"Phương pháp ăn này thật thú vị! Hơn nữa còn không hề béo một chút nào, tôi là người không thích ăn thịt dê còn cảm thấy ngon đó!""Chỗ mà đội của Tương Tương công tác tương đối thú vị, không giống tôi ở Đại Tây Bắc, cô xem trên mặt tôi bị thổi nè, nếu không phải trở về sớm, thì có lẽ tôi đã sớm già đi rồi!"Dư Tương không hề suy nghĩ kết luận: "Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy tôi rất may mắn, người gặp được ở đội công tác đều là người tốt, còn học được rất nhiều thứ cùng đồng hương, không xem như là sống uổng thời gian rồi.
"Thanh niên trí thức về nông thôn hối hận nhất là đào đất cứng lãng phí thanh xuân, Dư Tương nói như vậy, cũng là quy kết sự thay đổi của bản thân đến từ khoảng thời gian về nông thôn.
Lời này là nói cho người có lòng nghe.
Ninh Miễn nghe xong nhìn về phía Dư Tương, ánh mắt có chút dò xét chưa tiêu tán.
Dư Lộ mím môi, đáy mắt che giấu sự khinh thường: "Chị sống ở nông thôn vui vẻ thì tốt rồi, chờ chị đến đơn vị báo danh, đi làm rồi, thì mọi thứ đều đi vào quỹ đạo.
"Bùi Thừa Quang không ngừng gật đầu: "Đúng vậy, từ từ đều sẽ khôi phục lại bình thường.
"Bùi Thừa Hãn cũng vừa lòng cười, trước khi em họ cả trở về, bọn họ còn lo lắng cô trở về sẽ làm ầm ĩ, nhưng bây giờ xem ra cho dù Dư Tương nói như vậy là vì hòa hợp với tập thể, thì vẫn là thiệt tình thật lòng nghĩ như vậy, chỉ cần cô có giác ngộ tương tự, thì tương lai đều sẽ tốt.
Dư Tương không tiếp nói về công việc, bây giờ cô không thể nói chuyện thi đậu đại học, giả vờ phụ họa công việc chính là nói dối, cho nên rất nhanh đã nói sang chuyện khác hỏi bây giờ Yến Thành có nơi nào thú vị.
Trong mắt Dư Lộ hiện lên vẻ hiểu rõ.
Khi kết thúc buổi tụ họp tiệc nướng thì sắc trời đã tối, ánh trăng lên cao, mọi người chia ba chia hai thành nhóm đi về nhà, đều ở cùng một đại viện, ai cũng không lo lắng người nào sẽ đi lạc.
Khi Ninh Miễn về đến nhà bà cụ Ninh vẫn còn chưa ngủ, ngồi ở phòng sách chơi đánh cờ với ông cụ, khứu giác của bà rất nhạy, cười hỏi: "Hôm nay chơi có vui không? Vẫn là đứa nhỏ Duệ Quân này hoạt bát, nghĩ ra được toàn là ý kiến hay, bình thường có ai ăn nhậu chơi bời mà có thể kêu con đi ra ngoài lâu như vậy?"Ninh Miễn sờ sờ cái mũi: "Bà nội, có phải mùi trên người con nồng