"Liên Cảnh Hành cũng không luôn hả?"
Quý Khinh Chu lắc đầu, "Lúc Thạch Mặc và Chu Húc Thăng bị giết, Liên Cảnh Hành cách bọn họ không xa mấy."
Dư An Nghi cảm giác áp lực lớn như núi, "Em sợ em không gánh nổi kèo này đâu."
Quý Khinh Chu thấy cô chần chừ, khí thế oanh tạc Thái Lị ban nãy bay sạch trở nên mềm mỏng hơn nhiều, xem ra cô thực sự không giỏi khoản này, chỉ đành nói, "Thực sự hết cách rồi, sau khi anh bị loại thì em hãy công bố những thông tin này, một mình em không đoán được thì hợp mưu hợp sức chắc có thể đoán ra."
"Sao anh không công bố giờ luôn?" Dư An Nghi hỏi cậu, "Chúng ta hợp mưu hợp sức, nói không chừng sẽ tóm được chủ nhân bút ký ngay."
"Rất đơn giản, thứ nhất, anh không biết anh đoán có đúng không, thứ hai," Quý Khinh Chu cười cười, mang theo một tia giảo hoạt, che mic nói nhỏ với cô, "Nếu như anh đoán đúng mà chưa chết thì có thể tìm ra tên đó là ai, anh không muốn trao cơ hội biểu diễn tốt như vậy cho người khác. Suy cho cùng, ở đây anh là người ít fame nhất cần thêm fans nhiều nhất còn gì."
"Được đấy," Dư An Nghi gật đầu, "Anh biết tự giác ghê nha."
"Anh cũng đâu ngốc."
Dư An Nghi cười, "Vậy anh biết tại sao từ lúc bắt đầu đến giờ em vẫn luôn đi theo anh không?"
"Em tham gia show này không phải vì anh à? Tất nhiên là đi chung với anh rồi." Quý Khinh Chu che mic trả lời cô.
Dư An Nghi lắc đầu, học theo cậu che mic nói nhỏ, "Là vì kiếm thêm screen time cho anh. Người thì nhiều show thì dài, hậu kỳ sẽ cắt bớt cảnh, nhân khí anh thấp bên chương trình sẽ cắt phần anh đầu tiên. Mà em đi cùng anh thì camera của hai ta cũng chung luôn, tiếng tăm của em ở đây chỉ đứng sau Liên Cảnh Hành, so với La Dư Tân và Mạnh Nguyên Bạch còn cao hơn, chắc chắn bọn họ sẽ cho em lên hình đủ thời lượng, vậy thì cũng sẽ bảo đảm screen time của anh luôn."
Quý Khinh Chu không nghĩ tới việc này, nghe vậy mới phát giác mặc dù Dư An Nghi không am hiểu suy luận giải mã nhưng ở phương diện khác đúng là vô cùng thấu đáo, "Cảm ơn đàn chị." Cậu cười nói.
Dư An Nghi nghe cậu gọi mình là đàn chị, rất chi là thoả mãn, thầm nghĩ sau này phải khiến Quý Khinh Chu gọi cô như vậy trước mặt Sở Thành mới được.
°
Quý Khinh Chu vốn cho là mình sẽ chết ở ải thứ 4 nhưng lại không, sau khi Thái Lị, Bối Uyển Dao và khách mời tuyên truyền Phương Na chết rồi, Ngô Phong may mắn tìm thấy chìa khóa tiến vào ải thứ 5. Đây là ải cuối cùng, những người còn lại gồm Liên Cảnh Hành, Ứng Niên, Quý Khinh Chu, Dư An Nghi, Mạnh Nguyên Bạch, La Dư Tân và Ngô Phong.
La Dư Tân nhìn 3 người hiếm hoi sót lại bên đội mình, lại nhìn sang 4 người bên đội Quý Khinh Chu, khoá chặt tình nghi vào thành viên trong đội Quý Khinh Chu. Dựa theo thông tin mấu chốt mình có được trước đó cộng với tình hình hiện tại thì hắn cảm thấy chủ nhân bút ký chắc hẳn là Ứng Niên. Ứng Niên đeo nhẫn, tuy rằng tổng thể biểu hiện không mấy xuất sắc nhưng cũng có điểm sáng, tất nhiên quan trọng nhất là hắn nghĩ với tính cách của Dư An Nghi, với cả cô mới tham gia chương trình này lần đầu thì hẳn bên chương trình sẽ không xếp cho cô thân phận này, vậy thì chỉ còn lại mỗi Ứng Niên.
Hắn nghĩ tới đây, hỏi Mạnh Nguyên Bạch còng tay đâu, trong lúc Mạnh Nguyên Bạch còn đang mơ hồ không hiểu hắn muốn làm thì hắn ta đi tới trước mặt Ứng Niên, trực tiếp còng tay cậu ta, hỏi, "Cậu chính là chủ nhân bút ký, đúng không Ứng Niên?"
