Buổi tối, vào khoảng 8 giờ Thẩm Tiện nhận được điện thoại của Giang Hi, vừa bắt máy liền nghe được tiếng nhạc đinh tai nhức óc từ điện thoại truyền đến, "Tiểu Hi, em đang ở đâu vậy? Sao ồn ào quá?".
"Chị, hôm nay là sinh nhật em, em cùng bạn đang ở quán bar, chị cũng đến đây tham gia đi".
Giọng Giang Hi lè nhè, hiển nhiên là uống không ít rượu.
Thẩm Tiện hơi nhăn mày hỏi: "Em uống bao nhiêu rồi? Em ở đâu? Tôi đi qua tìm em".
Thẩm Tiện hơi không yên tâm Giang Hi, hiện tại là buổi tối, một đứa con gái như em ấy ở quán bar không được an toàn.
"Thanh Hàn, tôi ra ngoài một chuyến, hình như Tiểu Hi uống nhiều, sau khi đưa em ấy về tôi liền về nhà".
Thẩm Tiện nói với Lâm Thanh Hàn đang ngồi trên sô pha xem TV.
"Ừ, chị cũng chú ý an toàn của bản thân".
Lâm Thanh Hàn không nhìn Thẩm Tiện, còn thuận tay chuyển kênh.
Thẩm Tiện thấy Lâm Thanh Hàn không nói gì nữa, cầm chìa khóa xe, bước nhanh ra ngoài.
Lâm Thanh Hàn ngồi trên sô pha nắm chặt điều khiển trong tay, thật ra vừa rồi từ lúc Thẩm Tiện bắt máy cô đã không biết trong TV đang chiếu cái gì, tất cả sự chú ý đều bị cuộc gọi đó kéo qua.
Đặc biệt là lúc nghe được Giang Hi tìm Thẩm Tiện, Lâm Thanh Hàn cảm thấy có chút không thoải mái, nhưng mà cô và Thẩm Tiện đã ly hôn, Lâm Thanh Hàn không muốn tiếp tục truy tìm lý do bản thân không vui, bực bội chuyển mấy kênh TV, cuối cùng nhìn TV ngây người.
Lúc Thẩm Tiện đi đến quán bar mà Giang Hi nói mày liền nhíu chặt, đời trước cô không bao giờ đi quán bar, luôn cảm thấy những chỗ như này thực ồn ào, kìm chế cảm giác khó chịu trong lòng, Thẩm Tiện tìm nửa ngày mới nhìn thấy bóng dáng của Giang Hi.
Thẩm Tiện không hề trì hoãn, chen chúc đi qua sân nhảy, trong lúc đó còn có một cậu Omega nam liếc mắt đưa tình với cô, Thẩm Tiện xém chút nổi da gà, vội vàng giải thích con của cô đã sắp 4 tuổi, thật vất vả mới chen qua bọn họ đi đến chỗ Giang Hi, vừa đi đến liền thấy Giang Hi ngồi trên ghế dài, vì uống say mà nằm sấp lên bàn, xung quanh còn có sáu bảy người, có cả nam lẫn nữ.
Có một tên con trai còn đang đặt tay lên vai Giang Hi, Thẩm Tiện nhíu mày, kéo tay hắn ta ra.
"Cô là ai, dám đụng tôi?".
Tên kia thường được gọi là kẻ ngốc, là một kẻ ăn chơi buông thả có tiếng trong giới ăn chơi.
Thẩm Tiện không hề sợ hãi, nhìn thẳng hắn, "Tôi là chị của em ấy, cậu tôn trọng một chút, không được đụng em ấy".
"Cô có ý gì, mọi người đều là bạn bè với nhau, chúng tôi đều là do Tiểu Hi gọi đến ăn sinh nhật cùng em ấy, sao cô vừa đến chúng tôi liền thành người xấu rồi?".
Tên đó không phục đứng dậy.
Thẩm Tiện vươn một tay giành lấy chai rượu trong tay Giang Hi, khom lưng nói với Giang Hi, "Tiểu Hi, đừng uống, em nhìn coi em say thành cái gì, tôi đưa em về nhà".
