Chương 1: 80 vạn một con cá
Editor: Bonnie
Chiếc đèn chùm cổ điển hoa lệ sáng rực treo trên đầu, Tả Minh Nhiên mờ mịt ngồi trên ghế sofa, có chút không hiểu.
Sao lại thế này? Không phải cô đang ở nhà chạy gấp bản thảo sao? Đây là nơi quỷ quái gì chứ?
Âm thanh bên tai ồn ào, như thể có thứ gì đó đang truyền vào não cô một cách điên cuồng, Tả Minh Nhiên sửng sốt một hồi, đột nhiên nhớ tới một chuyện.
Hình như cô té xỉu hay sao ấy.
Bị thúc giục kịch bản, cô đã không ngủ mấy ngày liên tiếp để viết bản thảo, vừa định nằm xuống nghỉ ngơi một hồi, kết quả trước mặt bỗng tối sầm, rồi cái gì cũng không biết.
Nghe qua rất giống như bị đột tử, trong lòng Tả Minh Nhiên nhớ lại vẫn còn sợ hãi.
Cái bàn trước mặt bị ai đó gõ hai cái, một giọng nam dễ nghe truyền vào tai: “Tả Minh Nhiên, cô xác định muốn tôi ký tên vào tờ đơn này à?”
Đơn gì?
Tả Minh Nhiên trừng mắt nhìn, không hiểu chuyện gì để kịp phản ứng, mà người đối diện dường như đã quen với thái độ này của cô, thấy cô im lặng không nói gì, có nghĩa là cô ngầm đồng ý với vấn đề này, cầm lấy bút máy bên cạnh.
Lúc này, những tiếng động ồn ào trong đầu biến mất, nhận thức hỗn loạn ban đầu bỗng trở nên rõ ràng hơn, Tả Minh Nhiên nhìn hoàn cảnh lạ lẫm trước mặt, suýt chút nữa đã hét ầm lên.
Vậy mà cô lại xuyên không rồi!
Lại còn xuyên vào trong một quyển tiểu thuyết trọng sinh ngược tra nữa chứ!
Chủ nhân của thân thể này tên Tả Minh Nhiên, trùng họ trùng tên với cô, là một ngôi sao có tiền có nhan sắc, một năm trước gả vào nhà giàu, vợ chồng hòa thuận, có thể nói là cuộc sống kiểu mẫu.
Tả Minh Nhiên ở trong sách chỉ là một vật hi sinh nữ phụ, mấy tình tiết của cô sau này không nhiều lắm, chỉ nói sơ qua kết cục sau này.
--- Ly hôn với ông chồng giàu có, rơi vào bê bối, danh tiếng xấu, tiền đồ bị hủy, còn có tiền bồi thường giá trên trời.
Càng trùng hợp hơn là, Tả Minh Nhiên bỏ lỡ hôn lễ thế kỷ trong truyền thuyết, lại vướng vào hiện trường ly hôn.
Trong phòng im ắng, tiếng bút máy xẹt qua giấy đặc biệt rõ ràng, Tả Minh Nhiên theo bản năng cúi đầu, nhìn thấy một xấp giấy trên mặt bàn bằng đá cẩm thạch đen, còn có hai bàn tay khớp xương rõ ràng.
Đôi tay ấy đang cầm một cây bút màu xanh ngọc để ký tên.
Ký chính là giấy thỏa thuận ly hôn.
Gần như là trong chớp mắt, mấy trăm chữ trong sách hiện lên trong đầu Tả Minh Nhiên, vào khoảnh khắc sinh tử, sự can đảm của Tả Minh Nhiên tăng lên, khẽ đứng dậy, đoạt lấy cây bút và ném ra ngoài.
Chiếc bút rơi vào bể cá, tạo ra một đóa bọt nước rất lớn. Mực màu xanh đậm từ ngòi bút chảy ra, tan vào trong nước.
Tả Minh Nhiên giả vờ bình tĩnh ngồi trở lại ghế sofa, cô chỉ tiện tay ném đi, ai ngờ lại khéo như vậy, vậy mà lại ném vào trong bể cá.
Hắng giọng một cái, Tả Minh Nhiên định mở miệng nói chuyện, người đàn ông đối diện đã ngẩng đầu lên, đẹp trai tuấn tú, môi mỏng mím chặt, mang theo vài phần khí thế không giận tự uy, đường cong từ quai hàm đến cổ cũng đủ khiến cô gái nhỏ phải hét lên.
Trong sách không miêu tả gì nhiều về Tả Minh Nhiên, mà người chồng giàu có như này, cũng chỉ là khách qua đường ở đoạn đầu mà thôi.
Tục ngữ nói đúng, con người ta không thể nào có cả tài lẫn cả sắc. Tả Minh Nhiên còn tưởng rằng đối phương chính là một ông chú lớn tuổi, không nghĩ đến lại trẻ thế này.
Giờ phút này, nhìn gương mặt có thể gọi là tình nhân trong mộng của hơn phân nửa giới giải trí không có chút biểu cảm nào, anh nhìn Tả Minh Nhiên, bình tĩnh nói: “80 vạn một con cá.”
