Tạ Hoàn lườm hắn một cái: “Đệ muối mặt đi bắt nạt con gái nhà người ta, lẽ nào ta cũng phải hùa theo đệ ư?”
Tạ Trì chưa bao giờ bức bối như vậy.
“Đệ có lòng tốt cứu cô ta, cô ta cắn đệ, còn nôn bẩn Truy Vân.
Đệ bắt cô ta tắm sạch Truy Vân là đã không so đo rồi, thế mà gọi là bắt nạt sao? Đệ còn bị ông già phạt gậy nữa, nghĩ thế nào cũng là đệ bị khi dễ chứ?”
Hắn nhìn Tạ Hoàn.
“Rốt cuộc huynh là ca ca của đệ hay ca ca của cô ta?”
Tạ Hoàn lắc đầu: “Nếu ca ca của nàng ta ở đây, không biết đệ có đứng nổi không nữa là.”
Tạ Trì sờ lên chóp mũi.
“Làm gì mà nói đệ như kẻ đại gian đại ác vậy, đệ có làm gì cô ta đâu.”
Tạ Hoàn đẩy một bức thư còn chưa bóc ra.
“Đây là thư thái tử phi gửi cho muội muội, đệ đưa qua đó tiện thể xin lỗi người ta, nếu không đợi người ta về phương nam, còn hiểu lầm như vậy nói không chừng thái tử phi sẽ cho là chúng ta bạc đãi nàng ấy.”
Tạ Trì ngoảnh mặt đi.
“Đệ không đi! Sau khi trở về, nếu cô ta ngang nhiên nói với tỷ tỷ mình là bị đệ bắt nạt vậy không phải ngu xuẩn thì cũng là xấu xa.
Người vừa ngu xuẩn vừa xấu xa như