Hết thảy đều thương lượng thỏa đáng, chủ nhật Hạ Uyển và Lâm Thanh Thanh dẫn theo ba người anh trai đi tới phòng mới thuê ở trấn trên dọn dẹp vệ sinh.
Tống Vĩnh Trường còn phải ở bệnh viện quan sát hai ngày mới được xuất viện, vừa vặn cũng cho các cô có thời gian thu thập, Tống Hà cũng dành ít thời gian tới phụ.
Nhà ở cũng không lớn, nhiều người dọn dẹp như vậy hơn một giờ là xong.
Anh trai Lâm Thanh Thanh còn đổ đầy nước vào trong lu, cũng dặn dò ba cô gái nhỏ về sau không cần tự đi gánh nước, chờ anh ấy tới làm là được, một lu đầy nước đủ cho mấy người này sử dụng thật lâu.
Hạ Nam cũng đem cửa nẻo kiểm tra một lần, thay cả khoá mới, nói với Hạ Uyển: "Đã chuẩn bị sẵn đồ ăn cho mấy đứa để dành, nhưng nếu bận học không có thời gian thì đi nhà ăn hoặc ra ngoài ăn, không đủ tiền nói với anh."
Hạ Uyển lắc đầu nói: "Không cần, mẹ cho em đủ tiền rồi, anh hai đừng dong dài nữa mà."
Hạ Nam giơ tay búng trán Hạ Uyển một cái, giận dữ nói: "Vậy mà còn dám ghét bỏ anh."
Hạ Uyển che lại cái trán phiếm hồng không nói lời nào,nói nhiều sai nhiều.
Hạ Đông tiến lên giải vây nói: "Đi thôi, hôm nay đi trường học xin cho em không ở ký túc nữa."
Một đám người lại mênh mông cuồn cuộn tới trường, bên phía Tống Vĩnh Trường còn cần người chăm sóc nên Tống Hà về bệnh viện trước.
Hạ Uyển cầm giấy xác nhận do thầy Lý ký tới phòng ngủ dọn đồ đạc.
Cuộc sống ở ký túc xá của Hạ Uyển xem như hạ màn.
Trường học quy định học sinh không ở trong trường cũng phải tham gia tiết tự học buổi tối, đáng lẽ Hạ Uyển và Lâm Thanh Thanh là buổi chiều phải đến lớp, nhưng hôm nay do phải dọn dẹp phòng ở nên thời gian bị trì hoãn một chút, phải tới khi chuông tiết tự học buổi tối vang lên thì hai người mới vào.
Hạ Uyển vừa vào cửa thì có cảm giác ánh mắt mọi người đều như có như không nhìn chằm chằm mình, cô nhìn trong lớp một vòng, phát hiện chỗ ngồi của Hồ Tử Thuý trống không.
Lỗ Phi thừa dịp chuông chưa reo, lặng lẽ tới gần Hạ Uyển nói: "Chị Uyển! Em nghe nói Hồ Tử Thúy chuyển lớp rồi."
Hạ Uyển cũng không để ý lắm, mở tập sách ra nói: "Đi chỗ khác đi, không có quan hệ gì tới tớ."
Lỗ Phi thấy thái độ Hạ Uyển lãnh đạm, vội la lên: "Lớp chúng ta thành tích tốt nhiều quá, bạn ấy chắc chắn là muốn tranh top ba người đứng đầu!"
Lớp ba của khối 12 đúng là lớp có thành tích tốt nhất trường hiện nay, đáng lẽ Triệu Lương Triết đủ tự tin thi đậu đại học, nhưng bởi vì ngoài ý muốn bỏ lỡ kỳ thi, còn có Lâm Thanh Thanh và Hạ Uyển ở phía sau không ngừng đuổi kịp.
Lỗ Phi còn có một người ba làm việc ở cục giáo dục, ôn đủ thứ tài liệu học tập, trong nhóm người không thi đậu đại học thành tích vẫn luôn xếp phía trước.
Nếu là ở lớp khác, thành tích của Hồ Tử Thúy ít nhất có thể nằm trong top ba.
Hạ Uyển nghe đến đó nhíu mày, tìm tòi ký ức về top ba từ trong trí nhớ của nguyên chủ.
