Alpha trong kỳ dễ cảm sao có thể chịu đựng được dụ hoặc từ Omega của bản thân, Thẩm Tiện ngồi trong phòng khách không bao lâu liền chịu không được, chỉ đành lặng lẽ đi về phòng, lúc thì nhìn văn kiện trong máy tính, lúc thì quay qua ngắm nhìn Lâm Thanh Hàn đang ngủ.
Thẩm Tiện đánh giá thấp sự hấp dẫn của Lâm Thanh Hàn đối với bản thân, còn chưa ngồi được nửa tiếng thì Thẩm Tiện đã không còn tâm trí xem văn kiện, dứt khoát tắt máy tính đặt sang một bên, bản thân lặng lẽ từ phía sau ôm lấy Lâm Thanh Hàn, tuyến thế phía sau cổ Lâm Thanh Hàn lập tức hiện ra trước mắt Thẩm Tiện, hương hoa quế Long Tỉnh lập lờ chui vào hơi thở của Thẩm Tiện, Thẩm Tiện dứt khoát hôn nhẹ lên tuyến thể Lâm Thanh Hàn.
Tuyến thể mẫn cảm bị Thẩm Tiện ngậm vào trong miệng khiến Lâm Thanh Hàn nhíu mày, sau đó liền tỉnh lại, trong nhà chỉ có hai người, Lâm Thanh Hàn có thể không biết là ai đang quậy phá sao?
Nhẹ nhàng thở gấp, làm nũng nói: "Thẩm Tiện, không phải đã nói chị ở phòng khách sao? Đừng quậy".
Thẩm Tiện thoáng lùi về sau một ít, hai cánh tay đang ôm eo Lâm Thanh Hàn không có buông ta, nhẹ nhàng hôn lên vành tai Lâm Thanh Hàn, dụ dỗ nói: "Chị không muốn ngồi đó một mình, hơn nữa mùi hương của Thanh Hàn thật thơm".
Lâm Thanh Hàn biết mùi hương mà Thẩm Tiện nói chính là tin tức tố của cô, Lâm Thanh Hàn xấu hổ đỏ lỗ tai, nhẹ nhàng tránh ra một ít nhưng cuối cùng vẫn nằm gọn trong lòng ngực Thẩm Tiện, thấy bản thân trốn không thoát, Lâm Thanh Hàn dứt khoát quay người lại, tìm một tư thế thoải mái nằm trong ngực Thẩm Tiện, đưa tay chọt chọt mặt Thẩm Tiện, "Ôm thì được, không được làm cái khác, nghe không?".
Thẩm Tiện mỉm cười gật đầu, nụ hôn đã rơi xuống cánh môi Lâm Thanh Hàn, chóp mũi của cả hai nhẹ cọ lên nhau, Thẩm Tiện cảm thấy Thanh Hàn cũng rất thích như thế này, nhưng ngoài miệng em ấy cứ nói không cho cô làm cái này không cho cô làm cái kia.
Vài phút sau Thẩm Tiện mới lùi người về phía sau, Lâm Thanh Hàn bị Thẩm Tiện hôn đến mềm nhũn, đuôi mắt ửng hồng nằm trong ngực Thẩm Tiện thở gấp, duỗi tay đẩy đẩy Thẩm Tiện nhưng trong giọng nói lại tràn đầy ý muốn làm nũng, "Đã nói là chỉ ôm mà?".
Thẩm Tiện khẽ cười một tiếng: "Chị chưa nói đồng ý, chị rất nhớ em, Thanh Hàn".
Lâm Thanh Hàn chọt chọt cằm Thẩm Tiện, thoáng nhướng người dậy hôn lên đó, chỉ hôn một cái liền lùi lại, "Chị bớt nói ngọt, không phải em đang ở trước mặt chị sao?".
Thẩm Tiện gắt gao ôm Lâm Thanh Hàn vào ngực, nhỏ giọng nói vào bên tai Lâm Thanh Hàn: "Vậy cũng nhớ".
Lâm Thanh Hàn vốn cũng chỉ muốn trêu ghẹo Thẩm Tiện, cô cũng biết kỳ dễ cảm của Alpha khó qua, cười khẽ nói: "Được rồi, chị cứ ôm đi, dù sao, dù sao hôm nay Điềm Điềm không ở đây".
Thẩm Tiện sợ Lâm Thanh Hàn không nghỉ ngơi đủ nên không tiếp tục làm phiền, chỉ ôm người kia vào ngực, bản thân cầm điện thoại chơi, Lâm Thanh Hàn không lâu sau đã nhắm mắt ngủ.
Thẩm Tiện đang buồn chán nhìn news feed thì nhận được tin nhắn từ Tiêu Nguyệt.
Tiêu Nguyệt: Giám đốc, bên phía Cục Cảnh Sát có tin tức, Khang Hải và Lục Kiến Bạch đại khái là phải ngồi tù, còn lại Vương Kiến Huy, sau khi điều tra cậu ta đã được thả ra, có cần đuổi việc cậu ta không thưa giám đốc?
