Sau khi Lục Chiết đi rồi, Tô Từ tiếp tục ngủ bù, lúc tỉnh dậy đã là giữa trưa.
Nhìn người phục vụ đưa cơm trưa tới, Tô Từ mới biết Lục Chiết đã sớm gọi cơm cho cô.
Phi, tiểu đáng thương thật là cẩn thận.
Tô Từ còn nhớ người đại diện đã gặp được hôm qua, cô tìm danh thiếp đối phương cho cô, gọi điện thoại đến.
Cũng không biết có người nghe máy hay không.
Nhưng mà, điện thoại mới vang lên hai tiếng, thật nhanh đã có người bắt.
Xem ra đối phương còn chưa gặm củ tỏi.
Tô Từ có chút vui vẻ, cô nhắm mắt lại, phát hiện mình nhận được một khối kẹo bông gòn kim sắc, hẳn là đến từ người đại diện kia.
Lúc trước Lục Chiết đã ăn hai khối kẹo bông gòn kim sắc, một khối là lúc cô cứu Lý Nhiễm, một khối là lúc cô cứu cậu bé ở trung tâm mua sắm.
Trong khoảng thời gian này cô có quan sát, lúc trước khi Lục Chiết đi bộ, một chân sẽ có chút không ổn định.
Lúc đi chậm không nhìn được rõ ràng, nhưng lúc đi nhanh là có thể nhìn ra vấn đề.
Nhưng hai ngày này, cô phát hiện chân Lục Chiết giống như đã tốt hơn một chút, ít nhất cô không có thấy hắn đi đường sẽ bị té ngã.
Tô Từ tò mò, không biết Lục Chiết muốn ăn bao nhiêu khối kẹo bông gòn kim sắc mới có thể khỏi hẳn.
Ở đầu bên kia của điện thoại, ngữ khí của người đại diện có chút nóng nảy: "Là ai vậy?"
Tô Từ không nhanh không chậm trả lời: "Hứa tiên sinh, ngày hôm qua anh có cho tôi danh thiếp."
Nghe được là thanh âm của Tô Từ, Hứa Đa - người đại diện ở đầu bên kia của điện thoại lập tức phản ứng: "Là em sao." Trong giọng nói của anh ta nhiều thêm vài phần vui sướng.
Anh ta rốt cuộc cũng chờ được lúc thiếu nữ gọi điện cho anh.
"Em là có ý muốn vào công ty của bọn anh sao?" Hứa Đa hỏi cô.
"Tôi muốn biết thêm quảng cáo mà anh nói.
Đó là quảng cáo gì, còn có thù lao là bao nhiêu.
Chuyện gia nhập công ty, tôi còn chưa quyết định." Hiện tại cô cần tiền, nếu cơ hội kiếm tiền đưa tới trước mặt, cô không lý gì lại vứt đi.
Nếu là tiểu nghệ sĩ khác không biết tốt xấu thế này, Hứa Đa đã sớm cúp điện thoại.
Nhưng mà Tô Từ không giống, cô không chỉ có điều kiện cực tốt, lại còn có duyên với hắn.
Hứa Đa rất tin [1] phong thuỷ mệnh lý.
Đêm qua bạn anh ta rủ anh ta ra ngoài uống rượu, nhưng anh ta cự tuyệt, mà nguyên nhân cự tuyệt lại là Tô Từ.
Trước kia, mỗi ngày anh ta uống rượu là bởi vì công việc xảy ra vấn đề, còn bị đối thủ một mất một còn bỏ đá xuống giếng.
Nhưng khi gặp được Tô Từ, Hứa Đa liền biết cơ hội bản thân xoay người đã tới, nơi nào sẽ còn muốn đi uống rượu giải sầu.
Cho nên, ngày hôm qua anh ta mới cự tuyệt lời mời của bạn anh ta.
Thẳng đến sáng nay, anh ta nhận được điện thoại, tối hôm qua bạn anh ta bởi vì say rượu lái xe, đã xảy ra tai nạn xe cộ rất nghiêm trọng.
Một chân dập nát, gãy xương, về sau còn có khả năng sẽ bị què.
Hơn nữa, trên người còn bị gãy ba đoạn xương sườn, não bộ chịu va chạm nghiêm trọng.
Trải qua một đêm, bác sĩ mới đem người từ quỷ môn quan kéo về.
Khi thay bằng hữu thương tâm, đồng thời, Hứa Đa nghĩ lại mà sợ, cả người đổ mồ hôi lạnh.
Tối hôm qua, nếu anh ta ra ngoài uống rượu, người trên xe khẳng định sẽ có anh ta, nói không chừng anh ta sẽ bị tai nạn xe cộ mà chết.
Tuy rằng rất vô lý, nhưng mạc danh anh ta lại cảm thấy bởi vì nhờ thiếu nữ này, anh ta mới không chết.
Nghĩ như vậy, thái độ của Hứa Đa đối với Tô Từ lại càng thêm hòa hoãn: "Là một cái quảng cáo đồ uống, khách hàng muốn tìm gương mặt xinh đẹp mới.
Ngày mai em có thời gian đến đây thử kính không?"
Tô Từ cũng không phát hiện thái độ của người đại diện đối với cô đã biến hóa: "Anh gửi địa chỉ thử kính đến cho tôi đi."
Hứa Đa nơi nào lại không đáp ứng.
* * *
Ngày hôm sau, sau khi thi đấu xong, Lục Chiết không cùng đội rời đi, mà là đề nghị ở lại hai ngày.
Triệu Ưu Ưu cảm thấy nguyên nhân Lục Chiết ở lại nhất định là vì người kia ở trong phòng hắn, trong lòng cô ta một trận không thoải mái.
Cô ta muốn biết, thiếu nữ trong phòng Lục Chiết trông như thế nào, rốt cuộc là ai.
Rõ ràng đời trước, trước khi hắn chết, hắn đều là một thân một mình, căn bản không có tiếp xúc nhiều với thiếu nữ nào khác.
Lúc Lục Chiết trở lại khách sạn, Tô Từ đã thay xong quần áo.
Cô nhờ Lục Chiết cùng cô đi thử kính.
Đi vào nơi thử kính, Hứa Đa sớm đã chờ đợi ở cửa.
Tô Từ phát hiện, người đại diện này thực thích mặc quần áo màu xanh lục.
Ngày hôm qua là xanh lục đậm, hôm nay là một bộ tây trang xanh lục bạc hà, ngay cả vớ cũng