Thật ra mô hình bình chọn ba tốt thời nay không khác nhiều so với hiện đại, đầu tiên cũng là chọn top ba trong lớp trước, sau đó là top ba cấp trường, cấp thành phố, rồi cuối cùng là cấp tỉnh.
Nếu Hồ Tử Thúy không chuyển lớp, khả năng ngay cả top ba liền không vào được.
Nhưng Hạ Uyển không rõ, cho dù chuyển lớp, người ta sẽ tuyển một người xa lạ mới chuyển tới sao? Dù sao đó cũng không phải chuyện gì liên quan đến Hạ Uyển.
Lúc này, thầy Lý cũng đi vào công bố tin tức này, nói: "Các bạn học, top ba là một danh hiệu thập phần quang vinh, hy vọng các em dùng thái độ thực sự nghiêm túc để chọn ra năm học sinh có đạo đức tốt, thành tích tốt và cả sức khoẻ tốt, ba bạn có nhiều phiếu bầu sẽ là top ba lớp chúng ta lần này."
Hạ Uyển không thân với các bạn trong lớp lắm nên viết bốn cái tên lần trước thầy Lý công bố thành tích, thêm Lỗ Phi nữa là năm.
Kiểm tra phiếu khá lãng phí thời gian, thầy Lý chỉ thu và đếm đủ phiếu xong để học sinh trật tự tự học.
Hạ Uyển căn bản không để ý chuyện này, dựa theo kịch bản ở hiện đại, khẳng định là sẽ cho ba người có thành tích tốt nhất, như thế nào cũng không tới phiên cô, dứt khoát lấy ra tài liệu mà lần trước Lỗ Phi cho, làm bài thi luyện tập của thành phố.
Bài thi của thành phố bài thi so với bài ngày thường làm thì khó hơn một ít, Hạ Uyển đã hoàn toàn quên sự tình hồi nãy, lực chú ý hoàn toàn bị đề thi hấp dẫn.
Trên bục giảng, thầy Lý đã thống kê xong rồi, thầy bắt đầu ghi kết quả đã thống kê lên bảng.
Lỗ Phi ngồi sau Hạ Uyển bắt đầu nhỏ giọng gọi: "Chị Uyển! Chị Uyển! Mau xem bảng đen......"
Hạ Uyển không rõ nguyên nhân ngẩng đầu lên, tên của mình bị tùy tiện viết ở trên cùng, vậy mà có tổng cộng 18 phiếu, phải biết rằng trong lớp trừ Hồ Tử Thúy đã chuyển lớp và Hạ Uyển, tổng cộng còn lại 20 người.
Tuy nhiên, bảng xếp cùng suy nghĩ của Hạ Uyển không sai biệt lắm, phần lớn số phiếu vẫn là dựa theo thành tích, đại đa số số phiếu đều tập trung ở năm người đứng đầu lớp.
Chẳng qua Hạ Uyển - con ngựa đen được hiệu trưởng chính miệng khích lệ vì tư tưởng tiến bộ ngoài ý muốn được thứ nhất.
Xếp thứ hai là thành tích cao nhất lớp Triệu Lương Triết, thứ ba là Lâm Thanh Thanh tuy rằng thành tích xếp thứ ba nhưng là có thân phận lớp trưởng là điểm cộng.
Thầy Lý dùng phấn đỏ vẽ một ngôi sao sau tên ba hạng đầu, sau đó nhẹ nhàng vỗ vỗ bàn, nói: "Các bạn học dừng lại, kết quả cuộc bình chọn hôm nay đều ở trên bảng đen, phiếu bầu thầy sẽ giữ lại, những bạn học nào không đồng tình có thể đến tìm thầy.
Nếu không có ai thì thầy sẽ báo tên ba bạn Hạ Uyển, Triệu Lương Triết và Lâm Thanh Thanh.
Được rồi, các em tiếp tục tự học đi."
Tiết học đầu tiên kết thúc, Lỗ Phi đi ra ngoài dạo một vòng, trở về chạy đến bên cạnh Hạ Uyển tức giận bất bình nói: "Chị Uyển, Hồ Tử Thúy vậy mà cho những người bình chọn cho mình một quyển notebook!"
Truyện chỉ được đăng