Nhóc con thấy hai người đi ra thì ngước mặt lên, lộ ra đôi mắt tròn xoe nhìn hai người, "Mẹ, sao mặt mẹ đỏ vậy?".
Nhóc con ngây thơ hỏi.
Lâm Thanh Hàn xoay người trừng Thẩm Tiện một cái, Thẩm Tiện nhún vai tỏ vẻ bản thân rất vô tội.
"Không có gì, có thể là do phòng nghỉ không mở cửa sổ nên nóng quá thôi".
Lâm Thanh Hàn giải thích, thuận tay ôm nhóc con từ trên ghế lên, "Chúng ta đến sô pha chơi, đừng làm ảnh hưởng đến công việc của mommy, được không?".
"Dạ ~".
Nhóc con kéo giọng nói.
Thẩm Tiện gọi điện thoại cho trợ lý, nhờ trợ lý đi mua trà sữa và ít bánh, sau đó mới bắt đầu làm việc.
Thẩm Tiện vội vàng làm việc, nhóc con vội vàng chơi thú bông, Lâm Thanh Hàn buồn chán ngồi trên sô pha, ánh mắt không tự chủ bị Thẩm Tiện hấp dẫn.
Thẩm Tiện đang cúi đầu nhìn văn kiện, hai bàn tay giao lại với nhau, một tay đang cầm bút như là đang tự hỏi cái gì, Lâm Thanh Hàn chỉ cảm thấy Thẩm Tiện có vẻ như xinh đẹp hơn trước kia quá nhiều, đặc biệt là bộ dạng nghiêm túc làm việc như bây giờ.
Lâm Thanh Hàn dứt khoát dựa người vào sô pha, không kiêng nể mà nhìn chằm chằm Thẩm Tiện, sau đó đột nhiên va phải một ánh mắt dịu dàng, Thẩm Tiện thoáng ngửa đầu, cười khẽ nhìn Lâm Thanh Hàn, khóe môi hơi nhếch lên, mở miệng hỏi: "Đẹp không?".
Lâm Thanh Hàn bị Thẩm Tiện bắt quả tang, hơi chột dạ ho một tiếng, nhìn nhìn nhóc con, nhóc con lúc này còn đang tập trung tinh thần chơi đồ chơi, căn bản không phát hiện cô và Thẩm Tiện đang làm cái gì, sau đó Lâm Thanh Hàn mới thoáng nhìn Thẩm Tiện, nói: "Em không có nhìn chị, chị bớt nghĩ nhiều".
Sau đó chỉ chỉ nhóc con, ý bảo Thẩm Tiện không được nói bậy.
Thẩm Tiện cười khẽ, nói nhỏ, "Ừm, chị thấy đẹp, vậy được rồi chứ".
Thẩm Tiện nhìn chằm chằm Lâm Thanh Hàn nói.
Nhóc con nghe được lời Thẩm Tiện nói như lọt vào sương mù, ngửa mặt lên hỏi: "Mommy, cái gì đẹp vậy?".
Lâm Thanh Hàn bị lời nói của nhóc con làm đỏ hai bên tai, lại trừng mắt Thẩm Tiện nhìn lần nữa, chuẩn bị nghe thử xem chị ta định giải thích với Điềm Điềm như thế nào.
Thẩm Tiện không hề hốt hoảng, cười cười nhìn Lâm Thanh Hàn vài cái, sau đó mới bắt đầu trả lời nhóc con, "Bé hồ ly nhỏ nhỏ xinh xinh trong lòng Điềm Điềm thật là xinh đẹp".
Nhóc con nghe Thẩm Tiện nói bé hồ ly của mình đáng yêu liền ngửa mặt lên cười cười, lộ ra má lúm đồng tiền, "Bé hồ ly đẹp, Điềm Điềm cũng thích".
Thẩm Tiện gật gật đầu đồng ý với nhóc con, cười nói: "Mommy cũng thích".
Chỉ là ánh mắt của Thẩm Tiện lại không nhìn về phía thú bông trong ngực nhóc con mà nhìn về phía Lâm Thanh Hàn ngồi bên cạnh.
Lâm Thanh Hàn không thèm để ý Thẩm Tiện, cúi xuống nói chuyện với con gái: "Điềm Điềm muốn ăn bánh kem không?".
"Dạ muốn, mommy cũng ăn chung".
Nhóc con không quên kêu thêm Thẩm Tiện.
Thẩm Tiện cười cười đứng dậy, đi vài bước đến bên cạnh Lâm Thanh Hàn ngồi xuống, vòng qua người Lâm Thanh Hàn sờ sờ bím tóc nhỏ của nhóc con.
Nhóc con nghiêng đầu, dựa vào người Lâm Thanh Hàn làm nũng.
Thẩm Tiện cầm phần bánh Black Forest lên ăn, mí mắt cong lên nhìn hai người bên cạnh.
