Charlie nhỏ giọng nói chuyện với Cố Thanh Trì.
Sắc mặt của anh ta có chút tái nhợt, so với người vợ cường thế của anh ta hoàn toàn ngược lại, tính cách của anh ta khá yếu đuối, đối với cạnh tranh ngoài xã hội rất sợ hãi và nhu nhược, đứng ở trong hoàn cảnh hiện tại khiến anh ta căng thẳng không thở nổi.
"A, trời ạ, mười người bên kia, trong mười người đó có tận sáu người tôi từng thấy ở trên tạp chí, bọn họ đều là những người nổi tiếng ——"
Cố Thanh Trì hướng mắt theo hướng mà tay Charlie lặng lẽ chỉ, không e dè nhìn qua.
Đám kia người cũng đang như có như không đánh giá Cố Thanh Trì, thấy Cố Thanh Trì nhìn về phía mình, bọn họ sôi nổi dời tầm mắt đi, nhìn về hướng khác.
Cố Thanh Trì giống như một người quan quân tuổi trẻ chân chính trong quân đội đối mặt cấp trên, mu bàn tay bắt chéo sau người, cậu hơi cúi người, nghe Charlie nói chuyện.
Lúc này cậu thu hồi tầm mắt, cúi đầu nói.
"Tôi cũng là người nổi tiếng, anh có thể nhìn tôi.
"
"Hả?"
Charlie theo bản năng nhìn về phía Cố Thanh Trì.
Cố Thanh Trì vẫn là bộ dáng lãnh đạm lạnh lùng kia.
Cậu nói.
"Anh làm cách nào mà tìm thấy tôi?"
Cố Thanh Trì ngữ khí trầm ổn không cho phép cự tuyệt, nhưng cũng không có tính công kích người khác, Charlie không tự giác mà đi theo tiết tấu của Cố Thanh Trì.
"Trên mạng, một tấm ảnh chụp, tôi vừa nhìn thấy liền nghĩ, a, thượng đế, đây có lẽ là con cưng của ngài chăng.
"
"Sau đó thì sao?"
Cố Thanh Trì ngữ khí rõ ràng bình tĩnh dò hỏi, giọng nói trước sau như một không có gì thay đổi, vẫn lãnh đạm như cũ, lại giống như mệnh lệnh, dường như có chút mạnh mẽ không cho phép cự tuyệt.
Charlie không tự giác liền trả lời câu hỏi của cậu, dần dần bình tĩnh lại.
"Sau đó, sau đó tôi tìm mọi cách để mời cậu làm người mẫu cho bản thiết kế của tôi, nói thật, ban đầu tôi cho rằng tôi sẽ không thành công, nhưng bây giờ xem ra kết quả cũng không tệ lắm.
"
Cố Thanh Trì hơi gật đầu.
"Vậy xin anh cứ nhìn tôi đi, tôi cũng là người có chút danh tiếng.
"
"A, đương nhiên, đương nhiên, tôi đương nhiên sẽ nhìn cậu, cậu mặc đồ tôi thiết kế thực sự rất hoàn mỹ.
"
Charlie hiện tại đã tốt rất nhiều, anh ta bắt đầu đặt lực chú ý về lại trang phục trên người Cố Thanh Trì.
Tuy rằng anh ta thoạt nhìn vẫn là có chút lo âu.
"Kỳ thật lần này chúng tôi thất bại cũng không có gì, dù sao chúng tôi còn có một nhà hàng, bây giờ đang mướn người quản lý hộ, kiếm được rất nhiều tiền.
"
Charlie vừa nói vừa nhìn Cố Thanh Trì tử trên xuống dưới xem có chỗ nào không ổn không.
"A, chỗ cổ áo có chỉ thừa, để tôi sửa lại.
"
***
Cố Thanh Trì và Charlie đến sớm nửa tiếng.
Bên ngoài sàn diễn vẫn phát đi phát lại một bài nhạc, ở đằng sau hậu trường cũng có thể nghe được.
Nhạc không lời, tiết tấu không nhanh không chậm, nhưng lại có cảm giác rất mạnh mẽ, Cố Thanh Trì nghe mấy lần liền ghi nhớ xong nhịp điệu.
Cố Thanh Trì catwalk thử, thân thể tự nhiên bước đi theo tiết tấu của nhạc, tư thế đi đứng đều rất tiêu chuẩn, đứng im tại chỗ cũng rất đẹp.
Hơn nữa cậu không phải là người mẫu được huấn luyện nghiêm khắc, trong chốc lát không thể đi sao cho đúng được, chỉ có thể đi lối tắt.
Hơn nữa, cậu là nam, người mẫu nam đi catwalk không cần nghiêm khắc như người mẫu nữ.
Người mẫu nam không cần phải đánh hông khi bước đi, khi đi lại vai chỉ cần chuyển động nhẹ, biên độ nhỏ, đủ loại vấn đề đều được che đậy.
