"Em cần camera ở ngoài cổng để làm gì?"
Hoắc Đình Kiêu ngạc nhiên hỏi khi nghe Hạ Tuyết hỏi về đoạn camera ở ngoài cổng khu nghỉ dưỡng.
Từ hôm qua đến giờ hắn không hề nghe nói Hạ Tuyết gặp bất kỳ rắc rối gì thì tại sao cô lại cần đoạn camera đó?
"Để vạch trần lời nói dối của vài người." Hạ Tuyết ôn tồn giải thích: "Chiều hôm qua lúc em đi tản bộ thì gặp một cô minh tinh tuyến một thuộc công ty giải trí của Hoắc Thị, cô nàng minh tinh hống hách này muốn vào khu nghỉ dưỡng trong khi quản lý đã giải thích là hôm nay không tiếp khách.
Sau đó cô ta nhìn thấy em, rồi kéo em vào cuộc, bảo rằng em được đại gia bao dưỡng, kế tiếp lac em cho cô ta một bài học nên cô ta ghi thù, lên mạng bôi đen em.
Em cần đoạn camera để chứng minh là em vô tội.
Em cũng biết camera ở đây cũng giống như ở nhà em, có thể thu được hình lẫn tiếng, em muốn tung camera đó lên mạng."
"Hôm qua xảy ra chuyện như vậy sao không nố với tôi?"
Hoắc Đình Kiêu chau mày hỏi.
"Chuyện nhỏ thôi mà, em có thể giải quyết được, hơn nữa lúc đó anh đang bận họp mà, em không muốn làm phiền đến anh!"
"Giữa chúng ta còn cần nói phiền hay không sao? Cô minh tinh đó là ai? Để tôi xử lý."
"Nói ra chắc anh cũng không biết đâu, với lại em chỉ muốn cô ta ê mặt thôi, em không muốn triệt đường sống của người khác."
"Tiểu Tuyết, em lúc nào cũng vậy, đã có tôi chống lưng cho em, em còn sợ người khác nữa à?"
Hoắc Đình Kiêu tỏ vẻ khó chịu.
"Em không sợ ai hết, dù gì cô ta cũng chưa làm gì quá đáng với em mà.
Khi nào gặp chuyện không xử lý được thì chắc chắn em sẽ tìm anh, mấy chuyện cỏn con này đâu cần anh phải ra tay."
"Đước rồi, chịu thua em đó, em muốn làm gì thì làm, vẫn là câu nói đó, tôi sẽ làm chỗ dựa vững chắc cho em!"
"Em cảm ơn anh, Đình Kiêu!"
Hạ Tuyết cười híp mắt.
Ngay sau đó, Hoắc Đình Kiêu gọi điện cho quản lý nói muốn lấy đoạn băng camera chiều ngày hôm qua.
Chưa đến năm phút, quản lý đã có mặt và hoàn thành nhiệm vụ.
Cầm cuộn băng camera trong tay, Hạ Tuyết định trở về phòng nhưng Hoắc Đình Kiêu đã giữ cô lại.
Trong phòng hắn cũng có máy tính, muốn sao chép hay tung thứ gì đó lên mạng cũng dễ hơn.
Mặc dù Hạ Tuyết có hơi ngại chuyện cô nam quả nữ ở cùng một nơi nhưng phòng của Hoắc Đình Kiêu đúng là tiện hơn phòng của cô rất nhiều.
Còn có hắn rất nhanh giúp cô sao chép đoạn camera ra một tệp dữ liệu.
Hạ Tuyết bắt đầu đăng nhập tài khoảng, theo chỉ dẫn của Hoắc Đình Kiêu, cô soạn một văn bản dài và đăng tải đính kèm video camera bên ngoài khu nghỉ dưỡng.
Camera quay rất rõ nét, âm thanh thu được cũng rất rõ ràng.
Tiếp đó, cô lại đăng một bức hình chụp cùng với Hoắc Đình Kiêu