Lúc Tiêu Nguyệt gõ cửa thì Thẩm Tiện và Lâm Thanh Hàn đang ngồi trên sô pha ăn bánh kem, Lâm Thanh Hàn có hơi ngại ngùng, "Hay là em với Điềm Điềm đi vào phòng nghỉ chờ một lát?".
Thẩm Tiện cười, kéo cánh tay Lâm Thanh Hàn lại, "Không cần, sau này em còn thường xuyên đến đây thăm chị mà, làm quen đi, không ảnh hưởng gì đến công việc của chị đâu".
Thẩm Tiện nói xong thì đứng dậy mở cửa cho Tiêu Nguyệt, Lâm Thanh Hàn ngồi phía sau lẩm bẩm nói: "Ai muốn thường xuyên đến thăm chị, ảo tưởng".
Tiêu Nguyệt mỉm cười chào hỏi với Lâm Thanh Hàn và Thẩm Tiện, "Chào cô Lâm, chào tiểu Thẩm tổng".
Thẩm Điềm nghe Tiêu Nguyệt gọi mình là tiểu Thẩm tổng thì thẹn thùng, dựa vào người Lâm Thanh Hàn, có chút ngại ngùng nói: "Em chào chị ~".
"Thật đáng yêu".
Tiêu Nguyệt mỉm cười nói, sau đó mới cầm văn kiện đặt lên bàn làm việc của Thẩm Tiện, chờ Thẩm Tiện phê duyệt.
Thẩm Tiện nghiêm túc lật văn kiện ra xem, nói với Tiêu Nguyệt những chỗ nên sửa lại, sau đó Tiêu Nguyệt đi ra khỏi văn phòng Thẩm Tiện.
Trước đó Lâm Thanh Hàn đã có chút tò mò, Thẩm Tiện thay đổi cái gì cũng có thể giải thích được, nhưng năng lực làm việc cũng có thể tăng lên trong thời gian ngắn như vậy? Trước đó cô vẫn luôn thắc mắc chuyện này nhưng bởi vì quan hệ của hai người khi đó có hơi xấu hổ nên cũng không hỏi gì, Lâm Thanh Hàn nghĩ bây giờ cũng đến lúc tìm thời điểm thích hợp để hỏi Thẩm Tiện làm thế nào để học được nhiều thứ như vậy?
Buổi chiều, đến giờ tan làm, Thẩm Tiện một tay ôm nhóc con, một tay nắm tay Lâm Thanh Hàn, trên mặt tràn đầy ý cười, hận không thể giới thiệu Thanh Hàn và nhóc con với tất cả mọi người một lần.
Quả nhiên không lâu sau trong group chat đã bắt đầu thảo luận:
"Giám đốc Thẩm đối xử với vợ thật là tốt, với con gái cũng tốt, đúng là hình mẫu lý tưởng".
"Khóc khóc, đáng tiếc là hoa đã có chủ".
"Hâm mộ vợ của giám đốc".
.........
Buổi tối, sau khi dỗ nhóc con ngủ rồi, Thẩm Tiện và Lâm Thanh Hàn nói nhỏ với nhau, "Thanh Hàn, thời tiết cũng bắt đầu chuyển lạnh, bên nhà mới không khí cũng sạch sẽ rồi, chúng ta kiếm thời gian dọn qua đó đi".
Lâm Thanh Hàn gật đầu đồng ý, "Ừm".
Thẩm Tiện nhích nhích lại gần ôm eo Lâm Thanh Hàn, mở miệng nói: "Chờ đến khi dọn qua nhà mới, chúng ta có thể bắt đầu cho Điềm Điềm tập ngủ một mình".
"Chị lại nói bậy, Điềm Điềm còn chưa được 4 tuổi đâu, sao có thể ngủ một mình?".
Lâm Thanh Hàn nói, ngước mắt trừng Thẩm Tiện một cái.
Thẩm Tiện cũng không tức giận, chỉ ôm người vào lòng, tiếp tục nói: "Vậy được rồi, chúng ta tiếp tục ngủ chung với Điềm Điềm".
Hơi thở ấm áp của Thẩm Tiện phả vào tai Lâm Thanh Hàn khiến lỗ tai cô ngứa ngứa.
Lâm Thanh Hàn cọ cọ lên vai Thẩm Tiện, cảm giác ngứa ngáy trên lỗ tai mới thoáng giảm xuống, nhớ đến chuyện bản thân còn thắc mắc, Lâm Thanh Hàn ngửa đầu nhìn Thẩm Tiện, mở miệng nói: "Thẩm Tiện, hỏi chị một chuyện, chị bỗng nhiên biết làm nhiều việc như vậy, còn có thể quản lý công ty rất tốt, thật sự có thể học được trong khoảng thời gian ngắn như vậy sao?".
Thẩm Tiện không nghĩ đến Lâm Thanh Hàn sẽ hỏi cô chuyện này, rũ mắt nhìn xuống người đang nằm trong lòng mình, Lâm Thanh Hàn cũng đang nhìn cô.