Người mẫu nữ catwalk cần phải thẳng lưng đánh hông sao cho đẹp, yêu cầu thần thái và tư thế cơ thể tương đối cao, khiến khuyết điểm lộ ra rất dễ dàng.
Vậy nên, việc đi theo tiết tấu nhạc là một mục trọng điểm cần huấn luyện.
Mấy ngày nay, Cố Thanh Trì đi theo huấn luyện viên mà tập luyện catwalk theo nhạc và cách tìm nhịp nhạc.
Người phụ trách gọi số của từng người, số lượng người mẫu bắt đầu giảm dần, có người bắt đầu bất an.
Cố Thanh Trì vẫn giống như trước, eo lưng đứng thẳng, hơi cúi đầu, sợi tóc rơi xuống bên tai.
"Số 31.
"
Cố Thanh Trì ngẩng đầu, sơ tuyển tương đối đơn giản, bảng số của người mẫu đều dán trên người, bảng số bên hông cậu là số 31.
Nhân viên công tác gọi số của cậu dẫn cậu đến lối ra phía trước.
Thời điểm Cố Thanh Trì lên sàn là lúc một vị người mẫu đang quay về, vừa lúc đến giữa sàn.
Đó là một người mẫu nữ, thần thái rất tốt, thắt lưng đong đưa, mặc một cái váy ngắn, nhưng tà váy đằng sau khá dài, giày cao gót cũng cao hơn bình thường một chút.
Cố Thanh Trì đi bên phải, người mẫu nữ đi bên trái, thời điểm hai người đi thoáng qua nhau, dây của giày cao gót của người mẫu nữ bị quấn vào nhau.
Bởi vì giày rất cao, nên trọng tâm rất khó nắm vững, cô lảo đảo một chút, nghiêng ngả về phía Cố Thanh Trì.
Cố Thanh Trì theo bản năng vươn tay trái đưa qua, cậu xoay người một vòng.
Kéo người mẫu nữ lên, tà váy hơi phất lên, hai người trao đổi hướng sàn, người mẫu nữ phản ứng cũng rất nhanh, theo đó xoay người phất tà váy lên, cô và Cố Thanh Trì nhìn nhau liếc mắt một cái, tiếp tục đi trên sàn diễn.
Biểu cảm Cố Thanh Trì không thay đổi, cậu vẫn đang nhớ nhịp của bài nhạc.
Catwalk xong, thời điểm đi đến trước mặt giám khảo, dùng cái tay đeo bao tay, hơi nâng mũ một chút, đôi mắt nhìn chằm chằm vào màn ảnh.
Khác với cảm giác mà Cố Thanh Trì mang cho người khác trước đây.
Giờ này phút này, ánh mắt cậu rất nguy hiểm, làm cho người ta cảm giác giống như một con thú dữ mỹ lệ, tính xâm lược mười phần, da lông bóng loáng, hàm răng sắc bén.
Thân thể đường cong hoàn mỹ, mạnh mẽ lại hữu lực, giống như cánh cung đang căng chặt, vận sức chờ bắn ra.
Màn ảnh cũng quay lại tư thái này của cậu.
Sơ tuyển còn chưa kết thúc, nó có hai phân đoạn, đây mới chỉ là nửa phân đoạn trước, tự mình trưng bày tác phẩm, làm những người đi ngang qua phải dừng bước.
Chờ đến khi kết thúc, kết quả lập tức đưa ra, không thể nghi ngờ, Charlie thông qua một nửa vòng sơ tuyển.
Anh ta và hơn mười nhà thiết kế sẽ cùng nhau vào phòng tiếp theo.
Phần sau của sơ tuyển chia làm vài nhóm để tiến hành, một số nhà thiết kế tại phòng làm việc, sử dụng nguyên vật liệu có tại đây để làm ra một bộ đồ, thời gian quy định là ba tiếng, không chỉ có giới hạn trong hình thức thu đông.
Bên trong phòng làm việc có để hai cái bàn, giám khảo sẽ đưa ra lời khuyên trong quá trình mọi người làm và thiết kế.
Nhóm người mẫu đều mặc nội y trên người, để tiện cho nhà thiết kế cố định vải bằng ghim trên cơ thể, bước đầu để làm ra một bộ quần áo.
Vì để không ảnh hưởng đến phát huy của nhà thiết kế, vải trên quần áo của họ rất ít.
Các người mẫu trong phòng làm việc đều đã quen với loại hình thức này rồi.
Cố Thanh Trì trước đó cũng đã được Charlie báo cho, vậy nên lúc này cũng giống như những người khác, cởi quần áo bên ngoài ra.
Cậu mặc giống các nam người mẫu khác.
Vô luận ăn cái gì, dáng người của Cố Thanh Trì vẫn luôn không có gì