Tả Minh Nhiên: "? ? ?"
Mấy con cá hoảng sợ bơi tán loạn, tiếng vỗ đuôi của con cá trên mặt nước nghe như chế giễu, Tả Minh Nhiên rút lại lời thô tục suýt bay ra, hít sâu một hơi nói: “Tôi không ly hôn nữa.”
Trên mặt người đàn ông không chút thay đổi, ánh mắt vốn nên chất chứa thâm tình lại âm trầm như một lọ mực, khiến người ta không nhìn rõ cảm xúc, sau một lúc lâu, anh đẩy giấy thỏa thuận ly hôn trước mặt đã bị đầu nhọn bút cắt qua, thản nhiên nói: “Theo ý cô.”
Tả Minh Nhiên nhíu nhíu mày.
Vì là một vai phụ không quan trọng, lý do tại sao lại kết hôn và ly hôn của Tả Minh Nhiên, trong sách không có giải thích gì thêm. Nhưng cho dù không nói rõ, từ thái độ hiện tại của đối phương cũng không khó đoán được cái gọi là hòa thuận vợ chồng có bao nhiêu buồn cười.
Người đàn ông hiển nhiên không có ý định vướng bận quá nhiều về vấn đề này, sau khi xác nhận Tả Minh Nhiên không có kế hoạch ly hôn, người đàn ông đứng dậy, cầm lấy áo vest để ở lưng ghế sofa lên, vừa đi ra ngoài vừa nói: “Những chuyện thế này, lần sau trực tiếp đi gặp luật sư.”
Tả Minh Nhiên: "Hả?"
Vóc dáng người đàn ông rất cao, Tả Minh Nhiên ngẩng đầu theo động tác đứng dậy của anh, nghe thấy câu như thế, tự bản thân cũng ý thức được đối phương có ngụ ý bản thân anh không muốn bị chuyện thế này quấy rầy.
Hoặc là nói thu hút sự chú ý của anh.
Cách nghĩ như thế đột nhiên xuất hiện ăn khớp với bộ “Tổng giám đốc cách vách yêu tôi”.
Cánh cửa trước mặt đóng lại "rầm" một tiếng, Tả Minh Nhiên lại ngồi yên thêm một lúc, mới chuyển ánh mắt sâu xa nhìn vào bể cá.
Bút máy đã chìm đến đáy nước, năm sáu con cá chạy qua vẫy đuôi, dường như không để ý đến vật ngoại lai này. Bể cá rất lớn, Tả Minh Nhiên đánh giá tỉ lệ, phát hiện chỉ có hai cách để làm, một là cô không nhảy thiệt, hai là cô chúi đầu xuống tìm.
Thật giả gì cũng không có thể.
Tả Minh Nhiên thở dài một hơi, ngồi xuống ghế sofa.
là quyển tiểu thuyết bạn tốt giới thiệu cho cô, lời giới thiệu của An Lợi là một cái hố, Tả Minh Nhiên nhịn không được, đọc ngay tại chỗ, xem cho đến kết cục, mới phát hiện đã đến lúc phải giao bản thảo.ọng>
Nhớ lại cốt truyện trong cuốn sách, đầu Tả Minh Nhiên như muốn nổ tung.
Làm vật hi sinh nữ phụ, quan hệ giữa Tả Minh Nhiên và nữ chính, dùng một câu để miêu tả chính là --- chúng ta vốn vô duyên, nhưng toàn bộ đều liên quan đến tra nam.
Nữ chính Ân Như Tâm, kiếp trước bị tra nam lừa gạt, bị bán đứng □□, thậm chí trên lưng còn phải đeo thêm khoản nợ hàng trăm ngàn, cuối cùng bệnh chết trong tù. Sau khi được trọng sinh, hai mắt Ân Như Tâm như được đánh bóng, không chỉ phân rõ giới hạn với tra nam, lại còn quen biết với nam chính đẹp trai nhiều tiền, hai người một đường công khai, vừa giải quyết tra nam cực phẩm vừa rải cẩu lương, kết cục cuối cùng là happy ending.
(*) Chỗ □□ này là raw y chang vậy luôn nha.
Mà vật hi sinh nữ phụ Tả Minh Nhiên, bị tra nam lợi dụng, lại đụng chạm đến tình cảm của nữ chính ở hai đời.
Lúc Tả Minh Nhiên đọc tiểu thuyết đã nghĩ, một nữ diễn viên nổi tiếng gả vào một gia đình giàu có, có nhan sắc và tương lai vô hạn, lại ra sức gây khó dễ cho nữ chính, đến cùng là ‘cô’ yêu tra nam hay là nữ chính.
Điện thoại di động đặt trên bàn đổ chuông hai lần, hai mắt Tả Minh Nhiên trống rỗng cầm lấy điện thoại di động, mở khóa vân tay, lập tức có vài tin nhắn đến.
“Nhiên Nhiên, Yến Vân Dương không dễ chọc đâu, em có thể không nghĩ về vấn đề này nữa không?”
“Nhiên Nhiên, anh biết em không thích anh ta, nhưng hai người vừa mới kết hôn, bây giờ mà lại ly hôn, chắc