Thẩm Tiện suy tư một lát, cô cũng không muốn lừa Lâm Thanh Hàn, nhưng cô lại sợ chuyện này sẽ dọa đến Lâm Thanh Hàn, cũng sợ hệ thống không cho cô nói thật, Thẩm Tiện quyết định hỏi hệ thống đang giả chết trong đầu cô: "Hệ thống, tôi có thể nói rõ lai lịch của bản thân với Thanh Hàn không?".
"Xin chào ký chủ, theo quy định thì có thể, nhưng ký chủ không thể lộ ra những vấn đề liên quan đến hệ thống, bao gồm giá trị hảo cảm quyết định sinh tử của ký chủ, cũng không thể nói cho người thứ ba biết".
Thẩm Tiện thu hồi suy nghĩ, Lâm Thanh Hàn thấy cô suy nghĩ hồi lâu không nói lời nào, trong lòng có chút lo lắng.
Thẩm Tiện thoáng lùi người lại, nghiêm túc nhìn Lâm Thanh Hàn nói: "Thanh Hàn, chị muốn thẳng thắn một ít việc với em, thật ra chị nên nói với em sớm hơn, em đừng sợ".
Thấy Thẩm Tiện nghiêm túc nói chuyện như vậy, Lâm Thanh Hàn thật sự có hơi sợ, cô không khỏi ngồi thẳng người nhìn Thẩm Tiện, có chút do dự nói: "Thẩm Tiện, chị đừng làm em sợ, em đang nói chuyện đứng đắn với chị".
Thẩm Tiện nhấp môi, mở miệng nói: "Thanh Hàn, cả câu chuyện nghe có vẻ vớ vẩn, nhưng chị đảm bảo từng câu từng chữ tiếp theo đều là sự thật, thật ra chị không phải Thẩm Tiện, hoặc nói cách khác, chị không phải là Thẩm Tiện của trước đó".
Lâm Thanh Hàn vỗ nhẹ Thẩm Tiện một cái, "Đừng nói bậy, chị không phải Thẩm Tiện thì có thể là ai?".
"Nói như thế nào hử? Thật ra có thể xem như chị đến từ một thế giới song song với thế giới này, bởi vì chị tăng ca bất kể đêm ngày nên chết đột ngột, chờ đến khi chị tỉnh lại thì chị đã biến thành Thẩm Tiện trong thế giới này, mấy tháng trước, chính là cái ngày chị mua đồ ăn vặt cho Điềm Điềm nhưng em lại nghĩ là chị muốn bắt Điềm Điềm đi bán, từ ngày đó trở đi người ở trong thân thể này chính là chị, một con ma cờ bạc làm sao có thể dễ dàng thay đổi, sự thật chính là thay đổi một người".
Thẩm Tiện sợ Lâm Thanh Hàn sợ hãi, vội vàng nói tiếp: "Nhưng mà Thanh Hàn, em không cần sợ, chị không phải quỷ, bây giờ chị gọi là cái gì chị cũng không nói rõ được, tóm lại bây giờ chị coi như đã thay thế Thẩm Tiện, em yên tâm, chị sẽ không tổn thương em và Điềm Điềm".
Lâm Thanh Hàn thấy Thẩm Tiện nghiêm túc nói, cô cũng từ bỏ suy nghĩ Thẩm Tiện đang trêu chọc mình, "Chị đang nói, chị thật sự không phải Thẩm Tiện? Vậy chị là ai?".
Lúc Lâm Thanh Hàn nói chuyện, gáy đã bắt đầu chảy mồ hôi lạnh.
"Chị ở thế giới kia cũng tên là Thẩm Tiện, thân thể cũng không khác gì với thân thể này, ngay cả khuôn mặt cũng gần như giống y đúc gương mặt này, thế giới mà chúng ta đang ở, ở thế giới của chị chỉ là một quyển sách, mà em chính là nữ chính trong quyển sách kia, bởi vì chị đã đến đây, bây giờ quyển sách kia đã không còn đi theo quỹ đạo của nó rồi".
Thẩm Tiện tận lực giải thích cho dễ hiểu một chút, còn không được nhắc đến những việc có liên quan đến hệ thống.
"Chị đang nói là em, Điềm Điềm, ba mẹ, tất cả mọi người đều chỉ là nhân vật trong một quyển sách ở thế giới của chị? Chuyện này quá vớ vẩn".
Lâm Thanh Hàn lắc đầu, hiển nhiên là vẫn chưa tiếp thu được.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Ngoan Ngoãn Học Cách Làm Chồng Em
2.
Bạch Tiên Sinh, Tôi Muốn Ly Hôn
3.
Khả Trì Hạ
4.
Hợp Đồng
=====================================
"Chị nói đều là sự thật, Thanh Hàn, tuy là chuyện này nghe có vẻ không thực tế, nhưng mà chị đã xuyên qua đây, còn có cái gì là không thể, kể