Thẩm Tu Viễn kinh ngạc khi nhận thấy Mạnh Quân mang theo vết thương tiến vào.
Trong nguyên tác, có rất nhiều người huyết mạch Huyền Vũ hoạt động trong thành Tây Châu.
Nam chính liên tục trốn tránh đuổi giết ở Tây Châu, tăng lên tu vi, thu phục đàn em, cuối cùng liều sống liều chết lấy được thẻ vào cửa Trung Châu, mang theo đàn em tiến vào Trung Châu.
Tuy rằng Thẩm Tu Viễn tin tưởng đối phương có năng lực trở thành thiên địa cộng chủ, nhưng nhớ lại trong cốt truyện gốc, nam chính không ngừng tìm được đường sống trong chỗ chết, ít nhiều gì cũng có chút lo lắng và không đành lòng.
Vì thế y dặn dò người tổ chức "Nghịch", nếu Mạnh Quân nảy sinh xung đột với tộc Huyền Vũ, không cần giúp Huyền Vũ.
Như vậy, tổ chức "Nghịch" sẽ không giống như trong nguyên tác, biến thành một tổ chức pháo hôi đối nghịch với nam chính.
Nói không chừng chờ đến lúc nam chính trở thành thiên địa cộng chủ, bọn họ còn có thể có chút công lao (1).
(1) 从龙之功 (Tòng long chi công): ý nói những người giúp hoàng đế/ những người đứng đầu lập nghiệp.
Long ở đây là rồng, biểu tượng của đế vương, ở trong câu này chắc là chơi chữ để nói Mạnh Quân (mang huyết mạch Thanh Long).
Bởi vì tổ chức "Thuận Lòng Trời" và "Nghịch" vốn dĩ đã chẳng có quan hệ tốt, Thẩm Tu Viễn phân phó như vậy cũng không tính là vi phạm thiết lập minh chủ.
Chỉ là với những người như Minh Lâu nghiêm túc giải nghĩa, những lời này tự động kéo thêm tầng ý: "Giúp Mạnh Quân".
Cho nên, Minh Lâu mới có thể không tình nguyện mà vươn tay hỗ trợ nam chính.
Tuy nhiên, tình huống bên Tây Châu khả năng so với y nghĩ nghiêm trọng hơn nhiều.
Nam chính mới đến Tây Châu không tới nửa ngày đã bị thương.
Thẩm Tu Viễn vội vàng bảo đối phương ngồi xuống, để cánh tay ở trên bàn.
Y một bên lấy ra hòm thuốc thoa thuốc băng bó cho Mạnh Quân, một bên hỏi ở trong đầu: 【 Hệ thống, nam chính đã đi đâu? Sao lại...】
Hệ thống: 【 Thưa, nam chính đi theo dõi ngài nha.
Nhưng hắn không chỉ có không có đuổi kịp ký chủ, trên đường về còn xui xẻo gặp phải tộc nhân Huyền Vũ tu vi cao hơn hắn, cho nên mới biến chính mình thành như vậy.
】
Thẩm Tu Viễn:......
Y nâng lên đôi mắt nhìn Mạnh Quân, ánh mắt ngầm có ý khiển trách, ai ngờ Mạnh Quân cũng ở chính diện dùng ánh mắt thâm trầm nhìn y.
Sau khi chạm với ánh mắt như vậy, Mạnh Quân chớp chớp mắt trước, nhìn về phía nơi khác, lỗ tai ngoài tầm kiểm soát mà lặng lẽ đỏ lên.
Kỳ thật hắn đang nghĩ làm thế nào để mở miệng dò hỏi sư huynh.
Thế mà sư huynh ngồi gần hắn quá, cặp mắt xinh đẹp kia, thanh cao mà không yêu mị, gần như muốn nhìn thẳng vào trong lòng hắn.
Thẩm Tu Viễn lãnh đạm nói: "Ngươi đêm nay tới nơi này là có việc muốn tìm ta?"
Mạnh Quân gật đầu, lại chậm rãi chưa mở miệng.
Thời điểm mới vừa vào phòng, hắn vốn đã soạn sẵn kịch bản trong đầu.
Ai ngờ sư huynh đầu tiên làm là quan tâm tới vết thương nhẹ trên cánh tay hắn, vì thế những lời hắn tính nói, tất cả đều bị nuốt xuống.
Sau đó, hắn trầm mặc quan sát vị sư huynh đã rời đi chính mình rồi quay lại.
Đối phương thật cẩn thận lấy ra bình thuốc, cúi đầu nghiêm túc sức thuốc cho hắn, sự quan tâm trong mắt không giống giả vờ.
