Cô duỗi tay qua, lật ngược tay trái nhỏ bé của Chân Thiên Tài, chỉ thấy giá trị sinh mệnh trên cổ tay em ấy là sáu ô vuông màu vàng, cũng chính là còn sáu mươi năm tuổi thọ.
Tô Từ cười.
"Sẽ không." Tô Từ sờ đầu cậu bé: "Em sẽ không chết."
Đôi mắt Chân Thiên Tài tròn tròn, nghi hoặc mà nhìn cô.
"Em biết chị là ai sao?" Tô Từ hỏi em ấy.
Chân Thiên Tài lại lắc đầu.
"Chị là thiên sứ." Tô Từ cười khanh khách mà nhìn em ấy: "Thiên sứ tỷ tỷ xinh đẹp nói cho em biết, em sẽ không chết, em sẽ sống thật lâu thật lâu."
Chân Thiên Tài mở to hai mắt, đôi mắt nhỏ lấp lánh, cao hứng lại không thể tin được.
Tô Từ vươn ngón tay ra: "Thiên sứ sẽ không nói dối, nếu em không tin, chị cùng em ngoéo tay."
Chân Thiên Tài hơi run run mà vươn đầu ngón tay nhỏ của mình ra, móc ngoéo với ngón tay của Tô Từ.
Tô Từ ngoéo chặt ngón tay nhỏ của em ấy: "Tiểu Thiên Tài sẽ có thể sống thật lâu thật lâu, sẽ cùng những bạn nhỏ khác sống lâu như nhau, cho nên, em sẽ có thể làm rất nhiều việc em muốn làm, không cần lo lắng sẽ chết."
Một đôi mắt to của Chân Thiên Tài như ngôi sao nhỏ, sáng lên, em ấy dùng sức gật đầu: "Vâng."
Thiên sứ tỷ tỷ nói cậu sẽ không chết.
Tô Từ cảm thấy cậu bé nhỏ này thật quá dễ dỗ, nếu là Lục Chiết cũng dễ dỗ như vậy, lúc cô cầu hôn hôn liền thuận tiện hơn nhiều.
Cô đi ra ngoài, vừa lúc thấy Lục Chiết tới tìm mình.
"Cô về phòng lấy vali, đợi lát nữa chúng ta đến đồn công an một chuyến, xử lý giấy chứng nhận thân phận của cô." Cô nhi dựa vào giấy chứng minh trong cô nhi viện, sau khi thành niên có thể đến đồn công an làm giấy chứng nhận thân phận.
Vừa rồi hắn xin viện trưởng, giúp hắn chuẩn bị một phần chứng minh.
"Chúng ta phải đi về sao?" Tô Từ hỏi hắn.
"Ừ, xong xuôi chúng ta liền trở về." Tiệm cơm bên kia của Phúc béo còn có việc, không thể trì hoãn lâu thêm.
Trong xe.
Tô Từ kéo cửa xe xuống, nhìn từng khuôn mặt nhỏ hồn nhiên bên ngoài, bọn họ dùng sức vẫy tay nói hẹn gặp lại với cô, đặc biệt là Chân Thiên Tài, tiểu gia hỏa đứng phía sau mấy bạn nhỏ khác, cười đến thẹn thùng, em ấy cùng cô nói: "Thiên sứ tỷ tỷ hẹn gặp lại."
Tô Từ cười, củ cải nhỏ này thật đáng yêu, hy vọng bọn họ có thể vui vẻ mà lớn lên.
Lúc đến đồn công an, phụ trách đón tiếp chính là một nữ cảnh sát, đối phương để Tô Từ điền tư liệu cùng đưa ra ảnh chụp.
Cuối cùng, Tô Từ lưu lại địa chỉ mà mình cùng Lục Chiết đang ở, chờ giấy chứng nhận thân phận xử lý xong, đồn công an sẽ gửi giấy chứng nhận thân phận cho cô.
Chờ Tô Từ bọn họ rời đi, nữ cảnh sát nhìn ảnh chụp của thiếu nữ, cảm thấy như là từng gặp qua ở nơi nào đó.
"Tại sao em lại cầm ảnh chụp của người ta mà nhìn chằm chằm như vậy? Có vấn đề gì sao?" Nam cảnh sát bên cạnh dùng khuỷu tay chạm vào nữ cảnh sát: "Bất quá, thiếu nữ này lớn lên thật xinh đẹp, giống như đã từng gặp qua ở đâu đó."
"Anh cũng cảm thấy quen thuộc?" Nữ cảnh sát hỏi anh.
"Thiếu nữ xinh đẹp như vậy, nếu anh đã thấy hẳn là sẽ không quên." Nam cảnh sát chính mình cũng không nhớ được: "Thôi, đừng nghĩ nữa, nhanh chóng làm việc đi."
Nữ cảnh sát đem ảnh chụp cất kỹ.
Khi chuẩn bị ghi vào tư liệu, ánh mắt cô ấy dừng trên tên vừa rồi thiếu nữ đã điền lên.
Tô Từ?
Nữ cảnh sát nhíu mày, đột nhiên, cô ấy cầm lấy ảnh chụp đứng lên, nhớ rõ chính mình từng gặp qua thiếu nữ này ở nơi nào.
Đây chính là thiên kim Tô gia muốn tìm!
Trên đường trở về, Tô Từ nhận được điện thoại của người đại diện Hứa Đa, đối phương hỏi cô có nguyện ý nhận một tiết mục mỹ thực hay không, chỉ cần tham gia mùa thứ ba.
Trong nước có rất ít tiết mục mỹ thực, hơn nữa đều không có cái nào hot.
Tiết mục này phí đầu tư cũng thấp, chỉ là loại chế tác nhỏ.
Trong tiết mục có một vị khách quý chơi bài lớn, rời khỏi tiết mục, đạo diễn là bằng hữu anh ta, tìm anh ta hỏi có người nào thích hợp hay không, anh ta liền nghĩ tới Tô Từ đầu tiên.
Hứa Đa nhìn ra được, Tô Từ cần tiền.
Mà lần này đề cử cô, xem như là lấy lòng, anh ta là thành tâm muốn đào Tô Từ.
Tô Từ nghe đầu bên kia của điện thoại giới thiệu một phen, lại nhìn thiếu niên bên cạnh đang nhắm mắt dưỡng thần, đồng ý.
Tiết mục mỹ thực cũng khá tốt, có thể ăn lại có thể kiếm tiền nuôi Lục Chiết, cô đương nhiên nguyện ý tham gia.
* * *
Tô gia.
Hôm nay Tần Thi Yên không có thông bào, cố ý tới Tô gia vấn an Tô mẫu: "Dì Tô, đây là vừa rồi cháu tự mình làm, dì nếm thử xem." Cô giao chiếc hộp mình mang theo cho bà Hoa.
Cô cũng coi như là từ nhỏ lớn lên ở Tô gia, nhưng trước kia cô đi chính là cửa sau của Tô