Chương 48: Cảnh sát
Edit: Bon siêng năng
Beta: Chị Mây
Truyện được edit bởi Bonnie. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Số lượng tin tức quá nhiều, trong chốc lát Tả Minh Nhiên không kịp phản ứng, nhìn thẻ nhớ trong tay Ân Như Tâm ngơ ngác hỏi: "Cái gì?"
Lại nói tiếp quả thật Phạm Chân Chân rất xui xẻo, mưa lớn như vậy, các cameraman khác đều cất hết máy quay, chỉ có cameraman của cô ta là người trẻ tuổi trong túi có cất một chiếc máy ảnh SLR nhỏ, anh ta nói mình chưa từng gặp tình huống này bao giờ nên cả đoạn đường đi dù mưa rơi lớn thế nào cũng không dập tắt được sự nhiệt tình của anh ta.
Lúc Phạm Chân Chân đẩy Tả Minh Nhiên xuống, anh Phương, cũng chính là cameraman của Tả Minh Nhiên, đang chỉnh vị trí làm nhiệm vụ, máy quay cũng quay về phía anh Phương chỉ, vừa vặn quay lại toàn bộ mọi việc.
Ân Như Tâm phản ứng nhanh nhất, thừa dịp mọi người còn đang ngẩn người, chộp lấy máy quay tháo thẻ nhớ trong đó ra.
Quần áo trên người đều bị ướt đẫm, lại lăn lộn trên đá một hồi, ngoại trừ khuôn mặt được xem là sạch sẽ, những nơi khác đều thấm đẫm nước bùn. Dù Tả Minh Nhiên không có bệnh thích sạch sẽ cũng không chịu nổi.
Ân Như Tâm đưa thẻ nhớ cho cô, giọng điệu thản nhiên nói: "Tôi nghĩ nó sẽ có ích với cô."
Tả Minh Nhiên cũng không khách sáo, gật đầu với cô ấy: "Cảm ơn."
Ân Như Tâm mấp máy miệng, làm như vô ý: "Không cần cảm ơn, tôi đang giúp bản thân thôi."
Truyện được edit bởi Bonnie. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bên ngoài Ân Như Tâm và Phạm Chân Chân và bạn bè nhưng trên thực tế, Phạm Chân Chân ghen ghét cô giành vị trí center trong chương trình tuyển chọn, ngoài sáng trong tối giành không ít tài nguyên của cô, thậm chí có mấy lần cố ý hạ độc thủ muốn cô thân bại danh liệt. Mặc dù được trùng sinh nhưng không có bối cảnh nâng đỡ, đối phó với thiên kim nhà giàu Phạm Chân Chân cô vẫn phải cẩn thận đối phó. Nếu hiện tại có một phương pháp có thể xoá bỏ tai hoạ về sau, cô rất sẵn lòng cho Tả Minh Nhiên cái thẻ nhớ này.
May mắn Tả Minh Nhiên không biết ý tưởng bây giờ của Ân Như Tâm, nếu không cô sẽ túm lấy vai Ân Như Tâm mà lắc, cô đâu chỉ được trùng sinh, cô còn có ánh sáng của nhân vật chính, cả thế giới này không ai có thể đối xử với cô như vậy!
Mưa to vẫn chưa có dấu hiệu ngừng lại, nhìn từ cửa hang, toàn bộ ngọn núi đều bị che phủ trong mưa gió, Tả Minh Nhiên nhìn xuống dưới, dốc tuy đứng nhưng nhìn kỹ chỉ dài khoảng hai ba mươi mét, phía dưới thông đi đâu, nhưng dựa vào suy nghĩ bảo đảm của ekip chương trình, cho dù chuẩn bị thiết bị bảo hộ, nơi làm nhiệm vụ cũng sẽ không quá nguy hiểm, cùng lắm nhìn qua thấy nguy hiểm thôi.
Sau khi Phạm Chân Chân thấy bọn họ đi vào thì không nói một lời, bên ngoài mưa to, cô ta muốn đi cũng không được, mà bên ngoài đều thấy cô ta ác độc đẩy người xuống núi, cho nên dù hang động chỉ lớn hơn bàn tay, Phạm Chân Chân vẫn chọn nơi không có ai ngồi một mình.
