Hiện tại sắc trời dần tối, trong sàn nhảy đã lên đèn, nhưng loại đèn này cũng không quá sáng, chỉ làm cho không khí thêm phần ái muội.
Trong sảnh ngoại trừ hơi an tĩnh, bầu không khí khá giống như trong quán rượu, Coronso trực tiếp đạp lên ghế sô pha, phía sau, nhóc con tóc thắt bím cùng thêm vài người đang đứng, mỗi người đều lưng hùm vai gấu, nhìn là biết không phải là loại người tốt đẹp gì.
Slater nhìn thấy Coronso như thế lập tức có linh cảm, linh cảm nhiều đến mức tràn ra bên ngoài, anh ta nắm chặt thời gian giảng giải cho Cố Thanh Trì.
Ý anh ta bảo Cố Thanh Trì quan sát Coronso.
Cố Thanh Trì có hơi chưa nắm bắt rõ tình huống trước mắt, lúc Coronso đứng lên, cậu phản ứng chậm một nhịp, mà người ngoài nhìn vào chính là không có phản ứng gì.
Cậu vốn dĩ muốn đứng dậy, Slater lại có ý chỉ bảo cậu, cậu liền hơi chần chừ mà quay đầu quan sát Coronso.
Slater sắp xếp các từ ngữ so sánh, thoạt nhìn vô cùng kích động.
"Đây là cảm giác mà cậu đang bị thiếu, đừng hà khắc với bản thân mình như vậy, nhóc, hãy thả lỏng, cha mẹ cậu đã dạy dỗ cậu rất tốt, đừng dùng những quy tắc dạy dỗ đứa trẻ ngoan để trói buộc chính mình.
"
"Tưởng tượng một chút, giống như những dây leo được tự do sinh trưởng, cậu không cần tự hỏi bất kỳ vấn đề gì, chỉ cần hưởng thụ ánh mặt trời, muốn làm cái gì thì đi làm cái đó, có tiền thì tiêu xài, có thời gian thì cứ hoang phí đi, không cần tự hỏi tương lai.
"
Anh ta nói một chút liền nhăn mày lại.
"Nhưng lại có chút khác, chính hắn ta chủ động rơi vào bụi bặm, hắn ta cũng là một dạng cao cao tại thượng khó có thể tiếp cận, cậu có biết đại thiên sứ sa đoạ Lucifer không? Với tôi đó là một đại thiên sứ Lucifer vừa thánh khiết lại vừa tà ác.
"
Những lời Slater nói Coronso một câu cũng nghe không hiểu, nói xong anh ta cũng không hiểu ra sao, nhưng những thứ này cũng không quan trọng.
Coronso trực tiếp chống tay nhảy qua, xoa một bên chân đang rơi xuống đất của Cố Thanh Trì, lúc sau liền lập tức cầm một hộp thuốc lá còn dư lại trên bàn lại đây.
Nhóc con tóc thắt bím lập tức huýt sáo một cái.
Coronso không bước thêm đến, bên mũi ngửi ngửi, đương nhiên ngửi cũng không được gì, anh ta lắc nhẹ bao thuốc trong tay, đi tới trước mặt Slater, xé vỏ bao ra, trút thuốc lá bên trong ra, ném vào thùng rác ngay trước mặt anh ta.
Mười mấy điếu thuốc lá trắng tinh lập tức rơi vào bên trong.
"Ai quan tâm anh là thượng đế hay là Lucifer, ở nơi này thì cái này không được buôn bán, cách xa nhóc thiếu gia ra chút đi.
"
Cố Thanh Trì ngồi trên ghế sô pha, cảnh giác nhìn bọn nhóc con tóc thắt bím ở phía sau Slater, trước mặt là Coronso đang đứng.
Đám người Coronso nhìn từ cách ăn mặc liền thấy không thể nào thân thiện, cơ bản đều là áo da phối với quần jean lại còn có thêm đầu lâu.
Kết quả của ngày hôm nay Coronso không hề tính tới, anh ta chính là đơn giản đến uống rượu, quần jean rách gối, giày thể thao cùng với áo hoodie rộng thùng thình.
Mà Cố Thanh Trì mặc một thân tây trang thuần đen, được cắt may theo kiểu của Anh quốc.
Trên cổ còn thắt cà vạt, quần áo chỉnh tề, bởi vì tư thế mà những nếp uốn xuất hiện theo động tác cũng biến mất, vừa nhìn liền biết đây chính là loại vải tốt.
Trên người sạch sẽ, không có một phối sức dư thừa nào, tóc cũng được xử lý rất tốt, thoạt nhìn rất phù hợp với hình tượng tiểu thiếu gia một cách hoàn mỹ.
Cùng với đám người Coronso thoạt nhìn không hợp nhau, nhưng là lại đang bị bọn họ vây quanh ở bên trong.
Giờ phút này Slater mới từ trong linh cảm bỗng nhiên xuất hiện phản ứng lại, anh ta bỏ mũ xuống quăng sang một bên.
"Ha, nhóc con, anh muốn làm gì, muốn gây sự phải không? Nhưng tôi không sợ anh đâu nhé.
"
Anh ta nói xong liền lui về phía sau một chút, hai tay nắm chặt đặt ở trước ngực làm tư thế phòng ngự, dưới chân còn nhẹ nhàng nhảy nhảy.
