhạc kịch có kiểu nhân vật tương tự.
"Hạ Tuyết, cô có thể bắt đầu diễn rồi!"
Đạo diễn lên tiếng.
Ông nói cũng chỉ là cho có lệ chứ bản thân ông hoàn toàn không cho rằng Hạ Tuyết có thể diễn tốt phân đoạn này, nếu là cảnh khác chắc vẫn có thể miễn cưỡng xem qua.
"Vâng!"
Hạ Tuyết lễ phép đáp.
Tiếp theo đó, cô hít thở thật sâu điều chỉnh trạng thái.
Hạ Tuyết nhắm mắt lại, cô tưởng tượng trước mặt mình là nhà ngục, bản thân là vị quý phi cao ngạo kia rồi mở mắt, bắt đầu đoạn diễn.
"Chỉ còn một đêm này nữa là ta phải lìa xa dương thế, vầng trăng kia đang cười nhạo ta chăng? Cho dù ngươi có nhạo báng, ta vẫn sẽ không cúi đầu sợ hãi.
Chết thì sao chứ? Chẳng qua là thân ta vùi dưới lớp đất lạnh mà thôi.
Ta không hối hận những gì mình làm, cho dù có cơ hội quay lại, ta vẫn lựa chọn đi con đường này, bởi vì nếu ta không hại người thì người sẽ hại ta.
Sống trong cung cấm có mấy ai là người lương thiện.
Ngay đến hoàng thượng cũng mưu tính với ta, mượn tay ta loại bỏ người kết tóc.
Ta cũng đã được ước nguyện của mình, cũng đã trả thù được cho những người vì ta mà chết.
Điều hối tiếc lớn nhất trong đời là ta không thể mang đến sự sống cho con ta.
Sau hôm nay, hai mẹ con của ta sẽ cùng nhau xuống âm tào địa phủ!"
Hạ Tuyết vừa hát vừa diễn, cô hoàn toàn xem mình là nhân vật đó, xung quanh không có một cảnh trí nào nhưng lại khiến người ta tưởng như cô là vị quý phi đang ở trong ngục, lúc diễn đến câu cuối, Hạ Tuyết còn đưa tay sờ lên bụng của mình, nét mặt vừa dịu đang, vừa tiếc nuối vì không thể để con mình chào đời.
Lúc này nữ ba đang mang thai nhưng không nói, bởi vì nàng biết rõ khi nàng