Tả Minh Nhiên cầm thẻ nhớ, lấy điện thoại anh Phương gọi xuống núi, nói tình trạng hiện tại cho An Kỳ, bảo cô nàng nói với Thời Song Hạ.
Cô không phải là thánh mẫu Mary Sue, không biết lấy ơn báo oán, mặc kệ là từ đây lăn xuống núi sẽ chết hay bị thương, ý định muốn giết cô của Phạm Chân Chân đã quá rõ ràng, nếu không phải mấy người Ân Như Tâm đến kịp và trên người cô không có thiết bị để liên lạc với bên ngoài, tình hình cuối cùng thế nào ai biết được. Nếu đối phương đã ra tay, cô còn có thể thoải mái, thả lỏng tinh thần tha thứ cho cô ta, cái đó không gọi là hiền lành mà là không có não.
Mọi việc kế tiếp phát triển không khác nguyên tác bao nhiêu, hai tổ mất liên lạc không lâu sau tìm được người khác, liên lạc được với tổ đạo diễn dưới chân núi, ngoại trừ một cameraman xui xẻo bị trẹo chân và Tả Minh Nhiên, những người khác đều không bị thương, còn lại chỉ cần chờ đội cứu hộ đến cứu người là được.
Đã xác định được vị trí, nhân viên cứu hộ đến rất nhanh, vì trước khi đi có tin báo có hai người bị thương nên đội cứu hộ mạng theo hai cáng cứu thương.
Tui nói việc lăn xuống sườn núi có vẻ đáng sợ nhưng sau khi tỉnh lại cũng chỉ bị trầy da đôi chút. Không ảnh hưởng việc đi bộ, Tả Minh Nhiên từ chối lên cáng cứu thương, cùng mọi người đi xuống chân núi. Nhưng lúc gần đến chân núi, Ân Như Tâm nói nhỏ với cô mấy câu, sau đó Tả Minh Nhiên ngoan ngoãn lên cáng hưởng thụ đãi ngộ được nâng ra ngoài.
Nơi dựng trại đã bị phóng viên bao vây, tin tức chương trình thực tế khiến khách mời bị vây trên núi chỉ trong nửa giờ đã lên hot search, cho dù ekip chương trình có cố gắng ánh đè tin tức cũng không trốn khỏi mắt nhiều người, việc bọn họ quay ở đây có không ít người biết, ngăn được một người nhưng không ngăn được người thứ hai, hơn nữa còn Tả Minh Nhiên đang đứng nơi đầu sóng ngọn gió, phóng viên nghe được tin tức này quả thật muốn chiếm luôn ngọn núi.
Tả Minh Nhiên đã diễn là diễn cho đến cùng, lúc bị đưa lên xe cứu thương, đèn flash của máy ảnh gần như khiến cô mù mắt.
Có người tìm được khe hở muốn hỏi Tả Minh Nhiên, nhưng hai mắt cô nhắm nghiền, dáng vẻ bị thương nặng nề không muốn nói nhiều. Khó khăn lắm mới chen vào được, phóng viên đang muốn hỏi, đột nhiên nghe được tiếng gào thét kinh hãi, ngay sau đó những đồng nghiệp sau lưng đang chen lấn dường như thấy tin gì hot hơn, nháo nhào bỏ bên này chạy sang bên kia.
Phóng viên đó ngạc nhiên, do dự nên hỏi Tả Minh Nhiên tiếp hay nên chen chúc vào lớp người kia thì nghe đồng nghiệp kêu: "Mau lên, Phạm Chân Chân bị cảnh sát bắt rồi."
Vãi cành!
Phạm Chân Chân?
Phóng viên rõ ràng bị doạ sợ, nhưng bản năng nghề nghiệp vẫn nhạy hơn đầu óc, lúc kịp phản ứng, người đã chen vào lớp người.
Chậm một bước, vị trí đắc địa bị chiếm cứ, phóng viên giơ mircophone đứng phía sau, miễn cưỡng xuyên qua đầu người chồng chất nhìn thấy Phạm Chân Chân trong xe cảnh sát, khác hoàn toàn với hình tượng xinh đẹp ngọt ngào