Mạnh Quân không muốn bản thân cẩn thận quá độ đẩy sư huynh từ bên người ra xa, cũng không muốn lại tiến hành thử sư huynh như hồi ở thành Bạch Lộ.
Vì thế hắn đứng thẳng dậy, ngữ điệu ôn hòa hỏi: "Sư huynh, ta muốn biết, huynh ở lại bên ta đến tột cùng là có ý định gì."
Nếu nói là theo mệnh lệnh của chưởng môn, sư huynh căn bản không cần theo hắn tới Tây Châu.
Từ sau sự kiện dây xích vàng lần trước, hắn nhớ lại một chút chuyện trước kia trải qua, phát hiện rằng những điều Thẩm Tu Viễn đã làm ở Thiên Linh Sơn, có rất nhiều lần đều là đang cố ý giúp hắn.
Nhưng khi đó, bọn họ rõ ràng vẫn là đối thủ cạnh tranh danh ngạch đệ tử nội môn.
Thẩm Tu Viễn không quen Mạnh Quân nhìn xuống từ trên cao như vậy mà nói với y, vì thế y cũng đứng lên, kết quả bi thương phát hiện, đối phương đã cao hơn y.
Cho dù có đứng lên, lúc y nhìn Mạnh Quân vẫn cần phải ngước lên chút.
Mạnh Quân:...
Hắn dường như biết Thẩm Tu Viễn suy nghĩ cái gì, nhẹ nhàng cười một chút, nụ cười mang theo một chút vui đùa.
【 Cảnh cáo! Cảnh cáo! Ký chủ đang gặp phải vật cản cuối cùng trên con đường "Nhận được sự tín nhiệm của nam chính", xin ký chủ cần phải đối đãi nghiêm túc, trả lời cẩn thận! Nếu ký chủ trả lời xong, không thể đạt được sự tín nhiệm hoàn toàn của nam chính, ký chủ sẽ lập tức mất đi cơ hội sống lại! 】
Thẩm Tu Viễn nghe được cái cảnh cáo "Mất đi cơ hội sống lại" lâu rồi mới thấy của hệ thống, ngực khẽ run, theo bản năng mà lui về sau hai bước.
Kết quả bị Mạnh Quân thuận thế ấn ở trên tường.
Y hơi ngẩng đầu lên, phát hiện phạm vi nhìn đến chỉ gói gọn lại có một mình Mạnh Quân.
Thật giống như nếu không nghiêm túc thành thật giãi bày những ý định của mình, nam chính sẽ không tha cho y rời đi.
Thẩm Tu Viễn ở trong lòng cảm thán, không thể không nói, gương mặt này của Mạnh Quân thật là đúng hình mẫu của một nam chính.
Mũi rất cao, đôi mắt tựa như đầm sâu đen đặc, nếu trong lòng không có tính kế gì—— tựa như như bây giờ, biểu cảm ngoài ý muốn trông có vẻ vô tội.
Hơi hơi nghiêng đầu, hứng thú dạt dào chờ y trả lời.
【 Ký chủ, lần này không có đếm ngược, phải nhớ giải thích rõ ràng với nam chính nhé! 】
Thẩm Tu Viễn thở dài, cảm xúc trên mặt lại rất bình tĩnh.
"Ta biết ngươi tới để tranh đoạt thiên địa cộng chủ.
Thành Bạch Lộ và Tây Châu chỉ là nơi trung chuyển, mục đích chân chính của ngươi là đi Trung Châu tham gia tuyển chọn do ý chí thiên địa tổ chức.
Vừa vặn, mục đích của ta cũng là thứ này."
Mạnh Quân cách y càng gần, cười như không cười nói: "Cũng là thứ này?"
Hắn biết sư huynh có rất nhiều bí mật bên mình, cho nên hắn không hỏi sư huynh vì sao sẽ biết mục đích của hắn.
Điều hắn tò mò là sư huynh vậy mà có chung một ý tưởng với hắn.
"Đúng vậy, cũng là thứ này." Thẩm Tu Viễn gật đầu, vô cùng thành khẩn nhìn vào đôi mắt đối phương, "Ta cảm thấy ngươi rất có tiềm lực, muốn lập đội cùng ngươi tiến vào tuyển chọn.
Lúc trước có chỗ còn sai sót, mong ngươi thông cảm."
Mạnh Quân "ồ" một tiếng, vẫn như cũ không có buông ra đối phương.
Trên người sư huynh rất thơm, càng tới gần càng dễ ngửi, hắn có hơi không muốn rời đi.
Sư huynh vừa rồi...là khen hắn?
Cái lý do này cũng không có cái gì không ổn cả.