Thẩm Tiện: Liên hệ luật sư, tốt nhất là có thể làm Khang Hải và Lục Kiến Bạch phải chịu mức trừng phạt cao nhất, Vương Kiến Huy thì làm theo hợp đồng, kêu bộ nhân sự tiến hành đuổi việc đi.
Tiêu Nguyệt: Vâng giám đốc, tôi làm ngay.
Thẩm Tiện xử lý chuyện Lục Kiến Bạch xong cũng coi như nhẹ nhàng thở ra, hệ thống cũng đã nói với cô, ý thức của quyển sách này đã bị xóa bỏ hoàn toàn, bây giờ Lục Kiến Bạch đã sắp vào tù, anh ta không thể tạo thành uy hiếp đối với cô.
Nhìn Lâm Thanh Hàn đang ngủ ngon lành trong ngực mình, Thẩm Tiện thoáng cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên bờ môi Lâm Thanh Hàn.
Mãi đến hơn 4 giờ chiều Lâm Thanh Hàn nằm trong ngực Thẩm Tiện mới mơ mơ màng màng tỉnh dậy, Thẩm Tiện khẽ hôn lên khóe môi Lâm Thanh Hàn, "Nghỉ ngơi xong rồi?".
Lâm Thanh Hàn nằm trong lòng Thẩm Tiện cọ cọ, "Ừm, chị ngoan ngoãn nằm đó nghỉ ngơi, em đi giặt mấy bộ quần áo".
Lâm Thanh Hàn nói, sau đó đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.
Thẩm Tiện buông điện thoại xuống đi theo, từ phía sau ôm lấy Lâm Thanh Hàn.
Lâm Thanh Hàn cười khẽ đánh Thẩm Tiện một cái, "Làm gì vậy? Em giặt quần áo trước đã, giặt xong em quay lại ngay.
Thẩm Tiện, chị, ưm....".
Lâm Thanh Hàn còn muốn nói gì đó nhưng lại bị nụ hôn của Thẩm Tiện ngăn chặn, máy giặt còn đang xả nước, Thẩm Tiện một tay thì ôm eo Lâm Thanh Hàn, một tay thì cởi nút áo Lâm Thanh Hàn ra.
Lâm Thanh Hàn vất vả chờ đến khi Thẩm Tiện thoáng lùi về sau mới nắm chặt chiếc áo ngủ bị Thẩm Tiện cởi ra, "Chị làm gì vậy, em chuẩn bị giặt quần áo, chờ lát nữa giặt xong em quay lại".
Thẩm Tiện hôn hôn vành tai Lâm Thanh Hàn, cười nói: "Chị giúp em giặt quần áo nha, không cởi ra sao giặt được? Vừa lúc, chị cũng giặt với em".
Lâm Thanh Hàn nghe xong thì đỏ hai bên tai, sợ Thẩm Tiện thật sự muốn trêu chọc mình trong nhà vệ sinh, Lâm Thanh Hàn dứt khoát ôm cổ Thẩm Tiện, cố nén thẹn thùng nói: "Không được, về phòng".
Thẩm Tiện nhìn người trong ngực mình, đương nhiên cô biết Thanh Hàn đang thẹn thùng, Thẩm Tiện một tay ôm lấy eo Lâm Thanh Hàn, một tay luồng xuống khớp gối, trực tiếp bế Lâm Thanh Hàn lên.
Sau khi hai người xong việc thì đã hơn 8 giờ tối, Lâm Thanh Hàn mềm mại dựa vào ngực Thẩm Tiện, cô cũng không nghĩ tới tinh lực của Thẩm Tiện nhiều mức này, có thể lăn lộn cô lâu đến vậy, cả ngày nay cô cơ bản là nằm trên giường để trôi qua ngày, có rời giường cũng không được bao lâu.
Mãi cho đến ngày thứ ba thì kỳ dễ cảm của Thẩm Tiện mới xem như hoàn toàn đi qua, những công việc trong công ty phải đến 9 giờ tối cô mới xử lý xong, hạng mục video ngắn khiến Thẩm Tiện lo lắng đã tiến triển rất nhanh chóng, app thử nghiệm đã được chế tạo ra, bây giờ chỉ cần kiểm tra thêm nửa tháng là có thể đưa ra thị trường.
Thẩm Tiện đang chuẩn bị về nhà liền nhận được cuộc gọi từ Lâm Thanh Hàn, "Thẩm Tiện, đã hơn 9 giờ rồi, chị vẫn chưa về nhà sao?".
Thẩm Tiện cười nói: "Chị đang chuẩn bị về rồi, em và Điềm Điềm nghỉ ngơi trước đi, chị về nhà ngay đây".
Kể từ khi Thẩm Tiện sống lại cho đến bây giờ, công việc đã không phải là thứ quan trọng nhất đối với cô, để phòng ngừa chuyện như đời trước phát