Mặc dù đã lường trước việc gặp Tống Phương Thảo là điềm không may mắn gì, nhưng Hạ Tuyết lại không ngờ bản thân lại xui xẻo đến mức ở cùng một đội với cô ta.
Vì để có tính công bằng nên các nghệ sĩ tham gia chương trình "Cộng Sự" được ghép cặp với người không cùng công ty.
Mới sáng sớm khi nhận được tin tức này, trong lòng Hạ Tuyết đã cảm thấy khó chịu và bất an.
Tống Phương Thảo không phải người hiền lành, đối với cô lẫn Hà Lạc Tâm đều có ác cảm, bất kể là cô hay cô ấy khi hợp tác với ả, chắc chắn sẽ không có chuyện gì tốt xảy đến.
Ngày hôm nay bầu trời lại u ám.
Hạ Tuyết nhìn yêu cầu của chương trình, rồi lại nhìn cô ta đang vui vẻ, nhởn nhơ tám chuyện với người bên cạnh, vẻ mặt làm như không có chuyện gì xảy ra khiến cô càng thêm lo lắng.
Kịch bản của tập một đưa ra là cả hai người phải xuống phố biểu diễn và kiếm được ít nhất năm mươi nghìn.
Loại hình biểu diễn đường phố này mấy năm nay rất phổ biến, có rất nhiều nghệ sĩ thành công trong loại hình nghệ thuật này.
Tuy nhiên, nếu yêu cầu chỉ có nhiêu đó sẽ không làm Hạ Tuyết cảm thấy khó xử, về cơ bản cô có thể chơi đàn và hát để kiếm tiền, cái chính trong yêu cầu lần này là phải mặc trang phục do cộng sự của mình lựa chọn.
Đây sẽ là cơ hội để Tống Phương Thảo trả đũa.
"Chị Tuyết, đây là trang phục do chị Thảo đã chọn, chị ấy bảo em mang qua cho chị xem!"
Giọng nói vừa cợt nhã, vừa khinh thường của trợ lý Tống Phương Thảo vang lên.
Hạ Tuyết rời mắt khỏi kịch bản.
Quả nhiên như cô dự đoán.
Tống Phương Thảo lựa chọn một bộ đồ gợi cảm, dành cho các vũ nữ quán bar đưa cho cô.
Ý tứ của cô ta rất rõ ràng là đang xem cô như gái nhảy.
"Bộ đồ này rất hợp với chị, lại còn được làm từ loại vải tốt, chị Thảo đã chọn lâu lắm mới được đó!"
Trợ lý cười nói thêm.
Thái độ của cô trợ lý này rất khinh người, cô ta là người mới được Giải Trí Thế Kỷ sắp xếp cho Tống Phương Thảo, tên là Trần Nhàn.
Giang Hồng Nguyệt ở bên cạnh nghe Trần Nhàn nói vậy, vốn định lên tiếng nhưng Hạ Tuyết đã ngăn lại.
"Ồ, cô cảm thấy rất hợp với tôi hả? Thì ra mắt thẫm mỹ của cô Tống lại kém như vậy, mấy kiểu trang phục này lại xem như long bào mang đi khắp nơi để khoe khoang, chả trách khả năng chọn lựa trợ lý và người chống lưng cũng kém, đúng là loài nào hợp với vật ấy!"
Hạ Tuyết cười đáp.
Âm lượng của cô không hề nhỏ, những ai có mặt ở đây đều nghe thấy rất rõ rang.
Bọn họ vốn nghĩ Hạ Tuyết sẽ ngoan ngoãn để Tống Phương Thảo làm chủ, nhưng không ngờ cô sẽ phản kháng còn tỏ ra khinh khi đàn chị.
Không phải có tin đồn nói là Hạ Tuyết tgay đổi hay sao? Sao không giống chút nào vậy?
Không chờ mấy lời bàn luận có cơ hội được chui ra khỏi miệng, Hạ Tuyết cầm lấy bộ trang phục nhàn nhã nói tiếp: "Cô Tống thích mấy kiểu trang phục thế này hả? Tôi cứ nghĩ cô thích mấy kiểu cosplay tình thú trên giường mới phải.
Không phải lần trước khi cô có âm mưu nhất tiễn hạ song điêu đã mặc đồ như vậy, ở trên giường đùa giỡn với mấy cổ đông của Hoàng Duệ hả? Hay là cô đến công ty mới, gặp các cổ đông mới nên đổi sở thích rồi? Chắc là tôi lại phải cập nhật thêm tin tức mới được!"
Hạ Tuyết chẳng thèm nói chuyện bóng gió mà trực tiếp xé mặt Tống Phương Thảo ngay tại chỗ.
Cô nhịn cô ta mấy lần rồi, cô ta chẳng những không biết điều thu mình lại còn dám lên mặt với cô.
Đối với loại người không biết điều đó thì cô không cần chịu thiệt nữa.
Hình ảnh đen tối của Tống Phương Thảo được Hoắc Đình Kiêu thu thập không ít, tùy tiện lấy ra mấy tấm cũng đủ chơi chết