Về chuyện lập đội, hắn tin tưởng chính mình trong tương lai sẽ tiến vào tuyển chọn, cho nên hoàn toàn có thể làm được.
Nhưng Mạnh Quân chung quy cảm thấy cái lý do này thiếu tình người, làm hắn có chút hơi không vui.
Muốn cùng đội với hắn là để dễ bề tiếp cận quyền thế cùng địa vị của thiên địa cộng chủ sao?
Nhưng hắn theo bản năng cảm thấy sư huynh không phải người như vậy.
Vì thế hắn tiếp tục kiên nhẫn chờ đợi, cánh môi hồng nhuận của đối phương hơi hơi mở ra, nhìn như rốt cuộc nghĩ kỹ rồi muốn nói thêm với hắn cái gì đó.
Trong lòng Thẩm Tu Viễn biết để thuyết phục người cẩn thận như nam chính, không chỉ thông hiểu mỗi lý lẽ mà còn phải rung động đến tình cảm.
Tốt nhất hơn nữa kèm thêm chút kinh nghiệm bản thân thì mới đem lại hiệu quả làm ít lợi nhiều.
Y nhẹ nhàng nói: "Mạnh Quân, cơ hội là thứ rất quan trọng.
Lần tuyển chọn thiên địa cộng chủ này, đối với ngươi mà nói là cơ hội rất tốt, ta hy vọng ngươi có thể nắm lấy.
Ta đi cùng ngươi tới Tây Châu, kỳ thật là muốn giúp ngươi trở thành thiên địa cộng chủ."
Trên khuôn mặt Mạnh Quân từ trước đến nay luôn bình tĩnh lần đầu tiên xuất hiện vẻ ngỡ ngàng.
Hắn lẩm bẩm nói: "Vì...giúp ta?"
Sư huynh vừa rồi nói lập đội, chẳng lẽ là vì giúp hắn tranh đoạt thiên địa cộng chủ?
Sao có thể đâu...
Hắn lúc đầu cảm thấy không thể tưởng tượng, nhưng có lẽ là bởi vì biểu cảm đối phương quá chân thành, Mạnh Quân dần dần lại cảm thấy cái lý do này không chê vào đâu được, không có gì để bắt bẻ hết.
Vào thời điểm tham gia đấu bán kết ở Thiên Linh Sơn, sư huynh cùng hắn phối hợp rất ăn ý.
Ban đầu hắn cho rằng, Thẩm Tu Viễn là vì lấy được danh ngạch đệ tử nội môn.
Vậy nhưng vào khoảnh khắc cuối cùng hai người tranh đoạt danh ngạch, Thẩm Tu Viễn lại cố ý nhường hắn.
Lúc ấy hắn nên nhận ra, đối phương căn bản không tính toán đoạt danh ngạch gì cả.
Lúc đấu bán kết nghiêm túc hợp tác với hắn chỉ để giúp hắn thông qua vòng bán kết, thuận lợi tiến vào thành Bạch Lộ.
Hắn nên sớm biết.
Sư huynh cực kỳ hiểu biết mục đích của hắn, vô luận là tiến vào thành Bạch Lộ, Tây Châu hoặc Trung Châu, hắn nên sớm nghĩ vậy.
Là vì giúp hắn.
Thẩm Tu Viễn thấy Mạnh Quân như suy tư gì, ánh mắt nghiêm túc, tính toán rèn sắt khi còn nóng, chèn thêm kinh nghiệm bản thân, hoàn toàn thuyết phục đối phương.
Y dựa vào trên tường, chậm rãi nói: "Ta cũng đã từng có một cơ hội rất tốt, nhưng bởi vì nguyên nhân nào đó, bỏ lỡ.
Thứ đã bỏ lỡ sẽ không quay lại."
Y diễn rất nhiều năm đều là vai phụ, cho dù nhân vật diễn tốt đến mấy thì đều không thể nổi tiếng được.
Người đại diện nói, có lẽ y thiếu một cơ hội.
Nếu có một kịch bản tốt kèm theo một thân phận vai chính, có lẽ y sẽ nổi tiếng lên.
Y lại nỗ lực mấy năm, cuối cùng nhận được một kịch bản tốt, còn thông qua thử vai có được nhân vật nam chính.
Kết quả trước khi bắt đầu quay, xuất hiện một người tài trợ cho đoàn phim, qua vài công đoạn đã thuận lợi loại y ra rồi.
"Cho nên ta hy vọng, ngươi có thể nắm lấy cơ hội thuộc về ngươi."
Ngữ khí lừa tình, chín phần hồi ức, một phần diễn xuất.