Giang Hi đẩy tay Thẩm Tiện ra, nằm lên bàn lẩm bẩm nói: "Chị, không có việc gì, đều là người quen của em, hơn nữa, hơn nữa em không muốn về nhà, ba mẹ và anh trai em đều đang ở nước ngoài, không ai ăn mừng sinh nhật với em, em mới cùng bạn bè ra đây".
"Cô Mục đâu? Em không kêu cô ấy đến đây sao?".
Thẩm Tiện nghĩ Mục Tư Vũ là người có quan hệ tốt nhất với Giang Hi, nếu Giang Hi đãi sinh nhật, Mục Tư Vũ hẳn là phải biết đi.
Thẩm Tiện không nói đến Mục Tư Vũ còn đỡ, vừa nhắc đến Mục Tư Vũ, Giang Hi liền rơi nước mắt: "Chị ấy rất nhiều ngày không để ý đến em, chị ấy không cần em".
Thẩm Tiện nhanh chóng đứng dậy lấy khăn giấy cho Giang Hi lau nước mắt, cô không nên hỏi nhiều! Giờ hay rồi, Giang Hi hẳn là càng không muốn về nhà.
Thẩm Tiện đành phải lấy điện thoại ra, lần trước lúc ăn cơm cùng Mục Tư Vũ cô ấy có đưa Thẩm Tiện số điện thoại, chẳng qua Thẩm Tiện và Mục Tư Vũ không thân nên cũng chưa từng gọi cho cô ấy, nhưng bây giờ nhìn bộ dáng này của Giang Hi, Thẩm Tiện đánh giá, hẳn là hai chị em cãi nhau.
Cô đi xa một chút, gọi điện cho Mục Tư Vũ.
"Cô Mục, tôi là Thẩm Tiện, Tiểu Hi bây giờ đang ở quán bar, nếu cô có thời gian thì đến nhìn em ấy đi, em ấy uống rất nhiều rượu, hai người cãi nhau sao?".
Thẩm Tiện cố gắng nói to hết mức có thể, xung quanh mở nhạc thật sự quá ồn ào.
Mấy ngày nay Mục Tư Vũ cũng rất phiền muộn, ban đầu Giang Hi điên cuồng nhắn tin và điện thoại cho cô, sau đó Giang Hi lại không hề gọi cho cô nữa.
"Cô Thẩm, cô giúp tôi chăm sóc em ấy một chút, tôi lập tức chạy qua".
Mục Tư Vũ vừa nghe Giang Hi uống rất nhiều rượu liền luống cuống tay chân, gì mà để Giang Hi nhận rõ tình cảm với bản thân, tất cả đều không quan trọng, Mục Tư Vũ sợ Giang Hi xảy ra chuyện.
Không đến mười phút sau, Mục Tư Vũ liền xuất hiện ở quán bar, nhưng do cô đang ở công ty xem văn kiện, chưa kịp thay quần áo liền chạy đến, một thân áo vest có vẻ không hợp với không khí quán bar.
Mấy người bạn của Giang Hi thấy Mục Tư Vũ đến, một đám giống như rau héo mà rũ xuống, dù sao bọn họ là dựa vào ba mẹ, còn Mục Tư Vũ bây giờ lại là người cầm quyền của Mục thị.
Thẩm Tiện thấy Mục Tư Vũ đến, vội vàng nhích qua, chừa chỗ cho Mục Tư Vũ ngồi cạnh Giang Hi.
Chỉ vừa mới qua một chút thời gian, Giang Hi đã uống đến không mở nổi mắt, nằm sấp lên bàn, không biết lẩm bẩm cái gì.
Mục Tư Vũ duỗi tay, nhẹ nhàng xoa xoa đỉnh đầu Giang Hi, "Tiểu Hi, sao em uống nhiều như vậy, có thấy khó chịu không?".
Giang Hi mặc dù uống say nhưng vẫn có thể nghe ra đây là giọng của Mục Tư Vũ, hít mũi, ngẩng đầu lên, "Mục tỷ tỷ? Không phải chị không cần em sao?".