Ứng Niên hơi ngây ra, cậu ta thành chủ nhân bút ký hồi nào vậy?
"Dĩ nhiên không phải." Cậu ta phủ nhận nói.
"Bây giờ chỉ còn lại vài người, căn cứ theo quy tắc trò chơi, nếu có 1 đội bị diệt sạch toàn quân thì đội còn lại sẽ thắng, mấy cậu cũng thấy đấy, đội chúng tôi chỉ còn 3 người, mà đội mấy cậu còn tới 4 người, cho nên chủ nhân bút ký chắc chắn nằm trong đội mấy cậu. Quý Khinh Chu và Dư An Nghi đều là lần đầu ghi hình chương trình này, để ổn thỏa tổ tiết mục sẽ không sắp xếp thân phận quan trọng như vậy cho họ nên chủ nhân bút ký chỉ có thể là cậu hoặc anh Liên, cậu là người đầu tiên tìm ra quyển vở kia cũng là người giữ quyển bút ký đó, lúc Thái Lị chết, anh Liên ở rất xa chị ấy, căn bản không có cách nào giết người, vậy thì chỉ có thể là cậu thôi."
"Thế lúc Bối Uyển Dao chết thì sao, tôi cũng đâu ở gần cô ấy, giết thế nào được." Ứng Niên vặn lại.
"Khoảng cách khi đó của cả 2 chỉ vài bước, chẳng tính là xa." La Dư Tân kiên trì nói.
"Tôi thì cảm thấy chủ nhân bút ký trong đội anh cơ? Hắn cố ý giết đồng bạn nhằm tạo cảnh đội mình đang ở thế yếu, để những người khác nghi ngờ chủ nhân bút ký ẩn mình trong đội tụi tôi, điều này không phải là không thể. Trong trường hợp này thì anh cũng có khả năng là chủ nhân bút ký đấy."
"Không phải tôi." La Dư Tân nói.
"Không phải La Dư Tân đâu," Quý Khinh Chu nhìn bọn họ tranh chấp nửa ngày lại không nói tới trọng điểm, lúc này mới không nhịn được mở miệng nói, "Không phải anh ta nhưng đúng là chủ nhân bút ký nằm trong đội bọn họ."
"Cậu nói nhăng cuội gì vậy?" La Dư Tân thấy cậu đột nhiên nói thế, lập tức phản bác, "Sao lại trong đội tụi tôi được, chính là Ứng Niên."
Trong đội bọn họ, người đáp ứng điều kiện mang nhẫn là Ngô Phong và Mạnh Nguyên Bạch, Ngô Phong mới lần đầu ghi hình không thể gánh nhân vật này, Mạnh Nguyên Bạch là đội trưởng sao lại giết nhiều đồng bạn của mình vậy được, hơn nữa Mạnh Nguyên Bạch không giỏi chơi trò này, toàn bộ hành trình đều dựa vào thiết lập may mắn tổ tiết mục an bài cho, tiết lộ cho hắn thông tin then chốt từ sớm mới có thể bất ngờ tìm ra chìa khóa, căn bản không phải ứng viên thích hợp cho chủ nhân bút ký.
"Không phải Ứng Niên," Quý Khinh Chu bình tĩnh nói, "Nếu tôi không đoán sai, chủ nhân bút ký hẳn là anh Mạnh."
"Tôi á?" Mạnh Nguyên Bạch kinh ngạc nói, "Sao tôi lại là chủ nhân bút ký được, Tiểu Quý cậu đừng oan uổng người tốt chứ."
Quý Khinh Chu cười cười, "Anh Mạnh, lúc này rồi mà anh vẫn diễn tốt như vậy, chương trình nợ anh 1 giải Oscar đấy." Cậu nói, "Khi Chu Húc Thăng rời đi, tôi quan sát anh ấy rất kỹ, trên giày anh ấy có một ngôi sao 5 cánh bọc trong vòng tròn nhưng chỉ có trên giày bên phải, bên trái không có, mới đầu tôi cứ cho là phụ kiện anh ấy tự trang trí thêm. Mãi đến khi Dư An Nghi nói túi trên váy em ấy là túi giả, tôi mới nghĩ hoạ tiết đó cũng có thể không phải có sẵn trên giày mà là có người in lên, bởi vì nó nằm trên giày tạo ra hiệu ứng trang trí giống túi giả, có thể đục nước béo cò, đánh lừa dư luận."
"Mà nếu là vậy thì cách chủ nhân bút ký giết người hẳn phải dựa vào thứ như con dấu. Nên vừa bắt đầu ải thứ 4 tôi mới nói mọi người