Không chỉ có vì phần quà lớn khi trùng sinh của mình, mà còn vì tương lai của nam chính và đại lục này, y đều hy vọng Mạnh Quân có thể nắm lấy cơ hội, đánh bại Huyền Vũ, trùng kiến trật tự trên đại lục này.
Đây là nguyện vọng của y.
Đam Mỹ H Văn
Mạnh Quân cúi đầu nhìn y, ôn hòa nói: "Đây là lý do của huynh?"
Thẩm Tu Viễn nhẹ nhàng gật đầu, khuôn mặt vẫn luôn lãnh đạm bình tĩnh, thế nhưng có vài phần dịu dàng thậm chí ngoan ngoãn.
Y xác thật nghĩ như vậy mà.
Lông mi dài của Mạnh Quân chớp chớp, cánh tay hơi khụy, thân thể nghiêng về phía trước, hướng gần gương mặt y, như là muốn cẩn thận cảm nhận hơi thở trên người y, lại giống như......
【 Căn cứ vào kinh nghiệm hệ thống đọc qua 800 quyển tiểu thuyết Mary Sue, này có lẽ là tình tiết muốn hun ký chủ......】 Hệ thống lặng lẽ nói tầm phào, sau đó tận chức tận trách mà đưa tin, 【Giá trị hảo cảm của nam chính +15, giá trị hảo cảm hiện tại: 60.
】
Thẩm Tu Viễn: 【...】
Hệ thống chắc đang nói giỡn với y, nam chính tuyệt đối sẽ không làm như vậy.
Nhưng không biết vì sao, y lại vô tình có chút khẩn trương, đến mức cứng đờ mà nhìn đầu ngón tay nam chính chạm phải gương mặt y, làm như không có gì mà vén vài sợi tóc, tiếp theo thả lỏng cánh tay đang giam cầm y, câu môi cười nói: "Được, vậy huynh đi theo ta."
Ta sẽ bảo vệ tốt huynh.
Thẩm Tu Viễn vơi dần cảm giác hồi hộp, nhẹ nhàng thở ra.
【 Chúc mừng ký chủ, trả lời kết thúc, vật cản được giải trừ! Ký chủ thành công được nam chính tín nhiệm, về sau có thể đi theo bên người nam chính nha! Hoàn thành nhiệm vụ, đạt được cơ hội trùng sinh, sắp tới rồi! 】
Sau khi trở về, Mạnh Quân thức trắng một đêm.
Hắn đem những chuyện liên quan tới sư huynh từ đầu tới đuôi suy nghĩ hết một lần.
Từ lúc hắn mới vào Thiên Linh Sơn làm mọi cách gây khó dễ cùng với các yêu cầu hà khắc, đến lúc sư huynh ném cho hắn một quyển tiên pháp; từ lúc gặp được tiểu sư muội, đến lần đầu gặp thần y sau khi hắn đánh bại tứ sư huynh; từ lúc hắn gặp được tiểu sư muội dưới vách đá, lại đến khi cùng với sư huynh đến vòng đấu bán kết......
Cuối cùng hồi ức dừng ở hình ảnh sư huynh bị hắn khóa ở trên giường phủ thành chủ, tóc mai hơi loạn, khuôn mặt hồng lên vì phẫn nộ, lại thẳng thắn ném xuống hai cây cỏ Thanh Tâm thảo cho hắn.
...
Trừ bỏ thời gian đầu, những chuyện sư huynh đã làm, từng việc từng việc đều là vì tốt cho hắn.
Nghĩ như vậy, ở ban đầu, hẳn là sư huynh đang khảo nghiệm hắn, thử hắn đến tột cùng có tiềm lực tranh cử thiên địa cộng chủ hay không.
Ở Thiên Linh Sơn nhiều đệ tử như vậy, sư huynh chỉ chọn một mình hắn.
Có phải cho thấy, hắn ở trong lòng sư huynh cũng không giống với những người khác hay không?
Nhưng nếu sư huynh tính toán cùng hắn một đội, về chuyện thân phận với huyết mạch, hắn cũng không thể không nói cho sư huynh.
Nếu không, sẽ có thể mang đến họa sát thân cho đối phương.
山闩セ〸尸闩ᗪ @middleofthesea_419
Thẳng đến rạng sáng, Mạnh Quân mới mơ màng có chút buồn ngủ.
Mà lúc này, bên tai Thẩm Tu Viễn lại vang lên âm thanh bí mật truyền âm.
Thuật bí mật truyền âm chỉ có tu sĩ Động Hư kỳ trở lên mới có thể sử dụng.
"Minh chủ, về đề nghị hôm qua của ngài, tại hạ vẫn cứ có chút nghi hoặc.
Bởi vậy mạo muội lấy thân phận bạn bè muốn cùng ngài