Giang Hi nói, nước mắt cũng đã chảy xuống, "Hôm nay em còn gửi tin nhắn cho chị, hôm nay là sinh nhật em, mọi năm chị đều không quên, mỗi năm chị đều là người đầu tiên chúc em sinh nhật vui vẻ, hức hức hức, hôm nay chị không thèm để ý tới Tiểu Hi, Tiểu Hi không biết mình làm sai chỗ nào, Mục tỷ tỷ đừng tức giận được không?".
Giang Hi đau đầu không chịu được, thấy Mục Tư Vũ cách bản thân không xa, dứt khoát nhào vào lòng Mục Tư Vũ, cánh tay ôm chặt cổ Mục Tư Vũ, lải nhải, không biết khóc lóc nói cái gì.
Thẩm Tiện và mấy người bạn của Giang Hi hơi xấu hổ đứng tại chỗ nhìn mắt nhau, người ta hai chị em giao lưu tình cảm, bọn họ đứng đây có vẻ dư thừa.
Mục Tư Vũ một tay ôm Giang Hi, một tay nhẹ vỗ về lưng Giang Hi, nhẹ giọng dỗ dành: "Tiểu Hi không có làm gì sai, là chị không tốt, Tiểu Hi không khóc, được không?".
Giang Hi chôn cả khuôn mặt vào lòng Mục Tư Vũ, ồm ồm nói: "Em không muốn về nhà, em muốn ngủ cùng chị".
Mục Tư Vũ thở dài đáp: "Được, em muốn gì cũng được, nhưng không thể uống nữa, nếu không buổi tối sẽ khó chịu".
Thẩm Tiện đại diện bước lên đánh vỡ xấu hổ, "Cô Mục, nếu không còn chuyện gì thì chúng tôi về trước".
Lúc này Mục Tư Vũ mới nhớ tới Thẩm Tiện và bạn bè của Giang Hi còn ở đây, "Vậy mọi người đi trước đi, cô Thẩm, hôm nay cảm ơn cô chăm sóc Tiểu Hi".
Thẩm Tiện vẫy vẫy tay nói: "Không có gì, đều là chị em với nhau, chăm sóc một chút cũng là chuyện nên làm, đúng rồi, lúc cô đi nhớ thanh toán hóa đơn".
Thẩm Tiện nhìn nhìn giá cả chỗ này, lại nhìn nhìn số rượu mà Giang Hi uống, chỉ nhiêu đó là đã hơn 100 ngàn, Mục Tư Vũ có tiền, vậy để cô ấy trả đi, cô còn phải để dành tiền cho nhóc con đi học đâu.
Mục Tư Vũ bình tĩnh Thẩm Tiện một cái, thật lâu sau mới trả lời: "Ừ".
Mục Tư Vũ cũng không phải vì Thẩm Tiện kêu cô thanh toán mà kinh ngạc, cô kinh ngạc là Thẩm Tiện nói câu chị em với nhau, cho nên, nội tâm của Thẩm Tiện thật ra là một Omega sao? Trong nhất thời, Mục Tư Vũ bị Thẩm Tiện làm cho mơ hồ.
Nhưng mà Mục Tư Vũ cũng không rảnh nghĩ nhiều, trong ngực còn đang ôm cô nhóc Tiểu Hi không an phận, Mục Tư Vũ gọi phục vụ đến thanh toán, sau đó ôm chặt Giang Hi đang lảo đảo lắc lư đứng lên.
Mục Tư Vũ có gọi tài xế theo, phía sau còn có một bảo vệ của quán bar đi theo, cô đỡ Giang Hi ngồi vào ghế sau, bản thân vòng qua phía còn lại ngồi vào xe.
Mục Tư Vũ vừa ngồi vào xe, Giang Hi đã quấn lấy cô, cô cầm ly nước ấm vừa nhờ trợ lý đi mua đặt dưới môi Giang Hi, dỗ dành nói: "Tiểu Hi uống chút nước, nếu không buổi tối sẽ đau đầu khó chịu".
Giang Hi đau