"Nhà của chúng ta kỳ thực cũng có một công ty truyền thông.
Nếu con muốn chơi đùa trong giới giải trí, nói cho anh trai con, bảo anh trai con an bài người cho con.
Người đại diện, trợ lý, hay vệ sĩ, một người cũng không thể thiếu." Tô mẫu nói.
"Nhà của chúng ta cũng có công ty điện ảnh sao?" Tô Từ có chút tò mò: "Là chỗ nào ạ?"
"Hình như gọi là công ty Sáng Thần." Tô mẫu cũng không hay chú ý đến chuyện tập đoàn.
Tô Từ chớp mắt, công ty Sáng Thần trước kia Hứa Đa từng nhắc tới với cô, nguyên lai chính là của nhà cô sao?
"Tạm thời không cần làm phiền anh trai an bài người, con chỉ đi ghi hình cho một cái tiết mục nhỏ mà thôi." Có vào giới giải trí hay không, cô còn chưa nghĩ tốt.
Tô Từ không có tâm dốc sức làm nên sự nghiệp ở giới giải trí.
Trước kia làm cô vừa lòng chính là giới giải trí kiếm được nhiều tiền, còn có, mỗi ngày cô đều thu được lời khen và cầu vồng thí của fans.
Người có được thịnh thế mỹ nhan như cô, nên được khen mỗi ngày nha.
Sau khi biết Tô mẫu không có ý kiến, Tô Từ gọi điện báo lại cho Hứa Đa, hỏi thời gian và địa điểm.
Ban đêm, Tô Từ nói cho Lục Chiết, cô muốn đi thu một tiết mục: "Là một tiếc mục phát sóng trực tiếp trên mạng, anh sẽ xem sao?"
Hứa Đa nói cho cô, tiết mục phải thu chính là một tiết mục mỹ thực phát sóng trực tiếp.
So với loại hình [1] cạnh kỹ và làm nhiệm vụ, Tô Từ cảm thấy tiết mục mỹ thực quả thực quá đơn giản, nhẹ nhàng.
Tô Từ hỏi xong, giây tiếp theo, cô lập tức sửa miệng: "Anh nhất định phải xem.
Nếu bỏ lỡ thời gian xem, anh phải xem bản thu lại."
Lục Chiết cong môi: "Ừ."
Tô Từ ghé vào giường, từ trong video cô thấy được trên người Lục Chiết mặc một kiện áo ngủ màu xanh biển làm bằng tơ tằm, cổ áo cởi ra hai nút, lộ ra chiếc cổ trắng lạnh của hắn, còn có hầu kết đột nhiên hiện lên.
Cô nhìn thế nào, cũng thích thế nấy.
Đuôi mắt nhẹ cong, trong mắt Tô Từ ẩn giấu ý xấu: "Lục Chiết, anh lại cởi thêm mấy cái cúc áo ra đi."
Lục Chiết không rõ nguyên do nhìn về phía cô.
Thiếu nữ biến thành tiểu lưu manh.
Nếu tai thỏ còn ở đó, nhất định sẽ là một con thỏ lưu manh.
Ánh mắt cô lấp lánh nhìn Lục Chiết: "Để em nhìn cơ bụng của anh."
Lục Chiết sâu kín liếc nhìn Tô Từ một cái.
Xem ra, cô đã quên chuyện hôm qua bị niết tai thỏ, điển hình vết sẹo lành liền quên đau: "Ngủ đi."
Tô Từ rất thông minh, cô đương nhiên biết Lục Chiết sẽ không cho cô xem.
Cô đưa ra chỉ để cho hắn chuẩn bị tâm lý trước thôi, chờ cô nhắc lại vài lần, từng bước một thử, điểm mấu chốt của hắn liền sẽ hạ thấp.
Hắn rồi cũng sẽ cho cô xem.
Thiếu nữ đánh bàn tính như một con hồ ly xấu xa giảo hoạt, toàn nghĩ muốn câu lấy Lục Chiết làm chuyện xấu.
* * *
Hôm nay thu tiết mục, Tô Từ thay váy đẹp, ngồi xe đi vào nơi thu máy.
Tiết mục mỹ thực đã phát sóng ba mùa, thành tích bình thường, hưởng ứng giống nhau.
Năm vị khách quý nếu không phải minh tinh tuyến ba thì chính là [2] võng hồng, căn bản không có lưu lượng gì.
Gần đây tổ tiết mục kéo đến một nhà tài trợ lớn, cho nên đạo diễn tạm thời mời tới thêm một tiểu hoa đán tương đối có danh tiếng gần đây.
Mà trước đó có một vị võng hồng chơi tính tình rời khỏi chương trình, nên vị trí khách quý này liền rơi vào tay Tô Từ.
Hôm nay Hứa Đa rảnh, anh ta đã sớm chờ Tô Từ ở nơi thu hình.
Một đoạn thời gian không gặp, Hứa Đa phát hiện khuôn mặt nhỏ trắng nõn của Tô Từ cơ hồ nộn đến có thể véo ra nước, càng thêm tinh xảo xinh đẹp.
Cho dù lát nữa đến lúc thu tiết mục cô ngồi bất động, cũng làm người không thể dời mắt được.
Hôm nay Hứa Đa vẫn mặc một thân màu xanh lục.
Khác trước kia chính là, màu xanh lục của hắn xanh đến tương đối có trình tự.
Trên người là một kiện tây trang màu bạc hà, dưới thân là một cái quần dài màu xanh non, trừ bỏ giày là màu trắng, ngay cả vớ cũng là màu xanh lục chói lóa.
Tô Từ cảm thấy, khẳng định là anh ta biết diện mạo mình bình thường, không đủ xuất chúng, nên mới sẽ thường xuyên mặc một thân màu xanh lục, dùng màu trang phục cướp đoạt sự chú ý của người khác.
"Gương mặt này của em ngay cả trang