Cả đám người Coronso trao đổi ánh mắt, cười vang lên.
Slater ngoài miệng nói lời tàn nhẫn, thân thể lại rất thành thật cách Coronso càng ngày càng xa.
Anh ta lùi lại còn không quên đối với Cố Thanh Trì nháy mắt ra hiệu, Cố Thanh Trì nhìn không hiểu, cậu trước tiên nhìn đằng sau mình một chút, phát hiện Slater sau khi đưa mắt ra hiệu cho mình, mặt cậu hiện lên vẻ mờ mịt.
Thử thăm dò nói.
"Muốn gọi thêm rượu sao?"
Slater: ! !
Không sợ kẻ địch mạnh, chỉ sợ đồng đội ngu là đây sao?
Slater đi vòng qua bên cạnh, cầm lấy cái mũ đặt ở trên bàn, kẹp ở dưới nách, ho nhẹ một tiếng, cách Coronso một khoảng rồi nói.
"Trời cũng muộn rồi, chúng ta cần phải đi thôi.
"
Cố Thanh Trì nhìn thoáng qua mười mấy điếu thuốc lá nằm rải rác ở trong thùng rác.
Ánh mắt hơi lóe, cuối cùng vẫn không làm gì.
Cậu chậm rì rì ừ một tiếng, nghe lời đứng lên, sau đó liền muốn đi qua.
Coronso bước qua bên phải một bước, vừa lúc chặn đường của cậu.
Coronso đối mặt với Slater, sau lưng là Cố Thanh Trì bị anh ta che kín.
"Anh tự mình đi đi, cậu ấy ở lại.
"
Nhóc con tóc thắt bím ở phía sau Coronso lại huýt sáo một tiếng.
"Yên tâm đi, chúng tôi sẽ hộ tống cậu ấy về đến nhà.
"
Slater vừa nghe những lời này lập tức trợn tròn mắt, tính tình anh ta luôn không được tốt lắm, ở đoàn phim nói một không nói hai, vừa nãy cũng là thấy khó mà lui.
Anh ta đi lên phía trước một bước.
"Cách cậu ấy xa một chút, các cậu không chịu đi tôi sẽ báo cảnh sát.
"
Tình hình trở nên vô cùng căng thẳng, hai bên đều giương cung bạt kiếm.
Nhân viên phục vụ bên cạnh bị động tĩnh bên này hấp dẫn bước nhanh đi tới.
Nhân viên phục vụ vốn đang có chút do dự, vẫn luôn quan sát , đã có đồng nghiệp đi tìm người phụ trách.
Ai cũng biết, nếu Coronso đã muốn giáo huấn ai, tốt nhất là tránh ra xa một chút.
Nhưng hắn chỉ chớp mắt một cái đã thấy Cố Thanh Trì bị vây khốn ở bên trong.
Vì thế nhân viên phục vụ quyết tâm, tiến đến bên cạnh Coronso nhẹ giọng khuyên nhủ.
"Coronso tiên sinh, bọn họ không phải người địa phương, không hiểu quy tắc, từ thành phố lớn tới đóng phim điện ảnh, trước mặt ngài chính là vị đạo diễn rất có danh tiếng, vị tiên sinh phía sau kia chính là diễn viên cũng rất nổi tiếng, nếu cậu ấy xảy ra chuyện ở đây, nói không chừng sẽ phải lên báo.
"
Tay Coronso đã nắm chặt rồi lại buông lỏng ra: ?
Ý niệm đầu tiên trong đầu là, đạo diễn là cái gì? Rồi diễn viên lại là cái gì?
Ý niệm thứ hai chính là, má nó, thì ra hai người bọn họ là cùng một bọn.
Cái ý niệm thứ ba, chúng ta lại gặp nhau rồi, tôi thật sự không phải là cố ý tìm cậu đâu.
Hiện trường trở nên rất xấu hổ.
Slater thở phì phì ngồi ở trên sô pha, bên cạnh là Cố Thanh Trì còn đang lag, chưa kịp hiểu tình hình.
Bên kia là đám người Coronso, có người ngồi ở trên sô pha, còn có người dựa vào lưng ghế sô pha.
Ở chính giữa, người phụ trách sàn nhảy đang ngồi.
Slater dùng nhiều tiền thuê một cái sàn nhảy rất lớn của bọn họ, là khách hàng lớn rất khó gặp, hơn nữa dùng đầu ngón chân nghĩ cũng sẽ biết, chờ đến khi phim điện ảnh của Slater công chiếu, quả thực chính là một lần quảng cáo miễn phí.
Đến lúc đó sẽ thành công thu hút người khác chú ý đến việc làm ăn của bọn họ.
Người phụ trách đương nhiên biết Coronso, dân anh chị bảo kê nơi này hắn thực sự trêu chọc không nổi, huống chi, đúng là bởi vì có Coronso , trật tự của sàn nhảy Nữ Hoàng cho tới bây giờ cũng không tệ lắm, không ai dám ở chỗ này gây rối, ở những chỗ như thế này quả thực chính là kỳ tích.
Cả hai bên, người phụ trách đều không muốn đắc tội.
Hắn nhiều lần hoà giải, hai bên cuối cùng cũng chịu ngồi xuống.
Coronso cũng rất thoải mái.
"Lần này là tôi sai rồi, xem như tôi thiếu